Khi nhắc đến miền Tây, người ta thường nghĩ tới điều gì? Đồng ruộng chín vàng thẳng cánh cò bay, đường kênh rạch chằng chịt, xanh mướt, thuyền ghe tấp nập hay những miệt trái cây căng tròn, trĩu trịt?
Có một điều mà không quá nhiều người biết, miền Tây Nam Bộ còn là nơi khai sinh ra Phật Giáo Hòa Hảo, một đạo giáo hoạt động sôi nổi ở nhiều tỉnh, đặc biệt là An Giang.
Hằng năm cứ vào những ngày sóc vọng, ngày đại lễ 18/5 âm lịch của đạo này - Đức Huỳnh Giáo Chủ khai sáng Đạo Phật Giáo Hòa Hảo và 25/11 âm lịch - Đản sinh Đức Huỳnh Giáo Chủ, hàng triệu tín đồ Phật giáo Hòa Hảo từ các nơi lại tất tả đổ về chùa An Hòa Tự để dâng hương, chiêm bái vị hoạt Phật lâm phàm, và tỏ lòng kính ngưỡng. Đó cũng là lúc mà người dân Phú Tân thức dậy từ sáng sớm, tấp nập làm những bữa ăn miễn phí cho những người hành hương xa ghé qua đây. Đồ ăn giản đơn, không lấy gì làm cầu kì đắt đỏ, nhưng cái lòng của người dân thì quý không vàng bạc nào sánh nổi...
Ở đất này, chẳng có gì nhiều. Không có những món sơn hào hải vị khiến người ta phải thèm thuồng. Chỉ có những món ăn giản đơn mà ngon lạ thường, vài cốc trà đá trà đường, kèm thêm một nụ cười tươi rói.
Nhìn quần áo, trang phục, nhưng khuôn mặt đen sạm vì nắng, những con đường đất, những mái hiên lụp xụp, rõ ràng có thể nhận ra ở đây cũng không giàu có nhiều nhặn gì. Khách đông, muốn là có thể kinh doanh ngay được, nhưng chẳng ai nỡ lấy. Vì cái lý của người Phú Tân là người từ xa đến đây, người ta đã có lòng dâng lên Phật, mình làm phúc thì sau này con cháu mình cũng được nhờ.
Điều thú vị nhất ở nơi này, có lẽ là không chỉ có những bữa ăn ngon, mà đến nhà tắm người dân cũng chẳng ngại phục vụ. Đường xa vất vả, chỉ mong được tắm rửa cho sạch sẽ để lên kính Phật cho đặng.
Thiết nghĩ, có nhiều người qua đất này cũng chẳng phải vì thiếu một chén nước, một bữa ăn. Đôi khi họ chỉ dừng lại vì một nụ cười, một cái vẫy tay, một câu chuyện phiếm vu vơ nào đó. Để cảm nhận được rằng dù không rùm beng, dù chỉ ở những góc khuất, thì trong cuộc sống này vẫn luôn còn tình người. Càng ở những nơi giản dị, mộc mạc, tình người lại càng là thứ đáng được trân trọng hơn rất nhiều.
Nếu đến An Giang vào những ngày này, bạn đừng ngại nhận một món đồ miễn phí nào đó từ những người dân hiền hoà nơi đây, để cảm nhận trọn vẹn "cái tình" của miền Tây nhé.
Bình luận (0)
Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.