• Về đầu trang
Hằng Hà
Hằng Hà

Tâm sự xúc động của anh công an về một người chết trẻ vì tai nạn giao thông

Cuộc sống

Vào những ngày đầu năm 2020, Luật phòng chống tác hại của rượu bia đã bắt gây bão dư luận vì mức phạt cao cùng sự ra quân của công an giao thông toàn quốc khiến nhiều dân nhậu sợ sệt. Lên án có, ủng hộ, đồng tình có nhưng không thể chối cái rằng luật mới đã góp phần giảm thiểu người chết vì bia rượu từ lúc được áp dụng.

Từ 01/01/2020: Đã uống là không lái; quán nhậu phải hỗ trợ gọi taxi cho khách hàng - 1

Mới đây, trang tin Đà Nẵng đã đăng tải nhật ký xử lý tai nạn của một anh công an phường khiến nhiều người không khỏi xúc động.

Nhật ký công tác, ngày 11.11.2019:
ĐÊM ĐỊNH MỆNH, THANH XUÂN VĨNH VIỄN DỪNG LẠI Ở TUỔI ĐÔI MƯƠI!
Một ngày trực ở đơn vị như bao ngày bình thường khác, hôm nay việc nhiều hơn ngày thường nên uể oải cả người, trời mưa do đang ảnh hưởng bão.
Đăng nằm ngủ thì trực ban vào gọi dậy đi làm tai nạn giao thông, mang bộ đồ ngành vào, đeo bộ đàm trong vô thức chứ chưa thực sự tỉnh hẵn, mọi thứ diễn ra như 1 thói quen theo quán tính. Trực ban bảo tai nạn trên đường Ngô Quyền, nghe đâu nặng lắm. Chạy xe chở anh đồng nghiệp vội vàng đi, đi chừng 100m mưa lớn tát vô mặt làm tỉnh ngủ hẵn ra.
Đến hiện trường, người nằm giữa đường, xe văn hơn 12m, trời mưa nặng hạt. Có 4 người dân đứng xem, đoạn đường vắng xe qua lại, nạn nhân đã chết, cấp cứu đã đến nhưng không còn cứu được nữa.
Vì là người dạng dĩ nhất nên tôi đến bên cạnh bạn ấy kiểm tra trong người có giấy tờ, điện thoại, thông tin gì để liên lạc với người thân thì thấy điện thoại và 1 bảo hiểm xe, ngoài ra không còn thông tin gì khác. Người còn rất ấm, máu chảy quyện với nước mưa sền sệch như nước mắt của đất trời ai oán. Thử mở điện thoại nhưng không được vì bạn ấy cài mật khẩu, vân tay không ăn. Mọi thứ dường như vụt tắt thì vô tình mở đúng mẫu hình và điện thoại mở được như 1 phép màu giữa hỗn độn cảm xúc. Lướt vào danh bạ thì có số điện thoại mẹ, bà ngoại của nạn nhân. Vẫn còn mấy dòng tin nhắn và ảnh checkin của bạn ấy cách đó 1h nhưng người thì đã đi sang 1 thế giới rất xa rồi.
Cậu ấy là bộ đội xuất ngũ chưa lâu, ở Đại Lộc - Quảng Nam, ra Đà Nẵng đi làm và ở cùng bà ngoại, trước khi mất có liên hoan với nhóm bạn làm cùng. Tai nạn tự gây, sơ bộ chuẩn đoán đa chấn thương, chấn thương sọ não, mất máu dẫn đến tử vong.
Nhìn cậu ấy nằm dưới trời mưa to mà nước mắt tôi rơi hoài không dứt, tiếc thay cho 1 kiếp người, tiếc thay cho 1 cuộc đời dừng lại mãi mãi ở cái tuổi đôi mươi.
Nén thương đau, tỏ ra bình tĩnh nhất để gọi cho ngoại cậu ấy. Điện thoại tít vài cái rồi bên kia có người trả lời:
- Alo, ngoại có phải là người thân của em H** Q*** T*** k? Con là Công an phường A******, Đà Nẵng, ngoại bình tĩnh nghe con nói thông tin này nghe!
- Đúng rồi con, cháu của ngoại nó bị gì à?
- Con nói chậm, ngoại bình tĩnh nghe nhé. Cháu của ngoại đi xe tự té, em đã mất rồi, trước số 5** Ngô Quyền, ngoại bình tĩnh nói người thân ra gặp tụi con đưa em về!
