• Về đầu trang
Panda Yang
Panda Yang

x: 30 câu thoại sắc như dao, phụ nữ trưởng thành đọc thấm tim gan

Phim ảnh

Ba Mươi Chưa Phải Là Hết là một bộ phim ủng hộ nữ quyền lên sóng gần đây và nhận được nhiều phản hồi tích cực từ khán giả. Nội dung phim nói về ba người phụ nữ với số phận khác nhau và cách họ vượt qua những trắc trở cuộc đời khi bước sang tuổi ba mươi.

Một Vương Mạn Ni (Giang Sơ Ảnh đóng) mạnh mẽ độc lập, luôn phấn đấu để thoát khỏi sự nghèo khó.

Một Cố Giai (Đồng Dao đóng) toàn năng, mẹ hiền vợ đảm, cùng chồng gầy dựng sự nghiệp rồi chấp nhận lui về làm hậu phương chăm lo gia đình.

Một Chung Hiểu Cần (Mao Hiểu Đồng đóng) thật thà chất phác nhưng lại có chút nhu nhược trong hôn nhân với anh chồng khó tính.

Phim được khán giả yêu thích không chỉ bởi nội dung gần gũi thực tế mà còn vì cách xây dựng hình tượng nhân vật và những lời thoại sâu sắc đi vào lòng người. Hãy cùng điểm qua những câu trích dẫn được người xem tâm đắc chia sẻ trong Ba Mươi Chưa Phải Là Hết.

1. Trần Dữ: Thứ trở nên mờ nhạt không phải là hôn nhân mà là lòng người.

2. Trần Dữ: Không phải là em chưa thể kết hôn, chỉ là em chưa trưởng thành.

3. Trần Dữ: Vì sao có người có con thì như gấm lụa thêu hoa, có người có con thì như tuyết lạnh thêm sương? Đây không phải là vấn đề của con cái mà là vì cha mẹ không lựa chọn đúng thời điểm.

4. Trần Dữ: Ai cũng nói hôn nhân là cảng tránh gió, ai kết hôn mà không vì mục đích có cuộc sống ổn định?
Chung Hiểu Cần: Ai cũng muốn tránh gió vậy thì ai sẽ làm cảng chắn gió?

5. Vương Mạn Ni: Nguy cơ cũng là là hội, quá ổn định sẽ khiến người ta mất cảnh giác.

6. Cố Giai: Đến tuổi 30, hầu như mọi người đột nhiên đều trở nên vội vã, phải mua nhà, phải để dành tiền tiết kiệm, phải sinh con, những thứ này thường được gọi chung là "đường lui" (làm việc gì cũng phải chừa một con đường lui để phòng hờ). Cách duy nhất để không lo lắng về "đường lui" chính là tiếp tục đi về phía trước.

7. Vương Mạn Ni: Một cái máy lọc nước 100 tệ, thứ mà tôi có được chỉ là một cái máy dùng để lọc nước uống. Thứ khiến người ta không kham nổi không phải là giá thành của nó mà chính là sức nặng của nó khi chuyển nhà.

8. Vương Mạn Ni: So với việc giá thuê tăng thì điều đáng sợ hơn chính là phải không ngừng chuyển nhà vì bạn không bao giờ có thể bén rễ ở thành phố này.

9. Vương Mạn Ni: Thứ mà chúng ta cảm nhận được đầu tiên khi bước sang tuổi ba mươi có lẽ không phải là sức khỏe, cũng không phải là tinh thần mà chính là vật chất.

10. Vương Mạn Ni: Khách hàng khó tính, yêu cầu vô lý gì gì đấy đối với tôi mà nói đều không phải là khó khăn mà là may mắn. Tôi đứng đến rộp chân, nói đến khô miệng, bán được mỗi một đôi giày, mỗi một chiếc khăn quàng đều là đổi lại bằng xương máu.

