Lịch sử thế giới có nhiều giai đoạn nhắc tới Illuminati như một hội kín thần bí và quyền lực, nắm trong tay quyền thao túng thế giới. Tổng thống Anh Winston Churchill từng nói, nếu như các gián điệp của phe Đồng minh có thể xâm nhập được vào nội bộ Phát xít ở mức độ Illuminati len lỏi vào khắp thế giới thì quân Đồng minh đã chiến thắng từ lâu, ấy vậy mà ngày nay, ngay tại dinh Thủ Tướng Anh Quốc, có một hội kín đã len lỏi khắp nơi, hiện diện ngay trong những hoạt động đời thường nhất của nội các chính phủ - đó chính là club hai mươi ba chú mèo đã chọn tòa Bạch Sảnh làm đại bản doanh.
Chú mèo đầu tiên và cũng nổi tiếng nhất dinh thự của bà Theresa May là một sản phẩm lỗi của thời đại nuôi nhốt – Larry ăn – ngủ - ị.
Larry được dinh thủ tướng nhận nuôi để kiểm soát vấn đề về chuột trong nhà, thế nhưng sau bốn tháng, Larry chỉ bắt được ba con chuột. Do không có thế mạnh về bản năng nên cậu ta đã tự trao cho mình một nhiệm vụ khác, đó là trở thành linh vật cho tòa Bạch Sảnh.
Tuy nhiên ở nơi tập trung đầu não quốc gia mà linh vật lại vô dụng quá thì quả là quốc nhục. Do đó văn phòng ngoại giao Anh đã gỡ gạc lại thể diện cho bà Theresa bằng cách gửi sang Palmerston – thợ săn tuxedo.
Tỉ số K/D/A của Palmerston nhanh chóng đạt mốc 27 con chuột ngay sau khi sang nhà mới, một con số khá ấn tượng. Và thanh thế đang lên của đệ nhất bắt chuột Palmerston thực sự đã làm Larry khó chịu, không ít lần người ra vào Whitehall đã nhìn thấy hai anh bạn này hằm hè nhau.
"Khè??"
''Khè!''
"Này thì khè này!''
"Nhưng ông cũng khè mà?''
Tuy nhiên, Palmerston không phải là đối thủ đầu tiên của Larry. Trước ngày Pal đến, chức danh "chuyên viên diệt chuột cho Nội các chính phủ Anh" của Larry đã có thời gian được chia sẻ với một nàng mèo vằn tên Freya. Cô vằn Freya là sủng vật của gia đình bộ trưởng bộ tài chính Anh Geogre Osborne. Chuyện về Freya khá li kỳ, cô nàng sinh năm 2009 và mất tích khi chỉ mới vài tháng tuổi.
Gia đình ông Geogre đã xới tung bờ Tây London để tìm Freya mà không thấy, để rồi tận ba năm sau, khi họ đinh ninh ả đã thành giang hồ thì bùm, Freya trở về, nghiễm nhiên dọn vào sống ở dinh thự thủ tướng. Có lẽ ở một xó xỉnh nào đó tại London, Freya đã ngửi được mùi quyền lực và giàu sang của ông chủ cũ.
Freya làm đồng nghiệp với Larry yên ổn trong vòng hai năm, phần nhiều vì nàng thì đẹp và chàng thì đực. Tới năm 2014, Freya nghỉ hưu và trở về ngoại ô vùng Kent đầy nắng và gió để dưỡng già.
Không con ông cháu cha, nhà quan hệ rộng như Larry, Palmerston hay Freya, con đường của Gladstone đến với chức vụ “Chuyên viên diệt chuột của tòa nhà chính phủ Anh” là một hành trình tự lực cánh sinh. Gladstone – đen đủ đẹp – là giang hồ London thứ thiệt, cậu lang thang đầu đường xó chợ tìm thức ăn và chỗ ngủ nhiều ngày liền trước khi tình cờ kiếm bữa độ nhật tại nhà của một nhân viên bảo trợ động vật London (khôn vậy là cùng).
Duyên số đưa đẩy Gladstone đến với tòa nhà HM Treasure để rồi tại đây, cậu trở thành cỗ máy giết chuột chạy bằng thức ăn cho mèo. Nhân viên lao công và các tình nguyện viên chăm sóc mô tả rằng, Gladstone cực kỳ máu lạnh và thuần thục trong nghệ thuật giết chóc, bằng chứng là ngay khi còn lạ lẫm với tòa nhà chính phủ thì nó cũng chỉ mất 2 ngày để bắt được con chuột đầu tiên.
Ngoài Larry, Palmerston, Freya và Gladstone, đã có tới 19 chú mèo từng chọn (và được đưa tới) dinh thủ tướng Anh cũng như các cơ quan quan trọng khác của xứ sương mù. Dù cho cực giỏi bắt chuột, xinh đẹp kiêu kỳ hay chỉ đơn giản là ăn – ngủ - ị rồi đại diện cho bộ mặt quốc gia thì 23 chú mèo này đều trở nên cực kỳ nổi tiếng, tới mức chúng đều có wikipedia kèm thông tin chi tiết. Mong rằng ở tòa Bạch Sảnh, Larry và Palmerston sẽ chung sống hòa thuận bên nhau, còn nếu không thì chuột Pal, Pal bắt, sân La, La nằm là ổn rồi!
Bình luận (0)
Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.