• Về đầu trang
Răng Đen
Răng Đen

Những lời thoại ám ảnh, nổi cả da gà trong phim kinh dị The Platform (Hố Sâu Đói Khát)

Phim ảnh

Năm 2019, The Platform (Hố Sâu Đói Khát) - một bộ phim do Tây Ban Nha sản xuất đã ra mắt. Đầu năm 2020 tác phẩm này được trình chiếu trên Netflix. Theo dõi phim khán giả đã choáng váng, ớn lạnh khi thưởng thức món ăn tinh thần có hương vị kỳ dị của đạo diễn Galder Gaztelu-Urrutia. 

Câu chuyện của The Platform bắt đầu khi Goreng, một người đàn ông bình thường tham gia vào khóa huấn luyện bí ẩn. Sau khi vượt qua bài kiểm tra anh ta được đem đến một cái hố sâu gồm 333 tầng, mỗi tầng có 2 người ở, giữa hố có một cái trục xoay dẫn đồ ăn thức uống lần lượt đi xuống từng tầng.

Điều đặc biệt là khẩu phần thức ăn của 666 con người chỉ gói gọn trong cái trục đó và từ đây bi kịch bắt đầu. Kẻ ở tầng trên thỏa thích ăn uống và người tầng dưới đành phải ăn đồ thừa, những thứ còn sót lại và thức ăn cứ vơi dần, cạn kiệt.

Trong một tháng không có đồ ăn, con người dần suy tàn, héo khô về thể xác lẫn tâm hồn rồi biến thành những bóng ma sống vật vờ. Thời gian dần trôi để tồn tại thì phải ăn và cứ thế cuộc chiến sinh tồn diễn ra khốc liệt, những người sống kiếp tầng dưới phải lao vào cấu xé, ăn thịt lẫn nhau khiến cái hố bốc mùi hôi thối, tanh tưởi bởi máu và xác người.

Kịch bản hấp dẫn, truyền tải nhiều thông điệp ý nghĩa về cách làm người cùng diễn xuất tuyệt vời của dàn diễn viên đã tạo nên một The Platform xuất sắc, khác biệt và ám ảnh. Cái hay của phim còn ẩn chứa trong từng lời thoại thực tế mang tính mỉa mai, châm biếm về thói hư tật xấu của loài người.

Dưới đây là những câu nói khiến ai cũng rùng mình, sợ hãi và đau xót vì sự thâm thúy, tinh tế đầy tính triết lý được thể hiện qua lời thoại của mỗi nhân vật.

Ở đây có 3 loại người những người ở trên những người ở dưới và những người đã ngã xuống.

Lời giới thiệu mở đầu phim đó đã khái quát về thế giới của The Platform, đó là thế giới của sự phân chia tầng lớp và con người được xếp theo loại để sinh tồn.

Nam chính Goreng bước vào cái hố và khi tỉnh dậy thì gặp được bạn cùng phòng là ông già Trimagasi. Ông ấy đã dạy cho anh cách để thích nghi với môi trường quái dị này rằng: không nói chuyện với người ở dưới và đừng yêu cầu với kẻ ở trên.

Câu nói này cũng thể hiện vị trí của chúng ta trong xã hội, khi bạn thuộc tầng lớp hạ lưu, thấp kém thì không ai lắng nghe tiếng nói của bạn và ngược lại nếu bạn là thành phần thượng lưu, cao quý sẽ có cái quyền coi khinh ý kiến của người khác. Thế giới của cái hố chính là không trò chuyện, không kết bạn vì không ai quan tâm hay chú ý đến; con người ở đây đang mải mê chạy theo lợi ích được no cái bụng. Sự tuyệt tình, máu lạnh đã bắt đầu như vậy như một điều hiển nhiên qua câu nói của lão Trimagasi.

Goreng và Trimagasi sống bình yên trong tầng 48 khi cả hai được thưởng thức những thức ăn thừa của tầng trên đẩy xuống nhưng khi đến tầng 171 thì mọi thứ khác hẳn, đồ ăn đã bị vơ vét sạch sẽ, không còn bất kỳ thứ gì. Cái đói hoành hành, ăn mòn thể chất lẫn linh hồn của nhân loại, lúc đó "cái đói khiến người ta nổi điên, trong trường hợp như thế chỉ có ăn hoặc bị ăn" và chú "ốc sên" Goreng đã thành bữa ăn ngon lành của lão già Trimagasi.

Cái đói khiến "tình bạn dần của ta biến mất, kết quả ta sẽ nghi ngờ lẫn nhau rồi tiếp theo sẽ xảy ra xung đột và tội ác".

Con quỷ khát máu và thịt hiện hữu trong từng lời nói và hành động của lão Trimagasi. Bằng kinh nghiệm từng trải trong cái hố lão đã nhanh tay trói "con mồi" Goreng lại và chờ từng ngày đến lúc cái đói cồn cào gặm nhấm hết lương tâm thì lão sẽ cắt từng miếng thịt của bạn cùng tầng để "thưởng thức".

