• Về đầu trang
Thanh Yên
Thanh Yên

Lật lại vụ án cậu bé áo đỏ treo cổ ở Trùng Khánh: Hiến tế thần bí hay chỉ là vụ án bình thường?

Kinh dị

Lưu ý: Bài viết có nội dung và hình ảnh nhạy cảm, độc giả nên cân nhắc trước khi đọc tiếp.

Mục đích là để làm lẫn lộn tầm mắt của mọi người, tạo thêm yếu tố ly kì hấp dẫn cho các tiểu thuyết kinh dị, hoặc chỉ đơn giản là muốn gây thêm chuyện thị phi?

Tình huống và phân tích cơ bản về vụ án

Nạn nhân tên Khuông Chí Quân là người thôn Song Tinh, trấn Đông Tuyền, khu Ba Nam, Trung Quốc. Khi chết cậu bé đang theo học lớp 7 trường trung học Đông Tuyền. Bình thường cậu sống một mình trong nhà vì cha mẹ đều đi làm việc khá xa.

Nhà cậu bé nằm cách trường tiểu học Đông Tuyền một khu nhà trệt, vào thứ 6 mỗi tuần cậu bé sẽ chạy một quãng xa đến công trường cha mẹ làm việc để lấy tiền sinh hoạt phí tuần sau.

Nhưng vào cuối tháng 10 năm 2009, Khuông Chí Quân đột nhiên gọi điện báo rằng cuối tuần này mình sẽ không đến chỗ cha mẹ, mà sẽ về nhà cũ ở dưới quê.

Ngày 3/11, cha cậu bé – ông Khuông Kỷ Lục bị hư điện thoại nên không cách nào gọi điện được cho con trai.

Khoảng 12 giờ trưa ngày 5/11, Khuông Kỷ Lục trở về nhà cũ dưới quê để đưa tiền cho con trai. Thấy cửa trước bị khoá, ông vòng ra cửa sau vào nhà và nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng kinh hãi:

Khuông Chí Quân đầu quấn váy đỏ, bị treo trên xà nhà, hai tay hai chân đều bị trói, dưới chân còn đeo một quả tạ, người đã chết từ lâu.

Sau khi cảnh sát khu Ba Nam đến điều tra, họ đã phát hiện được những chi tiết sau:

  • Cửa nhà bị khoá từ bên trong, cửa sau đặt ở vị trí rất bí ẩn, phải nhảy qua một con mương mới vào nhà được.
  • Cửa sau không có dấu vết bị cạy, không phát hiện bất kì dấu hiệu đột nhập nào.
  • Hiện trường vụ án là ngay phòng khách nhà nạn nhân, trên giường trong phòng có ngọn nến đã cháy được một nửa, một cái bật lửa, đầu đĩa VCD (bên trong còn để đĩa phim hoạt hình Thánh đấu sĩ), bên cạnh có một xấp ảnh poster, postcard về bộ phim, một bộ bàn học và một sợi dây xích.
  • Hai tay của thi thể bị cột và kéo lên cao treo trên xà ngang, trên xà ngang còn có 3 dấu xước do bị dây thừng cứa ra.
  • Cách thi thể khoảng 70cm về phía nam có một băng ghế dài bị đá đổ, chân ghế chỉ về phía nạn nhân.
  • Phần đầu thi thể quấn váy màu đỏ, người mặc đồ bơi màu đen.
  • Phần từ ngực đến bụng nạn nhân có dấu sáp nến.
  • Những phần khác của cơ thể cũng có vài dấu sáp nến.
  • Trước ngực bị nhét vào hai cục vải nhung giả làm ngực.

Cách thức trói, suy đoán và kết luận của cảnh sát

Phần dưới bên trái hai đùi có bị một sợi dây ni lông trắng buộc lại. Dây thừng được trói từ sau ra trước, luồng dưới đáy chậu, quấn tách ra hai bên mông, vòng ra phần ngoài thắt lưng rồi đi lên dưới nách quấn xuyên qua cổ áo.

Phần dây còn lại quấn dọc theo cánh tay đi lên và thắt lại ở hai đầu cổ tay và treo nạn nhân lên.