- Thiệt k con?! Trời ơi, chết cháu tôi rồi, chết cháu của tôi rồi....... T*** ơi, con nói con về ngoại đợi con mà.... (Tiếng khóc và tiếng ai oán làm gián đoạn cuộc nói chuyện. Lấy hết sức bình sinh để k được khóc, tôi tiếp tục trấn an).
- Ngoại bình tĩnh nghe con nói, bên cạnh ngoại có ai k? Hãy đưa điện thoại cho con nói chuyện, ngoại đang ở địa chỉ nào???
- Ngoại ở trọ với hắn con ơi, k có ai hết. Trời ơi cháu của ngoại, con ơi......
Tình thế cấp thiết nên tôi tiếp tục gọi cho sđt của mẹ bạn ấy với hi vọng người thân đến sớm để đưa cậu ấy về nhà cho ấm áp.
- Alo cô, con là Công an phường A*******, Đà Nẵng. Cô có phải mẹ của em H** Q*** T*** k?
- ờ cô đây con, có gì k con? Sao con gọi khuya thế!
- Cô bình tĩnh nghe con nói nhé, con cô tai nạn tự gây đã mất, cô nói người nhà ra liên hệ với bọn con để làm thủ tục đưa về. Địa chỉ tai nạn là số 5** Ngô Quyền....
Bên đầu dây bên kia cô ấy khóc to, nấc nghẹn trong tiếng gọi con, chồng cô nắm điện thoại lên nghe máy. Tôi nói lại nội dung như trên nhưng lặp đi lặp lại 6 lần để người thân nghe rõ. Nhưng dường như họ đã choáng với những gì nghe được, tiếng khóc, tiếng thét ngày càng to hơn, thảm khốc hơn, quặng đau hơn... không ai có thể nói gì với tôi. Tôi giục họ trong tận sâu nổi đau lớn nhất: "chú mang điện thoại sang hàng xóm đi, để con nói chuyện". Chú ấy làm theo và bên kia đã nắm được thông tin tôi cần truyền đạt. Tiếng khóc và nấc nghẹn của hơn 4 người khác nhau tôi nghe được. Sau đó tôi gọi cho bạn của cậu ấy với những số liên lạc gần nhất để đến chở bà ngoại ra nhưng họ cũng điếng người, chạy ra hiện trường nhưng quên chở ngoại. Tôi gọi lại ngoại thì biết ngoại đi bộ ra cầu sông Hàn, không biết đường đi, đường k có người để hỏi.... với tiếng khóc và tiếng nấc như sống dậy giữa cái lạnh và mưa của đất trời.
Kết thúc cuộc gọi mà trong lòng tôi như chết lặng, nổi đau của gia đình mất con, nổi đau của những người bạn mới gặp nhau giờ trước giờ sau đã xa nhau vạn dặm.
Tôi bảo bạn của cậu ấy quay lại chở ngoại và mua bó nhang thắp để mai gia đình ra biết chỗ để có gì sau này cúng.
Nhóm bạn kịp mua bó nhang về đốt lên nhưng mưa làm tắt nguội, tôi cắm tạm để đánh dấu bên taly đường. Cùng lúc thì xe của pháp y đến đưa xác về Trung tâm, họ đến muộn vì có 3 vụ chết cùng lần. Tôi chắp tay cầu nguyện ngẩn mặt lên trời trước hương linh người thanh niên còn quá trẻ mong cậu ấy được siêu thoát.
Tôi hoàn thành nhiệm vụ dưới trời mưa ướt rét, lòng bần thần trống rỗng, nước mắt cứ rơi đều đặn và ám ảnh mãi tiếng khóc, tiếng ai oán của người thân cậu ấy. Ngẫm lại cuộc đời vô thường quá! Nghĩ đến đó mà tôi tự dặn phòng phải sống tốt hơn để sống cho thật ý nghĩa. Và cứ thế đến sáng làm việc tiếp chứ k ngủ lại được nữa.
P/s:
- Có những người phút trước đang còn mặt đối mặt với mình, nhưng phút sau đã vĩnh viễn ly biệt, để lại nổi đau khốn cùng cho người ở lại. Các bạn ngồi lên xe hãy nghĩ về người thân trước khi đề máy và xe lăn bánh. Hãy trân quý từng khoảnh khắc bên cạnh nhau, hãy sống hết mình như hôm nay là ngày cuối cùng.
- Đây chỉ là chia sẽ 1 góc khuất trong nghề, các bạn đừng đùa cợt.

