• Về đầu trang
Neko Punch
Neko Punch

Những kiếp người cô độc nhất lịch sử: Kẻ bị mẹ nhốt 25 năm trên gác mái, người ẩn dật trong rừng rậm Amazon

Lịch sử

1. Simeon Stylites

Những người được phong thánh ngày nay thường giúp cộng đồng sống tốt hơn. Nhưng trong xã hội cổ xưa, một vị thánh lại là người hoàn toàn từ bỏ cuộc sống ở trần thế.

Một trong những cách để được tịnh tâm là tránh xa xã hội, càng xa càng tốt. Các tu viện trong sa mạc cho phép các tôn giáo với những lý thuyết giống nhau được chung sống và tránh khỏi cám dỗ của thế giới bên ngoài. Simeon Stylites bắt đầu hành trình tu tiên bằng việc bỏ lại cuộc sống trên mặt đất theo đúng nghĩa đen - ông đã sống nhiều thập kỷ liền trên một cây cột cao.

Thời đấy, có một tập tục của các Kitô hữu là họ sẽ sống trên những chiếc cột được dựng cao. Simeon được Thiên Chúa soi sáng khi còn trẻ, thúc giục ông xây dựng một cây cột cao. Lúc đầu, ông chuyển đến một tu viện nhưng đã bị trục xuất vì thói quen đeo một sợi dây buộc chặt quanh eo. Điều này khiến cho cơ thể của ông bốc mùi, gây khó chịu cho người khác.

Tiếp theo, ông quyết định trở thành ẩn sĩ trên một ngọn núi nhưng đám đông khi nghe tin đã tụ tập lại để được gặp vị thánh nhân. Để thoát khỏi sự phiền toái này, ông dựng lên cây cột của mình và chuyển đến sống trên đỉnh trong 36 năm tiếp theo. Tuy nhiên, cảnh tượng một người đàn ông sống trên cây cột có vẻ quá lôi cuốn đối với đám đông và nhiều người đã tiếp tục đến để gặp Stylites. Nhiều năm trôi qua, ông tiếp tục làm cho cây cột cao lên nhằm tránh xa ánh mắt cũng như sự soi mói của những con người bên dưới. Khi chết, ông đã ngay lập tức được phong thánh.

2. Blanche Monnier

Blanche Monnier chưa bao giờ có ý định sống một cuộc đời cô lập khỏi xã hội. Sinh ra trong một gia đình khá giả ở Pháp vào năm 1849, cô có tất cả mọi thứ, từ tiền bạc đến sắc đẹp. Thật không may, cô cũng có một người mẹ với những định kiến vô cùng hủ bại. Vào năm 1874, khi cô 25 tuổi, Blanche kể với mẹ rằng cô có ý định kết hôn. Vị hôn phu của Blanche lúc đó chỉ là một anh chàng luật sư, và anh đã không lọt mắt Madame Monnier.

Để buộc Blanche thay đổi suy nghĩ, Madame Monnier đã nhốt Blanche trong một căn phòng nhỏ trên gác mái. Mẹ và anh trai của Blanche tiếp tục sống một cuộc sống bình thường trong khi Blanche ở ngay bên trên họ. Madame nghĩ rằng Blanche sẽ từ bỏ quyết định kết hôn sau một thời gian ngắn, nhưng Blanche nhất quyết không chịu thua, và thế là mẹ cô không bao giờ thả cô ra nữa.

Blanche dành 25 năm tiếp theo bị nhốt trên gác mái. Vào năm 1901, một lá thư nặc danh gửi cho chính quyền tiết lộ điều kiện sống của Blanche và ngôi nhà bị đột kích. Blanche được tìm thấy trên căn gác mái bẩn thỉu. Lúc được giải cứu, Blanche chỉ nặng tầm 25kg.

Người phụ nữ bất hạnh nằm trần truồng trên nệm rơm. Xung quanh cô là những bãi phân đã khô lại, các mảnh thịt, rau, cá và bánh mì thối. Chúng tôi cũng thấy vỏ hàu và bọ đang bò quanh cô gái. Không khí quá ngột ngạt, mùi hôi bốc lên từ căn phòng rất nồng nặc, khiến chúng tôi không thể ở lại lâu hơn để tiến hành cuộc điều tra. Người phụ nữ đã được cứu thoát khỏi sự cô lập nhưng vẫn phải chịu những tổn thương lâu dài về tinh thần.

3. Julian xứ Norwich

Sự cô lập không phải lúc nào cũng cực đoan như hai trường hợp trên. Đã từng có một số người thực hiện một hình thức cô lập xã hội khá lý tưởng. Julian xứ Norwich, một người phụ nữ sống ở thế kỷ 14 đã có thể làm như vậy, bà cô lập bản thân mình khỏi xã hội nhưng vẫn giữ những mối quan hệ với người khác.