Ngoài ra trên cổ tay nạn nhân còn bị buộc một sợi dây ni lông trắng khác, cột ngang cột dọc rồi kéo lên quấn qua xà nhà.

Giữa hai đầu gối bị một sợi dây ni lông màu trắng khác trói lại, buộc thêm một quả tạ 1kg, chân trần.

Cách trói nạn nhân thế này thật sự cần phân tích kĩ, có thể cho ra hai đặc điểm:

  • Nạn nhân bị buộc từ dưới lên trên, có thể do một người hoàn thành.
  • Phần dây buộc ở cổ tay rất dễ mở, hoặc tuột ra.
  • Phần dây trói cơ thể được quấn nhiều vòng giúp cơ thể giữ đúng tư thế hung thủ mong muốn.
  • Quả tạ buộc dưới chân làm thân thể nạn nhân bị kéo chùng xuống, đồng thời giữ độ ổn định cho thi thể.
  • Phần dây buộc dưới chân được buộc rất kỹ, rất chặt, không dễ tránh thoát.

Từ những điều trên có thể kết luận, cảnh sát có lý do tin rằng khả năng nạn nhân “tự trói” mình là rất cao.

“Tự trói” thông thường được dùng trong nghệ thuật trói (Bondange), hoặc những “trò chơi không thể miêu tả”.

Tại sao lại nói như vậy?

Bởi vì: Nếu một người muốn giết Khuông Chí Quân, không lý do gì lại trói chặt toàn thân Khuông Chí Quân, không khác gì cái bánh chưng, nhưng lại trói lỏng lẻo ở phần tay – phần quan trọng nhất.

Kết quả pháp y:

Nạn nhân cao 163cm, các vết thi ban màu đỏ sậm nằm tập trung ở hai cánh tay, hai chân và phần bụng, riêng phần đùi trong và bụng nhiều nhất.

Phần trán có dấu bầm tím nhẹ, những nơi dây thừng chuyển đầu đều có dấu bầm nặng, kết mạc mắt có dấu hiệu xuất huyết, khuỷ chân và ngón chân có dính bụi.

Màng não tụ huyết, không thấy vết thương trên não, màng đệm trong phổi cũng có dấu hiệu xuất huyết, nhưng không tìm thấy vết thương, trong máu không tìm thấy thành phần của chất kích thích, thuốc ngủ hay thuốc trừ sâu hoặc các loại thuốc độc có cường độ lớn khác. Phần đáy áo tắm tìm thấy dấu vết tinh dịch của nạn nhân.

Kết quả pháp y hoàn toàn phù hợp với đặc trưng của cái chết vì nghẹt thở, ngoài ra pháp y cho rằng nạn nhân chết vào khoảng 1h sáng ngày 3/11.

Kết hợp với kết quả điều tra hiện trường và kết quả pháp y, cảnh sát nhận định đây là một vụ án ngạt thở tình dục (sexual asphyxia), dựa vào những điều sau đây:

Nạn nhân thích mặc đồ nữ và có khuynh hướng tự ngược đãi nhất định.

Theo lời khai của người cha, ông từng nhiều lần thấy con mình mặc đồ nữ, đồng thời ngọn nến trên giường và vết sáp trên người cho thấy nạn nhân có khuynh hướng tự ngược đãi.

Ngoài ra tại hiện trường không tìm được dấu vết có người đột nhập vào nhà.

Hiện trường và kết quả của pháp y hoàn toàn phù hợp với đặc điểm cơ thể của người chết vì nghẹt thở tình dục.

Nguyên nhân xuất hiện hành vi nghẹt thở tình dục của Khuông Chí Quân thì không ai biết rõ, bởi vì có rất ít thông tin cá nhân về cậu bé được cung cấp.

Nhưng từ hiện trường và chứng cứ thu thập được, có thể trong lúc giả làm nhân vật anh hùng trong cảm nhận của mình, cậu bé vô tình cảm nhận được niềm vui trong việc nghẹt thở tình dục, từ dấu hiệu cọ xát trên xà ngang có thể thấy, đây không phải lần đầu tiên cậu bé làm thế.

