• Về đầu trang
Nghĩaa Nghĩa
Nghĩaa Nghĩa

16 câu chuyện kinh dị có thật tại Canada sẽ khiến bạn phải giật mình trong đêm (P1)

Kinh dị

Có bao giờ bạn tự đặt ra câu hỏi liệu trên đời này thực sự tồn tại cái gọi là "ma quỷ" không? Hay đã có bao giờ bạn phải trải qua một sự việc đáng sợ nào đó liên quan đến ma quỷ? Hãy cùng đọc một vài câu chuyện có thật do người sử dụng mạng xã hội ở Canada chia sẻ lại, chắc chắn chúng sẽ làm bạn phải giật mình và suy nghĩ lại câu hỏi ở trên.

1. Bệnh viện ma ám

Bạn đã từng nghe đến một thị trấn nhỏ có tên Weyburn ở Saskatchewan, Canada chưa? Nó là nơi có một trong những bệnh viện tâm thần lớn nhất tại Canada. Sau năm 1960, nó được cải tạo thành viện dưỡng lão. Cuối những năm 1990 và đầu 2000, nơi đây được xây dựng thành phòng khám sức khỏe cho người lao động.

Mẹ làm việc ở đây khi tôi còn rất nhỏ nên tôi thường đến đây để khám phá những căn phòng trống. Tôi thề đây là một trong những nơi bị ma ám nổi tiếng nhất tại Canada. Bạn sẽ không bao giờ cảm thấy một mình khi ở đó. Các vòi nước nhỏ giọt tí tách, những cánh cửa sổ cứ tự mở ra rồi sập vào ngay trước mắt bạn. Bạn sẽ nghe thấy những âm thanh kẽo kẹt yếu ớt của những chiếc bàn dọc khắp hành lang. Nếu bạn có dịp đến thăm Weyburn và hỏi người dân về nơi này, chắc chắn ai cũng sẽ có một câu chuyện đáng sợ để kể cho bạn.

Ngày nay tòa nhà cũ đã được dỡ bỏ, thay vào đó là những tòa nhà mới. Tuy nhiên, người dân sống trong những căn nhà mới kể rằng, thỉnh thoảng họ vẫn nghe thấy tiếng kêu kẽo kẹt của những chiếc bàn mặc dù không có ai ở trong nhà.

benh vien ma am

2. Căn phòng ác mộng

Đây không phải là câu chuyện của chính tôi mà là được nghe lại từ một người bạn.

Chị gái của cô ấy sống trong một ngôi nhà cũ ở Newmarket, Ontario. Ngôi nhà có ba tầng gồm nhà bếp ở tầng 1, phòng ngủ ở tầng 2, một phòng ngủ của trẻ và phòng ngủ lớn ở tầng 3.

Một ngày nọ bà mẹ đang rửa bát ở dưới bếp trong khi đứa con đang ngủ ở trên. Bỗng nhiên cô nghe thấy tiếng trẻ con đang khóc thét lên ở trên tầng, cô vội vã lau khô tay và chạy lên tầng xem đứa bé làm sao. Nhưng khi lên đến nơi, thì tiếng khóc ấy lại ngưng lại. Khi bước vào trong phòng đứa bé vẫn đang ngủ rất ngoan và không có tiếng động gì.

Bà mẹ chạy xuống nhà kiểm tra lại thiết bị theo dõi trẻ để chắc chắn không có chuyện gì xảy ra và quay lại rửa bát. Một lúc sau tiếng khóc đấy lại vang lên trên thiết bị theo dõi trẻ. Cô đi thật chậm và nhẹ nhàng lên tầng, nhưng tiếng khóc đấy lại biến mất khi cô đến gần căn phòng và đứa bé vẫn đang ngủ rất say. Cô bắt đầu cảm thấy lo lắng với những gì vừa xảy ra.

Khi cô cố gắng để tiếp tục rửa hết chỗ bát còn lại thì tiếng khóc ấy lại vang lên lần 3. Lần này cô quyết định chạy thật nhanh lên tầng vì cảm giác bất an đang luồn khắp người cô. Bước chân lên tầng 3, chạy vòng quanh cầu thang không thấy gì thì cánh cửa đột nhiên đóng sầm lại. Đột nhiên cô lại nghe thấy tiếng khóc, nhưng lần này là tiếng khóc của con cô thật.

Cô chạy về phía căn phòng để vào xem đứa con, nhưng cánh cửa đã bị khóa mặc dù nó không hề có khóa. Cô đẩy vai vào, cố gắng mở cánh cửa ra và gọi tên đứa con một cách vô vọng. Lúc cô lùi về phía sau với ý định sẽ đạp tung cánh cửa ra thì cánh cửa lại đột nhiên tự mở. Bà mẹ vội vàng chạy vào thì thấy đứa bé đang ngồi một góc trong nôi, chiếc đèn cố định trên trần nhà thì quay tròn khó hiểu.

Bà mẹ ôm đứa con của mình chạy xuống tầng 1 và ngồi im một góc đợi đến khi ông bố về.

