• Về đầu trang
Treng
Treng

Nghìn lẻ một tình huống 'vừa hài vừa sợ' mà những nhân viên ca đêm từng trải qua

Cuộc sống

Những người làm ca đêm trong bất kể ngành nghề nào cũng cần được tôn trọng. Làm việc thâu đêm suốt sáng tàn phá cơ thể của bạn vô cùng kinh khủng. Không chỉ chất lượng cuộc sống bị giảm sút, những nhân viên làm ca đêm còn vô tình gặp phải những chuyện đáng sợ.

"Anh tôi kể trong một đêm làm việc ở cửa hàng tiện lợi 7-Eleven, anh tận mắt trông thấy một người đàn ông vô gia cư đang ăn con mòng biển bằng thìa."

"Khi sống ở Canberra, tôi đã làm việc ca đêm trong nhà hàng Ý một thời gian. Công viên bên kia đường vốn nổi tiếng với các vụ cướp bóc, tấn công rất kinh khủng. Tuy nhiên, tôi vẫn phải đi qua công viên đó để về ký túc xá trường mình.

Có một kẻ chuyên phát ra tiếng trẻ con khóc hoặc tiếng chó rên rỉ để dụ mọi người đi vào sâu hơn trong công viên. Tại đây, hắn sẽ tấn công và cướp tài sản của nạn nhân.

Một lần đi bộ qua công viên vào lúc 1 giờ sáng, tôi nghe thấy tiếng trẻ con khóc. Tôi đã chạy một mạch ra khỏi đó để về trường của mình. Hai tuần sau, thanh niên kia bị bắt. Cảnh sát tìm thấy trong điện thoại của hắn có hàng chục đoạn ghi âm tiếng của động vậttrẻ sơ sinh."

"Hôm đó khoảng 9:30 tối, một người đàn ông lạ mặt mặc áo khoác măng tô bước vào quán trò chơi arcade (máy trò chơi được vận hành bằng đồng xu). Giữa mùa hè nóng bức ở Florida, bộ trang phục của người đàn ông đó đã khiến tôi chú ý. Rùng rợn hơn, ông ta lôi ra một khẩu súng trường bên dưới áo khoác và đặt lên quầy.

Chúng tôi hoàn toàn không có dịch vụ cất giữ súng cho khách nên tôi chỉ cầm lấy khẩu súng trường và để trong phòng kho rồi khoá cửa lại. Tôi đã nhắn tin cho các quản lý để mọi người nắm bắt tình hình trên.

Tuy nhiên, chủ nhân của khẩu súng đã rời đi và không lấy đồ của mình. Tôi giữ khẩu súng đến ngày hôm sau rồi bàn giao lại cho cảnh sát. Từ đó trở đi tôi không còn nghe thấy tin tức gì liên quan đến khẩu súng trường đó nữa. Tuy nhiên, tôi vẫn luôn thắc mắc tại sao một người lại mang súng đến quán trò chơi điện tử, bỏ nó và không bao giờ quay trở lại."

"Khi làm việc ca đêm tại trạm xăng, tôi thường tắt hết nhạc để có thể nghe rõ mọi thứ bên ngoài, phòng trường hợp xấu xảy ra. Trong một lần đang sắp xếp hàng hoá lên kệ, tôi nghe thấy một tiếng động rất lớn. Khoảnh khắc đó, trái tim của tôi như ngừng đập. Tôi không thể tìm ra được nguyên nhân của tiếng động kỳ lạ đó.

Lúc đó trời không hề có gió, cánh cửa không thể tự nhiên đóng sầm như vậy được. Tôi nhìn ra bên ngoài và thấy một chiếc xe ô tô. Chủ xe không hề có ý định đổ xăng mà chỉ đơn giản là đậu ở đó mà thôi. Tôi vội chạy đi kiểm tra tất cả camera an ninh. Cuối cùng, chiếc xe bí ẩn kia cũng rời đi sau 5 phút, nhưng thực sự tôi cảm giác nó ở đây lâu hơn thế.

Sau khi bình tĩnh lại, tôi lấy hết can đảm để quay trở về tiếp tục công việc mình đang làm. Hoá ra, một chai rượu vang đã rơi ra khỏi kệ vì tôi cất lên đó quá nhiều. Từ nãy đến giờ, tôi chỉ đang tự doạ mình mà thôi."

"Tôi làm việc ca đêm lại một công ty dược phẩm và tôi cùng một đồng nghiệp nữa được giao nhiệm vụ kiểm kho. Sau 4 giờ chiều, bất kỳ ai không có phận sự thì miễn vào đây (trừ nhân viên an ninh), vì vậy, có thể nói chúng tôi là những người duy nhất ở trong nhà kho khổng lồ này. Một đêm nọ, chúng tôi hoàn thành công việc vào lúc 1 giờ sáng và tắt hết công tắc điện để rời đi.