Trong hình ảnh có thể có: đêm
Trong hình ảnh có thể có: đêm và ngoài trời
Hiện trường vụ tai nạn giao thông ngày đó

Người trực tiếp đến hiện trường hôm đó là Thiếu úy Nguyễn Quang Minh Thức (24 tuổi), hiện đang công tác ở Công an phường An Hải Bắc, quận Sơn Trà, Đà Nẵng. Anh chia sẻ rằng viết ra những dòng tâm sự đầy ám ảnh này để mọi người có thể hiểu được góc khuất của nghề cảnh sát - luôn có mặt mỗi lúc dân cần đến và cũng là một lời cảnh tỉnh đến những người công dân của Việt Nam để có thể cẩn thận vào dịp cuối năm - lúc mà nhà nhà đều tổ chức tiệc tất niên.

Nhật ký công tác nhói lòng của một công an phường - Ảnh 3.
Chân dung Thiếu úy Nguyễn Quang Minh Thức. Nguồn ảnh: Tuổi Trẻ

Thiếu uý Nguyễn Quang Minh Thức cũng chịu hoàn cảnh tương tự khi mất cha nên anh rất thấm thía nỗi đau mất người thân vì tai nạn giao thông. Chia sẻ của anh như một hồi chuông cảnh tỉnh cho mọi người không nên sử dụng rượu bia trước đi ngồi lên xe máy, ô tô và nghiêm túc tuân thủ theo Luật Phòng, chống tác hại của rượu, bia có hiệu lực từ 01/01/2020.

Cư dân mạng cũng đã để lại những bình luận đồng cảm và cám ơn Thiếu uý Nguyễn Quang Minh Thức đã chia sẻ đoạn nhật ký đầy cảm động này:

- Tới hiện tại tôi nghĩ là tôi đang đồng cảm và đang thấm thía nhất bài viết này, chỉ mong tất cả mọi người luôn được bình an.

- Đời người thật vô thường, cầu mong cho những ai đọc được bài đi đứng sẽ cẩn thận lại.
Cầu mong anh được siêu thoát!

- Bài viết mọi người nên đọc .Còn sống nên tủ tế với mọi người .Đời vô thường !

- Đọc từng câu từng chữ mới thấm thía được. Cầu muôn mọi người luôn bình an.

- Cảm ơn bạn, bài viết hay lắm. Mong sao tất cả những ai đoc xog bài này hãy trân quý bản thân, cẩn thận hơn khi cầm lái.

- Cái cảnh mất đi ng thân thật đau lòng vô cùng. Cảm giác ấy cư ám ảnh mãi trong tâm trí của mình. Cầu mong linh hồn e sớm siêu thoát.

Kết quả hình ảnh cho quán nhậu vắng khách vì nghị định 100
Hình ảnh những quán nhậu vắng khách sau nghị định 100

Đọc thêm: Luật mới: Đeo tai nghe khi chạy xe, nồng độ cồn dương tính do ăn trái cây, uống thuốc có bị phạt?

  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.