• Về đầu trang
Người yêu Hàn Mặc Tử
Người yêu Hàn Mặc Tử

Issei Sagawa - Kẻ ăn thịt người man rợ được cả Nhật Bản tung hô và sự trừng phạt khủng khiếp cuối đời

Thế Giới

“Dư luận đã tạo nên tôi như một kẻ ăn thịt người vĩ đại. Tôi thấy thoả mãn với sự thật đó. Tôi sẽ luôn luôn nhìn cái thế giới này bằng con mắt của một kẻ ăn thịt người”.

Đó là những phát ngôn điên cuồng đến ghê rợn của Issei Sagawa – sát nhân ăn thịt người nổi tiếng nhất Nhật Bản.

ta2

Nguồn: Sưu tầm

Issei Sagawa sinh năm 1949 tại quận Hyogo, Kobe, Nhật Bản, trong một gia đình vô cùng giàu có và thế lực. Issei Sagawa còn có một người em trai. Thưở nhỏ, cha và chú của hắn thường cùng chơi trò giả làm người khổng lồ tìm bắt ăn thịt hai anh em hắn, khiến cho Issei Sagawa bị ám ảnh với những câu chuyện ăn thịt đồng loại.

Sau này trong một cuộc phỏng vấn, Sagawa từng nói rằng hắn ham muốn ăn thịt người khi mới học tiểu học. Sagawa khao khát những cô gái với ngoại hình xinh đẹp, vóc người cao cùng mái tóc vàng, hắn luôn tự tưởng tượng một ngày nào đó sẽ giết và ăn thịt người phụ nữ mình yêu. Và ít nhất đã 2 lần trong cuộc đời, Issei Sagawa đã cố gắng thực hiện suy nghĩ hoang đường đó của mình.

Nạn nhân "hụt" đầu tiên lọt vào tầm ngắm của Sagawa là một nữ giảng viên người Đức nơi hắn theo học tại Tokyo. Sagawa đã đột nhập vào nhà riêng của người phụ nữ này với ý định giết và chiếm hữu cô song hắn ta thất bại vì nữ giảng viên người Đức đã kịp thức giấc.

Sau cuộc đột nhập bất thành ấy, hắn tới gặp bác sĩ tâm lí để kể về những khát khao đen tối của mình và xin tư vấn. Với thâm niên trong nghề, vị bác sĩ khẳng định rằng Issei là một kẻ có dấu hiệu tâm thần. Tuy nhiên, cha của hắn, một thương gia quyền lực với khối gia tài kếch xù đã phớt lờ mọi lời cảnh báo của bác sĩ về độ nguy hiểm của Sagawa.

Mặc dù học tập xuất sắc, Sagawa vẫn thất bại trong kỳ thi tuyển sinh vào trường đại học được xếp hạng cao ở Nhật Bản. Gia đình sau đó đã tìm cách đưa hắn đi du học chuyên ngành văn học Anh tại trường Đại học Sorbonne, Paris, Pháp.

Năm 1981, trong thời gian học tập tại Sorbonne, Sagawa đã tìm ra mục tiêu mới của mình, đó là cô gái xinh đẹp đầy cuốn hút người Hà Lan tên Renée Hartevel, 25 tuổi. Để tiếp cận đối tượng, Sagawa đã nhờ Renée dạy tiếng Đức cho mình.

ta1

Renée - nạn nhân xấu số của tên sát nhân Issei Sagawa( Nguồn: Sưu Tầm)

Ban đầu, Sagawa thỉnh thoảng mời cô bạn gái về nhà ăn tối. Vốn giàu có nên trong chuỗi ngày tiếp theo, Sagawa thoải mái vung tiền cho những lần hẹn hò đi chơi. Hắn rủ cô gái 25 tuổi này đi xem hòa nhạc, xem triển lãm, thậm chí hắn còn viết thư tình cho cô. Renée thậm chí đã mời Sagawa đến căn hộ của mình để dùng trà, cả hai còn khiêu vũ cùng nhau. Hai bên qua lại cho đến khi Renée thực sự tin tưởng Sagawa là một người đàn ông tốt và đáng tin cậy.