Vào thời Trung Cổ, một cách để thể hiện sự tận tâm với Chúa là trở thành một ẩn sĩ, nghĩa là sống trong một căn phòng nhỏ được xây bên hông nhà thờ, không ai có thể vào hoặc đi ra từ phòng ẩn sĩ. Trong một số trường hợp, sẽ có một nghi thức tương tự như tang lễ được tổ chức trước phòng ẩn sĩ để cho cả thế giới biết rằng người sống trong căn phòng này sẽ tránh xa xã hội kể từ bây giờ. Trong căn phòng kín người này chỉ có một số lỗ nhỏ cho phép ẩn sĩ nhìn thấy bàn thờ trong nhà thờ, được rước lễ và mang thức ăn vào.

Julian trong quá trình làm ẩn sĩ cũng đã trở thành nữ tác giả đầu tiên có tác phẩm bằng tiếng Anh vẫn còn được bảo toàn. Một trong số những thông điệp mà Chúa gửi cho bà cũng là thứ giúp bà thoải mái và bình tĩnh trong quá trình gian nan này.

All shall be well and all shall be well and all manner of thing shall be well. (Mọi thứ sẽ ổn và tất cả sẽ trở nên tốt đẹp hơn)

4. Robert Falcon Scott

Chúng ta sống trong một thế giới mà mọi thứ hầu như đã được khám phá như các châu lục, các vùng đất,... Tuy nhiên, vào đầu thế kỷ 20, vẫn còn nhiều vùng đất trống trên bản đồ và con người thời đó đều như được đốt cháy bằng niềm đam mê thám hiểm. Robert Falcon Scott, được biết đến với cái tên Scott Nam Cực, là một người hùng nước Anh vì những chuyến phiêu lưu đến cực Nam của Trái Đất.

Chuyến thám hiểm Nam Cực đầu tiên của ông đã có kết quả rất khả quan là nhóm thám hiểm tiến xa hơn về phía Nam so với bất kỳ ai đã từng đặt chân đến đây trước đó. Chuyến đi thứ hai giúp Scott đạt được mơ ước của mình là chạm được đến cực Nam - nhưng với những hậu quả bi thảm. Khi nhóm năm người của ông đến nơi, họ nhận ra rằng một nhóm thám hiểm đối thủ do Roald Amundsen dẫn đầu đã ở đó sẵn, và họ đã ở đây được năm tuần. Nhật ký của Scott ghi lại cảm giác bị đối thủ vượt mặt:

 Lạy Chúa trên cao! Nơi đây thật là tồi tệ mà.

Trên đường hành quân trở về tàu, một thành viên trong nhóm bất ngờ đột tử. Thuyền trưởng Oates cảm thấy ông đang làm trì trệ tiến độ nhiệm vụ vì thế tự mình bước vào những vùng đất lạnh chưa được khám phá để cho những người khác có thể tiếp tục đi mà không phải gánh thêm ông.

Những người còn lại trong nhóm tiếp tục đi nhưng bão tuyết đã làm chậm tiến độ của họ. Họ không thể đi quá xa kho cung cấp 20km. Không ai rõ người sống sót cuối cùng của nhóm thám hiểm này là ai, nhưng dù là ai thì chắc chắn họ đã phải cảm thấy rất cô đơn. Trang nhật ký cuối cùng của Scott ghi lại thông điệp dành cho bất cứ ai tìm ra họ, hay bi thảm hơn là thi thể của họ:

Đây là lời nhắn cuối cùng, lạy Chúa hãy phù hộ chúng con.

5. Người thổ dân cuối cùng

Vào năm 1996, chính phủ Brazil được biết về một người thổ dân sống cô độc trong rừng. Có nhiều bộ lạc bản địa ở Amazon nhưng điều khiến người đàn ông này đặc biệt là ông chỉ sống một mình và không đồng hành cùng bất kỳ ai khác. Các nhà nghiên cứu khi phát hiện ra một số túp lều của người đàn ông này đã thấy rằng tất cả đều có các lỗ hình chữ nhật được đào sâu bên trong chúng. Điều này không hề có ở bất kỳ bộ lạc nào khác.

Khi một mảng rừng được dọn sạch, đã có 14 túp lều được tìm thấy. Tất cả đều có cùng một loại lỗ hình chữ nhật được đào sâu bên trong. Điều này giúp các nhà nghiên cứu đi đến kết luận rằng người đàn ông cô độc này là người sống sót cuối cùng của một bộ lạc.

Đã không có phương thức liên lạc nào được thực hiện với người đàn ông, mặc dù từng có nhiều người tiến vào rừng để quay lén ông. Mỗi khi có ai lại quá gần, ông sẽ chuyển đến một túp lều mới ở sâu hơn trong rừng. Đã từng có một người thợ săn muốn lại gần để nói chuyện với thổ dân, kết cục là người thợ săn bị một mũi tên bắn xuyên qua tim. Chính sách của Brazil là không ép buộc liên lạc với các bộ lạc không tỏ ý thân thiện. Và có lẽ người đàn ông này sẽ sống trong cô độc đến cuối đời.

Theo: Listverse

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.