Tuy nhiên may mắn là trước khi bị xẻo thịt thì Goreng đã thoát chết và Trimagasi như một lẽ tất nhiên trở thành "bữa ăn" giàu chất dinh dưỡng. Ở cái nơi khốn khổ, bần cùng dần rơi xuống vực đáy thì bản chất thực sự của nhân loại sẽ lộ diện, đạo đức lúc đó chỉ là một thứ phô trương xa xỉ, lý trí dần mất đi và kẻ sống như thiên thần cũng hóa ác quỷ. Goreng chính là một ví dụ điển hình cho điều đó.

Kẻ tôn thờ Chúa cùng những điều tốt đẹp, một người đàn ông lương thiện và yêu sách đã hóa thành thú dữ, xé xác thân thể của Trimagasi ra rồi nhấm nháp từng miếng thịt người trong nỗi đau tột cùng. Goreng cay đắng nhận ra rằng mình cũng là kẻ sát nhân giống như lời nói đầy mỉa mai của bóng ma lão Trimagasi hiện về trong tâm trí anh.

Nhờ xác của lão Trimagasi thì Goreng đã cầm cự được và tháng sau anh lại được chuyển lên tầng 33 với bạn đồng hành là Imoguiri, một người tốt với mong muốn mọi người trong cái hố sẽ sống đoàn kết, chia sẻ với nhau.

Imoguiri cho rằng: "Nếu mọi người chỉ ăn vừa đủ thì thức ăn sẽ xuống được các tầng thấp nhất" nhưng đáng tiếc hiện thực lại phũ phàng. Kẻ ở tầng trên thỏa thuê với lợi ích của bản thân, hưởng thụ sự đủ đầy, họ cho mình cái quyền kiểm soát nguồn cung cấp sự sống của người khác vì vậy mà dưới đáy hố chỉ còn là chết chóc, đau thương. Cái chết không đến từ sự thiếu thốn nó đến từ lòng tham vô đáy của con người.

Và tính đoàn kết mà Imoguiri muốn truyền tải bằng lời nói và hành động mỉa mai thay lại không hiệu quả bằng phân, thứ bẩn thỉu nhất trong cuộc sống.

Phân đã bao trùm lên tính đoàn kết tự phát

Phân - một khái niệm nghe mất vệ sinh lại là thứ để dẫn dắt tính đoàn kết của những người ích kỷ sống trong cái hố. Ở cái nơi mà ai cũng tự lo cho bản thân mình, lạnh lùng, tàn ác thì "phân" chính là mắt xích kết nối đồng loại. Phân thực ra chỉ là lời đe dọa làm ô nhiễm thức ăn bằng chất thải của Goreng dành cho những kẻ tầng dưới và chỉ khi quyền lợi bị xâm phạm con người mới tuân theo quy luật, nguyên tắc.

Và rồi bi kịch lại xảy với Goreng và lần này còn kinh hoàng hơn khi anh phải ăn xác chết của Imoguiri ở tầng 202. Khi chứng kiến sự kinh dị, hiện thực tàn nhẫn diễn ra nơi cái hố và sức cùng lực kiệt thì Imoguiri đã tử tự, cô ra đi và để lại cho Goreng một món quà, đó là cái xác của chính mình.

Khi bị dồn vào nghịch cảnh, mâu thuẫn giữa lý trí và đói khát Goreng cuối cùng đã đầu hàng số phận. Anh dùng cái xác của Imoguiri để sống tiếp; một kiếp sống dằn vặt, day dứt.

Goreng tiếp tục tồn tại để cố gắng truyền thông điệp ý nghĩa rằng trong cái hố như nhà tù này, nơi chỉ có những kẻ tàn ác tựa như sát nhân máu lạnh vẫn còn đó điều tốt đẹp, vẫn còn đó niềm tin và hy vọng, cái khao khát về tương lai tươi sáng.

Vì vậy mà Goreng cùng Baharat, hai kẻ điên phấn khích ở tầng 6 đã chấp nhận đi xuống, dấn thân vào một hành trình nguy hiểm chỉ để truyền tải thông điệp lên tầng 0.

Họ đi xuống chiến đấu, trải qua những điều khủng khiếp và khi đến tầng 333 họ thấy cô bé, đứa con của Miharu, người sống sót dưới đáy địa ngục.

Con bé chính là thông điệp.

Đó chính là điều mà Goreng đã nhận ra, anh bước xuống ở lại nơi đáy hố, chấp nhận hy sinh để cô bé được kéo lên cùng cái trục xoay, mang theo một hy vọng mới. Đứa bé có thật hay chỉ là tưởng tượng của Goreng? Đó vẫn là câu hỏi khiến người xem phải hoang mang suy ngẫm về đoạn kết của The Platform.

Đọc thêm: ‘Lê Hấp Đường Phèn’: Tuyển tập những câu thoại cười đau bụng khiến fan phải xem một lèo 11 tập phim

  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.