• Về đầu trang
An Hy
An Hy

Từ mèo hoang ở dơ trở thành 'quàng thượng' rồi kiêm luôn 'gương mặt đại diện' của đường sắt Nevada

Dễ thương

Đường sắt Bắc Nevada với những tàu xe lửa cũ kĩ từ năm 1906, nằm trong nơi được mệnh danh là “Con đường cô đơn nhất nước Mỹ”. Dù có bị bụi thời gian phủ màu hoài niệm, thì cung đường sắt này vẫn luôn luôn hiện hữu một sức hút nhất định với rất nhiều du khách. Chỉ có điều, đây chưa phải là điểm duy nhất thu hút mọi người.

Một sự cố hi hữu đã xảy ra cách đây cả gần chục năm khiến một thành viên loài mèo đến và "thống trị" nơi này. Nó đi lang thang, loanh quanh khắp chốn của Bảo tàng Kho xe lửa East Ely một cách ngạo nghễ, an nhiên tự tại như kiểu “ta đây là bá chủ phương này”. Và dĩ nhiên, những hooman mềm yếu chẳng thế nào cưỡng lại sự dễ thương của nó nên bằng lòng yên phận sống chung với đại boss bốn chân. Họ thâm chí còn tôn vinh nó thành một trong những linh vật của Nevada.

Xin giới thiệu với tất cả mọi người, chủ nhân của ngôi báu (đường) sắt, kiêm “quàng thượng” lắm lông chốn Bảo tàng Khu Xe lửa East Ely, mèo Dirt.

1

Cậu ta có thể vi hành thoải mái đủ bốn phương tám hương khắp mọi ngõ ngách của cái chốn này, nhưng chỉ duy nhất có xưởng máy của Đường sắt East Ely là nơi cậu gọi là nhà. Quàng thượng đã được sinh ra ở đó cách đây 11 năm bởi một bà mẹ mèo đi lạc. Eric Mencis, quản lí dịch vụ khách hàng kiêm giám đốc truyền thông xã hội của đoàn tàu kiêm chức “quản gia” và kiêm luôn một con sen chính hiệu của boss bốn chân kể lại:

“Bà ta giấu mấy bé mèo con dưới một trong các tàu, chính xác thì là tàu dọn tuyết được chế tạo năm 1907. Đó là một chiếc tàu khổng lồ chạy bằng hơi nước. Bả và mấy bé mèo con khác rời đi nhưng thằng nhóc này lại ở lại, chỉ một mình nó. Lúc đó thì cu cậu nhỏ xíu, sợ quá không dám bước ra ngoài. Thế nên các nhân viên đoàn tàu phải “thỉnh” một hộp cá ngừ trên ghế mỗi đêm cho cậu chàng. Làm vậy nhiều lần, đến cuối cùng thì cậu cũng chịu bước ra một cách thân thiện cho tất cả được mục sở thị.”

2

Nhưng tuy thân là “quàng thượng” oai phong lẫm liệt và thậm chí còn mang trong mình dòng máu loài mèo ưa sạch sẽ, thì Dirt chưa bao giờ sống đúng với tôn chỉ của dòng họ. Cậu thích vòng qua vòng lại trên nền nhà bẩn đầy đất cát của xưởng máy, yêu cả cái việc trèo lên núi than chỗ tàu hơi nước phủ đầy bụi bặm. Tất nhiên là nhờ vậy nên cả đoàn chẳng phải mất công nghĩ ngợi tên cho cậu, tiết kiệm bao nhiêu nếp nhăn não. Quản gia Mencis cũng được dịp kể thêm chuyện về chủ nhân của mình.

14

"Ở dơ sống lâu mà"

“Dirt (Bụi bẩn) thực ra là một chàng mèo lông trắng pha cam, nhưng do hồi nhỏ nghịch ngợm, nó bắt đầu lộn qua lộn lại trong đất rồi trèo lên cả mấy đoàn tàu, thích quá nên dần dần lông nó chuyển sang màu xám cả luôn. Rồi thì nó cũng học cả cách không liếm lông như những bạn bè cùng giống khác. Cu cậu trở nên hoàn toàn khác biệt và cá tính với sở thích ở dơ, đầy dầu mỡ và bụi bặm của mình. Một phần vì nó khiến cậu trông cứng cỏi hơn, một phần thì cũng giúp cậu được sạch sẽ đôi chút nhờ lông không còn dễ dính mấy thứ lắt nhắt hay thu hút tụi bọ rệp nữa.”