Chúng tôi lần mò trong bóng tối để ra đến cửa kho, tuy nhiên, cánh cửa lại không mở. Đó là một cánh cửa cảm biến, vì vậy, nó phải mở ngay khi chúng tôi chạm vào nó, nhưng rốt cuộc nó vẫn đóng im ỉm. Có lẽ, nhân viên an ninh đã khoá thêm ở bên ngoài và vô tình nhốt chúng tôi lại.

Ngay lúc đó, chúng tôi nghe thấy tiếng bước chân ở phía sau và tiếng kim loại kéo lê trên mặt đất. Tiếng bước chân mỗi lúc một gần và chúng tôi vô cùng hoảng loạn, điên cuồng đẩy cửa để thoát ra.

Chúng tôi nhìn thấy bóng người đứng ngay sau mình từ hình ảnh phản chiếu của cánh cửa. Thì ra đó là những nhân viên an ninh đang đi tuần tra trong kho. Sau trải nghiệm kinh hoàng đó, tôi và đồng nghiệp đã để đèn sáng khi rời khỏi nhà kho và nhân viên an ninh sẽ tắt cho chúng tôi."

"Tôi từng làm ca đêm tại các khách sạn. Một đêm nọ, khi đang đi một vòng thì tôi thấy có gì đó nhô ra khỏi chiếc xe tải. Tôi tiến lại gần thì thấy một chiếc chân đang thò ra dưới tấm chăn. Rõ ràng, có người ở dưới đó. Tôi sẽ không bao giờ quên cái cảm giác sợ hãi lúc đó, khi tôi chạm vào bàn chân để kiểm tra.

Ngay khi tôi chạm vào mắt cá chân, một đứa trẻ vị thành niên đột ngột ngồi bật dậy. Khỏi phải nói lúc ấy tôi hoảng như thế nào, mặt tôi kiểu như: "Này nhóc, cậu đang làm cái quái gì vậy?" Thì ra, bố của cậu bé ngáy quá to khiến cu cậu không chịu nổi vào phải xuống dưới xe ngủ."

"Tôi là nhân viên ca sáng ở Burger King khi học đại học và thường là người đến sớm đầu tiên. Những nhân viên ca đêm rời đi trước đó vài giờ, nên về cơ bản là sẽ có một khoảng thời gian nhà hàng không có người trông coi.

Tôi tiến vào nhà hàng với chìa khoá trong tay như mọi sáng. Tuy nhiên, hôm nay tôi thấy trong nhà hàng có một bóng người cao lớn đứng gần ngay cửa ra vào. Tôi không nhận ra đó là một người đồng nghiệp nào cả, và đặc biệt cái bóng đen đó chỉ đứng yên, không hề di chuyển dù chỉ một chút. Vì chỉ là một cô gái nhỏ bé nặng có 95 pound (khoảng 43 kg) nên tôi quyết định sẽ đợi ở trong xe của mình cho đến khi người khác đến. Sau đó, chúng tôi sẽ cùng vào nhà hàng kiểm tra.

Mười phút sau, một nhân viên khác xuất hiện và tôi đã kể hết tình hình cho người đó nghe. Chúng tôi thận trọng tiến đến trước cửa nhà hàng. Cái bóng đen vẫn ở đó! Tôi còn cho rằng có khi nào anh ta đang phục kích đợi chúng tôi hay không.

Tuy nhiên, khi đến gần kiểm tra, tôi phát hiện mình đã mắc một sai lầm cực kỳ đáng xấu hổ. Cả hai chúng tôi đều là những sinh viên làm việc chủ yếu vào cuối tuần. Vào giữa tuần, một trong những người quản lý đã đặt standee quảng cáo cho bộ phim Twilight ngay trước cửa ra vào. Đó là một nhân vật ma cà rồng có kích thước như người thật và đã doạ chúng tôi hú hồn hú vía."

"Tôi làm thực tập sinh tại một bệnh viện sau khi tốt nghiệp. Dù mức lương không cao nhưng đây là cơ hội cho chúng tôi học tập, tích luỹ kinh nghiệm. Vì vậy, tôi và những thực tập sinh khác luôn tận tâm và cố gắng chăm sóc bệnh nhân thật tốt.

Vì vậy, tôi đã đưa một người đàn ông không quen biết đến nhà vệ sinh vào lúc 4 giờ sáng. Tôi đứng đợi ở ngoài hơn 15 phút mà không nghe thất bất kỳ động tĩnh nào của người đàn ông trung niên đó. Vì vậy, tôi đã quyết định kiểm tra ông ta. Ban đầu, tôi chỉ cho rằng bệnh nhân ấy đã ngủ quên và cố gắng đánh thức ông ta. Tuy nhiên, người đàn ông đó vẫn ngồi bất động trên bồn cầu. Chỉ đến khi một y tá tiến đến và nói rằng ông ấy đã chết, tôi mới nhận ra vấn đề. Đó là bệnh nhân đầu tiên chết trước mặt tôi kể từ khi vào làm việc ở đây được 4 tháng."

"Đó là một tối chủ nhật hiếm hoi tôi làm việc ở công ty chuyên về công nghệ. Vì là cuối tuần nên toàn bộ văn phòng đều vắng tanh. Tôi đang chăm chú làm việc của mình thì bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa.