Nhưng rồi chuyện gì đến cũng phải đến. Vào buổi tối định mệnh nọ, Sagawa viện lý do trao đổi về văn học để mời Renée về nhà hắn. Khi hai người chuẩn bị ăn tối và Renée thì đang ngồi ở bàn đọc thơ, Sagawa vớ lấy khẩu súng và chậm rãi tiến lại từ đằng sau, phát súng nhắm thẳng vào gáy đã ngay lập tức tước đi mạng sống của cô gái xấu số ấy.

Khi Renée gục xuống, Sagawa đã sợ hãi và hối hận về hành động của mình trong chốc lát, hắn đã định gọi cấp cứu, nhưng rồi thú tính trong con người tàn độc đó lại trỗi dậy: “Đợi đã, sao phải ngu ngốc như vậy? Đây là lúc mình có thể thực hiện mơ ước đã ấp ủ trong suốt 32 năm qua. Tại sao không thử một lần?”, Sagawa nhớ lại lời khai báo với cảnh sát.

Sau đó, Sagawa đã quan hệ tình dục với cái xác của Renée. Hắn tiếp tục chia cơ thể nạn nhân thành nhiều phần và dự trữ trong tủ lạnh để ăn dần. Hắn còn khoái chí nhận xét rằng thịt của Renée ở phần hông, chân và mặt ăn hơi béo và có vị giống cá ngừ.

Sau hai ngày thỏa mãn thú tính của mình, Sagawa bắt đầu dọn dẹp mọi thứ và cho các phần thừa cơ thể của Renée vào một chiếc vali. Hắn định mang nó quẳng xuống hồ ở công viên khu Bois de Boulogne. Tuy nhiên, vì lo sợ bị chú ý nên Sagawa đã quẳng chiếc vali lại công viên và bỏ đi.

Sáng hôm sau, một đôi vợ chồng đang tản bộ trong công viên thì bất ngờ nhìn thấy một bàn tay phụ nữ thò ra khỏi chiếc vali dính đầy máu. Quá hoảng loạn, cặp đôi vội gọi điện cho cảnh sát để thông báo. Cảnh sát bắt đầu vào cuộc điều tra. Sau hai ngày chiếc vali được phát hiện, cảnh sát đã lần theo đầu mối và nhanh chóng tìm đến nhà của Sagawa. Trong tủ lạnh nhà Sagawa chật kín những bộ phận thi thể phụ nữ. Đương nhiên, Sagawa không còn đường để chối cãi, hắn bị đưa ra xét xử trong vòng 2 năm.

Tuy nhiên, nhờ vào thế lực của người cha và một luật sư hàng đầu, sau 2 năm xét xử, thẩm phán người Pháp Jean-Louis Bruguières cuối cùng đã tuyên bố Sagawa bị mắc bệnh tâm thần và cần được điều trị vô thời hạn trong Bệnh viện Tâm thần Paul Guiraud. Phiên tòa kết thúc, Sagawa chỉ phải bóc lịch 15 tháng và thoát tội với cái mác tâm thần.

ta5

Sagawa thoát án và bắt ngày chuỗi ngày nhung lụa mà không có chút ân hận. (Sưu Tầm)

Có đến 3 bác sỹ tâm thần khẳng định Sagawa sẽ không bao giờ khỏi bệnh và cần cách ly vĩnh viễn. Năm 1984, người cha quyền lực của Sagawa đã tìm cách rót tiền rồi chạy chọt thành công để hắn được chuyển về Nhật Bản sinh sống.

Năm 1986, chính quyền Pháp quyết định trao trả Sagawa về Nhật Bản. Ngay khi vừa về Nhật Bản, Sagawa đã được đưa ngay đến Bệnh viện Matsuzawa để xét nghiệm tâm lý. Kết quả là các nhà tâm lý học tại Bệnh viện Matsuzawa đều xác định Sagawa hoàn toàn bình thường về mặt tâm lý, chỉ có điều trong tâm hồn hắn tồn tại một con quỷ máu lạnh mà thôi.

Chính quyền Nhật Bản nhận thấy đã không còn lý do gì để quản thúc Sagawa tại bệnh viện trong khi hắn hoàn toàn khỏe mạnh, do đó ngày 12/08/1986, Sagawa chính thức được trả tự do.

Điều bất ngờ nhất chính là sau khi được trả tự do, Sagawa không phải chật vật để tái hòa nhập với cuộc sống mà thậm chí còn trở thành "người nổi tiếng”.