Điều khiến câu chuyện càng trở nên đáng sợ hơn là kể từ ngày đó đứa bé kia ngủ mà không hề nhắm mắt. Khi bà mẹ đưa đứa trẻ đến gặp bác sĩ để tìm hiểu nguyên nhân, thì bác sĩ nói rằng trẻ con thường có triệu chứng giống vậy như một cơ chế bảo vệ mình sau khi trải qua một sự cố đau thương nào đó. Vậy chuyện gì đã xảy ra trong căn phòng đó?

can phong ac mong

3. Giọng nói quen thuộc

Bà cố tôi qua đời vào năm 2006, sau đám tang của bà, cả nhà tôi ngồi lại với nhau để ôn lại kỉ niệm cũ. Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa và một giọng nói quen thuộc cất lên "Có ai muốn uống một tách trà không?", đó là giọng nói của bà tôi và câu mà bà vẫn thường nói. Cả nhà tôi nhìn nhau sau những gì vừa nghe được.

giong noi quen thuoc

4. Trò chơi gọi hồn

Tôi và bạn tôi đã cố gắng chơi trò chơi đáng sợ này. Chúng tôi đã nói chuyện với một cô bé 5 tuổi tên D và nó cứ yêu cầu chúng tôi phải giết mẹ của nó. Chuyện gì đã xảy ra với đứa bé trước khi chết nhỉ?

khoc

5. Cô gái mặc bộ váy rực rỡ

Khi 6 tuổi, có một lần tôi giật mình tỉnh dậy giữa đêm và nhìn thấy một cô bé đang mặc một bộ váy rất rực rỡ, cầm trong tay con búp bê nhìn trông rất đáng sợ. Cô bé nhìn chằm chằm vào tôi.

Thời điểm đó, trong nhà không có ai nhỏ hơn tôi cả. Tôi đã giấu mình trong chăn mãi đến khi ngủ thiếp đi. Bây giờ tôi vẫn đang sống ở căn nhà này và thỉnh thoảng vẫn nhìn thấy đồ vật bỗng nhiên di chuyển và một vài cái bóng luôn lảng vảng trong nhà. Tôi nghĩ mình nên chuyển đến một nơi khác.

doll

6. Chiếc Piano huyền bí

Gần đây, mẹ tôi đã mua một chiếc Piano 150 năm tuổi, bởi vì nó có giá rất rẻ. Một ngày nọ, chị tôi và tôi đi học về và chạy xuống nhà xem TV. Trong lúc đấy, mẹ tôi đang làm việc ở ngoài sân. Bỗng nhiên mẹ quát chúng tôi rất lớn.

Chúng tôi chạy ra ngoài xem chuyện gì đang xảy ra, thì thấy chiếc Piano bị dịch chuyển ra một khoảng dài so với bức tường. Mẹ tôi nghĩ rằng chúng tôi đã làm chuyện đó, nhưng bạn biết không, cái đàn đó nặng tới 450kg. Chúng tôi chắc chắn không thể dịch chuyển nó như vậy. Và nếu có ai đó dịch chuyển chiếc Piano, thì chắc chắn phải nghe thấy tiếng, nhưng chúng tôi đã không hề nghe thấy bất kì âm thanh nào.

piano

7. Ông già đi lang thang ngoài cửa sổ

Tôi lớn lên trong một căn nhà gỗ một tầng, vì vậy có thể nhìn thấy mọi vật ở xung quanh. Khi ngủ tôi có thói quen mở toang rèm cửa ra. Vào một buổi tối năm 4 tuổi, tôi tỉnh dậy và nhìn thấy một người đàn ông nhìn thẳng vào phòng ngủ của mình. Tôi sợ hãi, chạy về phòng bố mẹ và hét lên. Bố mẹ nghĩ rằng ông ta là gã vô gia cư thường hay lui tới khu nhà của tôi, nhưng sau đó tôi đã kiểm tra lại, chẳng có người đàn ông nào ở gần nhà tôi cả.

Mẹ đã bảo tôi tả lại dáng vẻ của người đàn ông. Sau khi nghe tôi tả lại chi tiết, mẹ đứng dậy và mang cho tôi xem một bức ảnh cũ. Đó là bức ảnh chụp ông của tôi, và ông đã mất từ khi mẹ tôi còn rất nhỏ. Tôi đã rất sợ hãi vì đó chính là người đàn ông đứng ngoài cửa sổ mà tôi nhìn thấy.

cua so

8. Vòng tròn hoàn hảo

Đó là một buổi tối khi tôi còn đang là học sinh cấp 3. Hôm đó tôi đã ở lại trường đến rất muộn để học thêm với bạn. Chúng tôi đến gặp cô giáo để nói chuyện. Lúc đó có một quả bóng đặt ở bên cạnh chúng tôi.

Khi chúng tôi đang nói chuyện thì nhìn thấy quả bóng đang lăn tròn quanh chúng tôi theo một đường tròn vô cùng hoàn hảo mà không có ai chạm vào nó. Sau khi thấy quả bóng quay đi quay lại một lúc, thì cô giáo tôi nhấc quả bóng lên và chúng tôi ai về nhà người đó. Từ đó đến nay tôi không bao giờ dám ở lại trường muộn đến thế nữa.

qua bong

(Còn tiếp)

Theo: buzzfeed
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.