3

Là vua của ngôi báu (đường) sắt nên ngoại hình của Dirt cũng phải hợp phong thủy chút đỉnh là lẽ đương nhiên. Nhưng không chỉ có vẻ bề ngoài, cả nội tâm phong phú của anh mèo này cũng như được sinh ra để ở đây:

“Khi các tàu lửa được lắp đặt, ngành đường sắt đứng thứ 2 trong số các nghề nguy hiểm nhất thế giới, đứng thứ nhất là khai thác mỏ. Và chúng tôi chính là những người thợ mỏ khai thác đường sắt, làm cả 2 công việc nguy hiểm đầu bảng cùng một lúc, tại cùng một địa điểm.

Cần phải có những người đàn ông khỏe mạnh, gồ ghề và cứng rắn 100 năm trước để di chuyển hàng triệu tấn đá đến chỗ đường sắt, để nung chảy tất cả chúng, cũng như tạo ra đồng để cung cấp điện cho toàn thế giới. Bạn nhìn vào các bức hình cũ chụp những người đàn ông đó, bạn nhìn vào mắt họ và bạn biết họ có nhiều câu chuyện để kể. Khi bạn nhìn vào mắt Dirt cũng vậy, chàng mèo ấy có cùng ánh nhìn như thế.”

4

"Nhìn gì mà nhìn, ông lại móc mắt ra bây giờ"

“Dirt rất giống một trong những người thợ làm đường sắt xưa cũ ấy, trở lại sống tiếp nhưng với hình thái của một chú mèo. Cậu đi loanh quanh nơi này như thể cậu là một ông chủ đang đi giám sát để chắc chắn mọi thứ được ổn định. Kiểu ông chủ sẽ bắt đầu từ dưới đáy rồi làm tất cả các cách để lên đến trên cùng, kiểu người biết công việc đó khó và vất vả như thế nào nhưng vẫn tin tưởng nhân viên mình sẽ hoàn thành tốt nó.

17

"Phải kiểm tra coi tụi sen có làm đúng quy trình hông, rặt một bọn lười biếng cả."

Cậu ta đi hiên ngang quanh xưởng máy với một tâm thế đầy kiêu hãnh, như thể đây là những đoàn tàu của cậu và cậu tự hào với những con người đang tiếp tục lưu giữ nó. Cậu sẽ trèo lên trên và đi lang thang trong chúng, kiểu để kiểm tra và chắc chắn không có chiếc đinh nào bị lỏng, hay vòng bi đã được bôi dầu đúng cách hay chưa.”

18

"Đấy đã bảo, có vết bẩn ở đây mà không chịu chùi đi có chết không chứ lị."

Tuy những du khách ghé đến đây đều do bị mê hoặc bởi các xe lửa bám đầy dấu tích lịch sử của hơn 100 năm trước, nhưng họ cũng không quên để ý đến Dirt. Đại boss này quả thực là kẻ cướp sân khấu của đoàn tàu với một thái độ hiên ngang trịch thượng y chang một siêu sao chân chính.

10

"Chụp lẹ lên cái coi hooman."

“Sau khi tạo dáng để chụp vài kiểu ảnh, cậu ta bắt đầu bước đi giữa nhóm người, cọ mình vào chân những du khách và để họ nựng mình. Cái tên ấy có vẻ bụi bặm phong trần của một tay thợ đường sắt cũ kĩ nhưng lại mang trái tim đầy ngọt ngào ẩn bên trong. Các tour hướng dẫn của chúng tôi kéo dài khoảng một giờ đồng hồ nên nó rất dễ dàng theo đuôi đoàn khách. Chúng tôi cũng tổ chức cả những tour tự đi nữa nên hầu hết khách ghé thăm đều gặp Dirt và cậu chàng cũng khá nhanh nhảu chạy ra, kiểm tra xem họ là ai.”

5

Và tuy chỗ xưởng máy là nơi một mình Dirt hùng bá bốn phương, song cũng có thời gian “quàng thượng” dắt thêm vài hầu cận chung với mình. Theo lời Mencis:

“Vài năm trước Dirt đã có mấy bé mèo con, đa số chúng giống cha mình với lông trắng pha cam và vì ở gần nên cũng bị nhiễm thói ở bẩn y chang. Dẫu vậy, chúng chẳng thể biết cách sống ở nơi ga tàu như cha nên chúng tôi đã phải tìm nhà mới cho tụi nó. Nhiều nhân viên đoàn tàu cùng với các tình nguyện viên ghé đây đã nhận nuôi tụi con của cậu chàng. Một trong số đó dù ở đây tận 7 năm nhưng chỉ mới một năm trước nó đã đến với ngôi nhà tốt hơn. Chưa thấy Dirt đoái hoài gì đến vụ con cái sau đấy.”

9

"Hừm, vừa nói xấu gì ta phỏng?"