11. Vương Mạn Ni: Thành phố này đầy những ước mơ và cám dỗ. Bạn đến ga xe lửa và sân bay mà xem có bao nhiêu người đến thành phố này mỗi ngày, bao nhiêu người muốn cắm rễ và bao nhiêu người muốn rời đi. Cũng giống một cốc nước, đầy rồi thì sẽ tràn. Thế nên chúng ta chỉ có thể cố hết sức mà trụ lại, tự trở nên mạnh mẽ thì mới không bị đẩy đi.

12. Vương Mạn Ni: So với sự lo lắng về mặt tình cảm thì thiếu thốn về vật chất mới chính là thứ luôn bóp nghẹt cổ bạn.

13. Vương Mạn Ni: Đến tuổi ba mươi, chỉ dám tin vào những thứ và những người có thể nhìn thấy được, có thể chạm vào được.

14. Vương Mạn Ni: 30 năm trước đó tôi chỉ sống vì những kỳ vọng của người khác đặt vào mình. Về sau tôi muốn làm chút chuyện mà bản thân tôi yêu thích.

15. Cố Giai: Tôi biết với loại người có thu nhập như tôi không nên lấn chân vào hội những bà vợ có tiền này. Nhưng thứ mà chị có tôi không có lại chính là thứ có thể giúp chị đứng vào vị trí trung tâm của một bức ảnh chụp chung.

16. Cố Giai: Đây không phải là một chiếc túi đơn giản, nó là vũ khí, tôi hy vọng mang nó có thể giúp mình bước vào được cánh cửa này.

17. Cố Giai: Ba mươi tuổi, lần đầu tiên đánh người bởi vì có một thứ quý báu hơn cả thể diện chính là người mà bản thân phải bảo vệ.

18. Cố Giai: Cậu có biết ngày đầu tiên sau khi ở cữ xong tớ đột nhiên có cảm giác rằng Cố Giai đã chết rồi, người đang sống đây là mẹ của Hứa Tử Ngôn.

19. Một người phụ nữ dù ở bất kỳ trạng thái nào cũng đều có quyền mơ ước!

20. Phụ nữ, phải có sự nghiệp của chính mình.

21. Giữ lấy thứ không thuộc về mình thì sẽ phải trả giá bằng một cách khác.

22. Những nữ nhân viên làm việc chốn công sở lại không chịu nâng cao năng lực làm việc của mình mà chỉ đặt tâm trí vào việc nghiên cứu sở thích của lãnh đạo nam, cuối cùng sẽ phải trả giá.

23. Dấu hiệu quan trọng của sự trưởng thành chính là tất cả lời ngon tiếng ngọt đều nói cho người ngoài nghe. Những câu nói đau lòng khó nghe và sự im lặng lại để dành cho những người thân thiết nhất.

24. Năm tôi hai mươi hai tuổi cũng ngày ngày nghĩ về chuyện mua sản phẩm chăm sóc da, càng đắt càng tốt. Nhưng đến khi ba mươi tuổi tôi mới phát hiện tình yêu mới chính là cách bảo dưỡng tốt nhất của người phụ nữ.

25. Có người chán ghét quyền lực và những quy tắc ngầm nhưng khi bản thân biến thành người thụ hưởng thì vẫn không cưỡng lại được cám dỗ.

26. Phải sống tốt cuộc sống của mình trước rồi mới biết bản thân cần một người như thế nào.

27. Cùng với sự gia tăng của tuổi tác còn có cả khó khăn trong những lựa chọn và nỗi sợ hãi của những điều không chắc chắn.

28. Mọi người xung quanh thật hay thay đổi, lúc còn nhỏ thì luôn khuyến khích tôi dũng cảm, khi trưởng thành lại khuyên tôi phải thận trọng.

29. Không phải mọi nỗ lực đều sẽ thành công, rất nhiều chuyện có thể phản tác dụng, không phải cứ có tiền thì làm gì cũng được.

30. Bản chất của cuộc sống chính là sau trăm khó... vẫn còn ngàn khó.

  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.