Cuối thập niên 80 cho đến những năm đầu thập niên 90, Issei Sagawa là một cái tên ăn khách trên một số tờ báo ở Nhật. Sagawa viết nhiều cuốn sách và trong số đó có một cuốn tự truyện tường thuật lại chi tiết quá trình giết và ăn thịt người đầy man rợ của mình. Ngạc nhiên hơn là cuốn sách lại bán được đến 200,000 bản.

ta4

Kẻ sát nhân thậm chí còn nổi tiếng với quyển sách viết về tội ác của mình. (Nguồn: Sưu Tầm)

Sagawa bệnh hoạn còn làm video để thỏa mãn trí tò mò của những khán giả muốn tìm hiểu về một sát nhân ăn thịt người.
Hắn lập ra một website riêng, chuyên đăng tải những trích đoạn ghê rợn trong cuốn tự truyện tội ác của mình và mở ra những cuộc thảo luận về lý do tại sao ăn thịt người không phải là một điều khủng khiếp.

Sagawa còn được mời đóng một số bộ phim khiêu dâm Nhật Bản và là tác giả của nhiều bức tranh khỏa thân và những tác phẩm nghệ thuật khác khi sống ở Tokyo. Sagawa thường xuyên được mời đến các sự kiện để làm diễn giả, viết bài định kỳ cho một tạp chí, biên tập cho một vài cuốn sách về nói về những vụ án khủng khiếp.

Thậm chí hắn còn tham gia viết bình luận cho một vài tờ báo về ẩm thực hay thậm chí còn làm người mẫu trang bìa cho một tạp chí về người sành ăn ở Nhật Bản. Năm 1992, Sagawa xuất hiện trong bộ phim quảng cáo mang tên Người Vợ Bội Bạc: Cực Hình Nhục Nhã của đạo diễn Hisayasu Sato dưới vai diễn một gã bệnh hoạn thích bạo dâm.

Nhờ cha của mình, Sagawa đã thoát tội giết người và hắn sống trong nhung lụa thay vì mang mặc cảm tội lỗi.

Nhưng rồi khi sự tò mò của công chúng về một “tên sát nhân tự do” qua đi, năm 1997, những ngày tháng nổi tiếng của Sagawa chính thức khép lại. Khi không còn gì mới mẻ để khai thác, Sagawa bắt đầu bị các nhà xuất bản sách ghẻ lạnh.

Năm 2005, cả cha và mẹ Sagawa đều qua đời. Không những mất đi chỗ dựa, hắn còn bị họ hàng cấm không cho đến tham dự lễ tang và bị đuổi ra khỏi nhà. Sagawa đành phải ở trong một căn hộ cho thuê rách nát, chật hẹp và sống qua ngày bằng tiền trợ cấp của chính phủ. Song khoản trợ cấp này nhanh chóng bị cắt, Sagawa đành phải tự thân vận động kiếm miếng cơm manh áo.

ta3

Sagawa lang thang không chốn dung thân sau khi cha mẹ qua đời. (Nguồn: Sưu Tầm)

Issei Sagawa phải vật lộn tìm việc làm bởi những cuốn sách của hắn không còn được các nhà xuất bản để mắt tới. Khi nộp đơn xin vào giảng dạy tại một trường song ngữ Nhật - Pháp, Sagawa suýt được nhận bởi vị hiệu trưởng ngôi trường này rất ấn tượng khi hắn dám can đảm sử dụng tên thật để xin việc. Tuy nhiên, hắn lại vấp phải sự phản đối gay gắt của các giáo viên khác trong trường.

Trong một bài phỏng vấn trên tạp chí vào năm 2009, Sagawa nói rằng việc bị buộc phải kiếm sống trong khi ai cũng biết mình là kẻ giết người là một sự trừng phạt khủng khiếp.

Có lẽ đối với một kẻ từng sống trong nhung lụa và được bao bọc khỏi tội ác như Sagawa thì giờ đây, việc phải sống vất vưởng nay đây mai đó cùng nỗi ám ảnh khôn nguôi về tội ác man dợ của mình chính sẽ giằng xé con người hắn, gặm nhấm tâm hồn hắn từng chút một. Tuy rằng Sagawa có thể lẩn trốn trong cái xã hội kỳ lạ đó suốt hàng chục năm, tuy rằng quả báo đến muộn, nhưng chắc chắn kẻ thủ ác nào rồi cũng sẽ phải trả giá bằng cách này hay cách khác.

Theo: theqoo

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.