Tôi kiểm tra CCTV thì không thấy bất cứ ai. Ban đầu, tôi cho rằng mình đã tưởng tượng quá nhiều. Tuy nhiên, một lúc sau tiếng gõ cửa lại xuất hiện. Tôi thậm chí còn kiểm tra cả bãi đỗ xe để tìm kiếm thứ gây ra tiếng động đó. Ngoài xe của tôi, hầu như bãi đỗ xe đều trống huơ trống hoác. Cho đến khi tiếng gõ cửa xuất hiện lần thứ ba, tôi đã phát hiện ra sự thật.

Tiếng động phát ra từ tủ cá nhân của một đồng nghiệp. Hoá ra, anh ta cố tình trêu ghẹo tôi. Sáng hôm sau, anh ta có hỏi tôi về "tiếng động lạ" nhưng tôi giả vờ như không nghe thấy điều gì bất thường."

"Khi đang trực camera an ninh thì tôi thấy một thứ gì đó đang chạy nhảy trên màn hình. Tuy nhiên, lúc tôi đi ra ngoài kiểm tra thì lại không thấy bất cứ điều gì bất thường. Quay lại xem camera thì cái bóng đen nhỏ bé đang nhảy nhót lại xuất hiện. Chuyện này diễn ra trong suốt một tuần, tôi có nói với các nhân viên khác nhưng họ đều không thấy bất kỳ thứ gì tương tự như vậy.

Một lần, tôi thấy cái bóng đen đó và ngay lập tức chạy ra khỏi văn phòng để đuổi theo nó. Tôi đã nghĩ rằng đó là một con ếch đi lạc vào trong khách sạn. Tuy nhiên, khi dồn con vật vào cửa thang máy, tôi mới phát hiện đó là một chú chuột con. Tôi phải thay đổi kế hoạch của mình, vì trước đó tôi đã chuẩn bị sẵn một chiếc cốc để bắt ếch. Cuối cùng, tôi đã quét kẻ đột nhập ra ngoài bằng một cái chổi.

Đến tận bây giờ, tôi vẫn gặp những con chuột chạy nhảy trên màn hình. Chúng từng làm tôi sợ, nhưng đó là một kỷ niệm hài hước mà mỗi lần nhắc đến, tôi đều không thể nhịn cười."

"Tôi là nhân viên ca đêm của một cửa hàng tiện lợi trong khu phố ở Montreal được gần 2 tháng. Nơi này an ninh không được tốt vì nổi tiếng với những vụ bạo lực, cướp bóc, băng đảng. Một đêm tháng Giêng, tôi đang lau sàn nhà thì nghe thấy tiếng đập cửa ầm ầm. Tôi quay lại và thấy một anh chàng đeo mặt nạ trượt tuyết, găng tay da, áo khoác to sụ, khoác một túi vải thô lớn đang cặm cụi mở cửa. Từ 11 giờ tối đến 6 giờ sáng hôm sau cửa sẽ tự động khoá trong và tôi sẽ phải nhấn nút để mở nó.

Mặc dù dáng vẻ của anh ta khiến tôi khá nghi ngờ, nhưng mặt nạ trượt tuyết của anh ta đã có một lớp băng mỏng do đứng lâu bên ngoài. Vì vậy, tôi ra hiệu cho anh ta bình tĩnh và đi ra phía sau quầy để mở cửa. Tuy nhiên, anh ta lại thấy thứ gì đó trong áo khoác và nhìn chằm chằm vào tôi. Linh cảm có chuyện chẳng lành, tôi quyết định không mở cửa nữa và lắc đầu ra hiệu.

Không từ bỏ ý định, người đàn ông lạ mắt đó bắt đầu đập cửa lần nữa nên tôi đã rút điện thoại ra gọi 911 rồi giơ cho anh ta xem. Cuối cùng, tên đó tặng tôi một "ngón tay thối" rồi bỏ chạy vào trong màn tuyết trắng. Đó làm đêm tôi quyết định nghỉ việc."

"Khi làm quản lý ở quán bar, tôi phải ở lại quán một mình sau khi mọi người ra về để nộp báo cáo hàng đêm. Trước khi nhận công việc, tôi đã được nghe nhiều chuyện kỳ lạ ở nơi này như bàn ghế tự di chuyển hay máy in hoá đơn tự hoạt động. Tuy nhiên, tôi không hề tin mấy chuyện ma quỷ vớ vẩn đó và cho rằng mọi người đang bịa chuyện doạ mình. Đêm đầu tiên của tôi tại quán bar diễn ra rất suôn sẻ cho đến khi âm nhạc bật lên.

Tôi ngồi cách máy phát nhạc khoảng 5 feet (khoảng 1,5 m) và không hề có ai bật nó. Kinh dị hơn, nó đang phát những bài hát dân gian kỳ lạ mà chắc chắn bên trong đĩa nhạc không hề có. Tôi chạy ra ngoài để xem có ai ở ngoài trêu ghẹo hay không và kết quả chỉ có mình tôi mà thôi."

Theo: Tổng hợp
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.