Và như nhiều chúng động vật cùng tiến khác trên mạng xã hội, Dirt nhận được kha khá sự chú ý khi bảo tàng bắt đầu công cuộc truyền thông của họ.

“Nó đã luôn nổi tiếng với các khách tham quan, nhưng để duy trì tốt cho bảo tàng, chúng tôi đành phải giữ thế giới bên ngoài đó tránh xa nơi đây. Trong vòng bán kính hơn 300km của thị trấn Ely, Nevada, chẳng có gì sất!”

11

Còn ông chú “quản gia” thì lại không ngờ chủ nhân ở bẩn nhà mình lại có cơ duyên thành siêu sao.

“Lần đầu tiên tôi đăng ảnh nó lên 2 năm về trước, nó đã ngay lập tức nhận được sự chú ý của những người đã từng gặp qua. Rồi một hôm tôi đăng ảnh nó trong một ngày cực kì yên bình, tôi kêu Dirt muốn đi du lịch vòng quanh thế giới, hãy chia sẻ với cu cậu và nói với chúng tôi xem bạn đến từ đâu. Tự nhiên vụ đó bùng nổ và có fan của Dirt kéo đến siêu nhiều. Rồi một trong những tình nguyện viên của chúng tôi, với danh xưng Steve Crise, là một nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, chụp cho Dirt tấm hình rất đẹp và nó lại bùng nổ thêm lần nữa. Bức ảnh đó ánh lên vài phần con người của Dirt và thế là chúng tôi quyết định, cứ mỗi lần đăng bài cho fan coi, là phải thể hiện được cái khí khái phảng phất của cậu mèo.”

16

Nhìn bẩn xíu hoi nhưng vẫn rất bảnh

“Và nói thật tôi cũng thích thú khi Dirt được chia sẻ ở nhiều nơi khác mà không có tên bảo tàng gắn kèm để mọi người nhận ra. Một quý cô đã ghé thăm ngày hôm qua và thấy ảnh cậu chàng trong một cửa hàng đồ si. Cổ không hề biết đây vốn dĩ là địa bàn của con mèo ở dơ đó nên khi nhận ra nó thì cổ vui sướng đến tột cùng luôn ấy.”

13

Nhưng không chỉ ngơ ngơ với sự thành sao của Dirt, con sen Mencis cũng ngơ ngơ với mức độ nổi tiếng của anh mèo nốt. Đến tận giờ thì ảnh vẫn không thể hiểu nổi sao quý mèo ở dơ có trình độ chỗ mình lại thu hút đến vậy.

“Tôi thực sự bất ngờ với sự nổi tiếng mà nó có. Tôi biết nó có thể có chút tiếng tăm nhưng không nghĩ là đến mức này. Chúng tôi sản xuất áo thun, nam châm, móc chìa khóa, cốc cà phê và thậm chí cả cà phê riêng mang tên con mèo đấy luôn. Tôi còn phải gửi các mặt hàng của nó đi khắp thế giới cho những người mua hàng trực tuyến nữa là. Dẫu thế, phần hay nhất trong độ phủ sóng của Dirt đó là biết rằng cậu chàng có thể đem đến rất nhiều niềm vui cho mọi người khắp nơi.”

12

"Ta vậy mà thằng sen nó không tin ta nổi tiếng??"

Được sản xuất goods hàng loạt chưa là gì với “quàng thượng”, các idols khác hẳn phải bật ngửa khi biết cậu mèo có hẳn một phần thi riêng mang tên mình: Dirt The Cat Photo Contest (thi chụp ảnh mèo Dirt). Sự kiện được tổ chức kèm với cuộc thi Winter Photo Shoots diễn ra vào tháng 2 hằng năm. Ai thắng sẽ nhận thưởng cốc và cà phê riêng của Dirt.

19

'Hí hí cứ ở đó mà ghen tị đi."

Ely, Nevada có dân số khoảng 4.000 người nhưng đón đến hơn 30.000 khách tham quan mỗi năm. Trong số những khách này lại có vài fan cứng của Dirt. Vị “quản gia” kể lại, “Một số thậm chí còn tự thay đổi hành trình của mình hơn 300km chỉ để đến bảo tàng và gặp nó. Tất nhiên là họ cũng ở lại, tham gia đi tàu nữa nhưng mục đích số 1 của họ là được gặp Dirt trực tiếp."

15

Ờ thì được ôm ấp một quý mều lắm lông tròn tròn cưng cưng như này ai lại không thích

6

Từ lâu đã bỏ đi quy tắc, không thèm liếm lông nữa mà để tay hooman kì cọ cho?

7

Nhìn thì rất dữ nhưng lại mềm nhũn ra khi được nựng

Theo: Boredpanda
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.