• Về đầu trang
Còn Trẻ
Còn Trẻ

Bật cười trước những lầm tưởng 'cute lạc lối' của chúng ta khi xem phim lúc còn thơ bé

Phim ảnh

Hẳn là ngày nhỏ, khi bộ não vẫn chưa được "khai sáng", chúng ta luôn có những lầm tưởng ngộ nghĩnh khi xem phim, cũng như hiểu lầm về kỹ xảo được sử dụng trong phim. Cùng ôn lại tuổi thơ với Lost Bird, để xem ngày bé chúng ta đã từng ngây thơ và đáng yêu thế nào nhé.

Hồi xưa tôi cứ nghĩ rằng, mỗi khi mình xem phim, diễn viên thực sự cũng đang diễn xuất vào lúc đó luôn. Nên tôi đã rất ngại khi xem phim nhiều lần vì tôi sợ mình đang ép các diễn viên làm việc quá sức.

Mỗi khi các diễn viên đóng cảnh chết trong phim, tôi cứ nghĩ họ sẽ thực sự chết ở ngoài đời. Tôi vẫn còn nhớ lúc đó mình đã xem một bộ phim về chiến tranh và rất cảm kích sự hy sinh của những diễn viên đã chết... trong phim.

Tôi thì lại tưởng nếu họ kết hôn trong phim thì ngoài đời họ cũng thành vợ chồng luôn.

Tại vì Toy Story mà tôi vẫn luôn tưởng rằng đồ chơi của mình có thể đi đứng và nói chuyện, chỉ cần tôi không nhìn thấy chúng.

Tôi cứ tưởng những nhân vật hoạt hình có thể tương tác với người thật, giống như trong phim Space Jam Mary Poppins.

Vào lần đầu tiên xem Tangled, tôi cứ tưởng rằng nếu cắt tóc thì tóc tôi cũng sẽ có thể tự đổi màu được như Rapunzel. Tôi đã nghĩ mái tóc nâu của mình sẽ tự chuyển thành đen giống vậy.

Mỗi khi bộ phim chuyển đến cảnh nhân vật lúc còn bé, tôi cứ nghĩ rằng họ đã bắt đầu quay phim từ lúc diễn viên còn bé và đợi cho diễn viên thực sự lớn lên mới tiếp tục quay.

Hồi nhỏ, tôi không biết rằng diễn viên chỉ diễn lại vai các nhân vật lịch sử. Tôi cứ nghĩ Eleanor Roosevelt trong Annie chính là "thật" và cho rằng bộ phim này chắc lâu đời lắm rồi.

annie 760

Khi Toy Story lần đầu tiên ra mắt, tôi cứ nghĩ đó thực sự là do người thật đóng. Bộ não non nớt của tôi đã không được thế nào là hoạt hình siêu thực, nên tôi vẫn luôn cho rằng Andy là người thật.

Tôi cứ nghĩ bộ phim lấy bối cảnh ở năm nào thì quay ở thời điểm đó luôn, cũng như nghĩ rằng My Girl, Dazed và Confused được quay vào những năm xa xưa nào đó.

Ngày nhỏ, tôi cứ tưởng người giết Selena trong phim Selena cũng là người đã giết cô ấy ngoài đời. Thế nên, tôi đã ghét người này rất lâu và tự hỏi sao không ai bắt bà ta vào tù đi.

Khi còn nhỏ, tôi cứ tưởng rằng khi hai diễn viên hôn nhau, môi họ sẽ được bọc bằng một lớp nilon mỏng để không thực sự chạm nhau, cũng như đảm bảo vệ sinh cho các diễn viên.

Tôi từng tưởng chú gấu trong phim The Country Bears là thật, và tôi đã rất sốc khi biết rằng chẳng có cái gì là gấu biết nói hay biết hát cả.

Tôi đã từng tưởng rằng nếu tôi bấm ngừng một cảnh phim thì diễn viên sẽ đứng yên theo. Thế nên tôi liên tục bấm dừng để soi xem thử lỡ như có ai đó cử động hay không.

Ngày xưa, khi xem The Wizard of Oz, tôi cứ tưởng rằng mọi thứ ở Kansas đều có màu trắng đen. Cho tới tận năm lớp hai, tôi mới được giáo viên khai sáng bởi tấm bản đồ của nơi này.

Hồi Titanic ra mắt, có người bảo tôi rằng Rose không hề khỏa thân thực sự ở cảnh vẽ tranh, mà thay vào đó cô ấy đã mặc một bộ đồ bảo vệ ôm sát người. Nghe chả hợp lý gì cả, vậy mà tôi vẫn tin.

Ngày xưa tôi cứ nghĩ rằng mỗi lần tôi bỏ đĩa vào đầu đọc, đó sẽ là tín hiệu gửi đến các diễn viên để họ bắt đầu diễn xuất.

Bà tôi kể rằng chú lợn trong phim Babe sẽ nói chuyện được nếu tôi cho nó ăn kẹo cao su. Điều đó hình thành trong tôi tư tưởng rằng chỉ cần tôi cho con vật gì ăn kẹo cao su, chúng nó đều có thể nói chuyện được.

Theo: B.F.
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.