Nguyên nhân tử vong của cậu bé cũng có thể là vì: trong lúc thể nghiệm niềm vui, cậu bé không kịp tuột tay khỏi dây thừng, trong lúc vùng vẫy vô tình đá trúng băng ghế, nên bị nghẹt thở đến chết.

Vì sao cảnh sát có thể chắc chắn và đưa ra kết luận nhanh đến vậy, dưới đây là những bằng chứng cảnh sát và pháp y đưa ra:

Hiện trường nghẹt thở tình dục thường có những đặc điểm sau:

Khu vực xảy ra án mạng thường là nơi cách ly và bí mật: tỷ như phòng ngủ, phòng tắm, tầng hầm ngầm.

Tồn tại nhân tố mang tính nguy hiểm, cái gọi là nhân tố mang tính nguy hiểm, là trong quá trình tự thủ dâm, nạn nhân tự làm những việc để đề cao khoái cảm trên tâm lý, tuy nhiên với nạn nhân thì đây là một con dao hai lưỡi, rất có thể sẽ gây nguy hiểm đến sinh mạng: Tỷ như nạn nhân trong vụ án, dựa theo manh mối ở hiện trường, có thể thấy, đây không phải lần đầu nạn nhân có hành vi này.

Có những trang bị để thực hiện việc tự cứu (chỉ một vài người bị hại có thể dừng lại đúng lúc nên không chuẩn bị): Ở vụ án này, là dây thừng dễ cởi trên tay Khuông Chí Quân và những vật dụng có thể giúp nạn nhân thoát thân đều nằm chung quanh.

Có khuynh hướng tự ngược đãi (Gần như là thứ không thể thiếu trong những vụ án dạng này): trong vụ án này là những vết sáp trên cơ thể nạn nhân, chỉ có ở vùng bụng và ngực, chỉ có một ít ở những vùng khác, chứng tỏ những vết sáp này là do nạn nhân tự nhỏ lên người mình.

Không có động cơ tự sát rõ rệt, để xác định một vụ án nghẹt thở có kì lạ hay không, có phải nghẹt thở tình dục hay không, thì có thể trả lời các câu hỏi sau:

Có kỳ vọng riêng tư vô lý gì hay không? Có phải không gian kín không? Nạn nhân có dấu hiệu tự trói không? Có trang bị dẫn đến nghẹt thở không? Hiện trường có dấu hiệu hoạt động của người thứ hai không? Có trang bị dụng cụ để thoát thân không? Có sùng bái nhân vật nào quá mức không? Có chứng cứ chứng minh nạn nhân từng thực hiện những hành vi tương tự không? Có kết quả pháp y xác minh nạn nhân tự sát không?

Kết quả từ những câu hỏi trên đây, không chỉ cho ra kết luận có tồn tại hung thủ hay không, mà còn liên quan đến lợi ích của người nhà và những tổ chức liên quan.

Cũng vì lý do này nên ngay sau khi biết lý do chết của con mình, cha mẹ của Khuông Chí Quân đã yêu cầu cảnh sát phải giữ bí mật và hạn chế công bố bất kì tin tức nào liên quan đến vụ án. Đồng thời cả hai cũng từ chối và chưa từng nhận bất kì cuộc phỏng vấn nào của truyền thông.

Tóm lại: Từ khi bắt đầu đến khi kết thúc, tổng thời gian của vụ án không kéo dài quá một tháng, không tồn tại những việc như: “không có manh mối”, “đến nay cảnh sát vẫn chưa điều tra được nguyên nhân”, “từng phỏng vấn cha mẹ nạn nhân”, “trên trán nạn nhân có dấu kim châm màu đỏ”, “ngực cài hoa đỏ”,…

Tất cả những bài phân tích mang hơi hướm kì bí, luyện tiểu quỷ, hiến tế,... đều là bịa đặt, thêm thắt để câu chuyện trở nên đáng sợ hơn.

Bởi vì hiện trường vụ án này khác với các vụ án khác, nên khi bị truyền ra dễ dàng làm người ta liên tưởng đến những thứ kì quái, tâm linh. Thế nhưng việc bịa chuyện thêm thắt bằng chứng và chi tiết để gây hiệu ứng cho mọi người là không tôn trọng vụ án cũng như người chết.

Theo: Zhihu
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.