• Về đầu trang
Milu
Milu

Tại sao không có ai cười trong những bức ảnh cũ ngày xưa?

Nhiếp ảnh

Cười khi chụp ảnh là điều hiển nhiên mà ai cũng biết và ai cũng làm theo. Thế nhưng, liệu bạn có để ý rằng trong những bức ảnh từ quá khứ, rất khó để ta có thể nhìn thấy một nụ cười được hé nở trên môi của ai đó.

Có khá nhiều lý do đươc đưa ra để giải thích cho vấn đề kỳ lạ này. Tại sao các cụ ngày xưa lại không cười khi chụp ảnh? Chẳng lẽ họ không hạnh phúc? Và từ khi nào và điều gì thôi thúc họ thay đổi để có thể mỉm cười khi chụp ảnh? Hãy cùng khám phá xem nhé!

1. Đầu tiên, khuôn mặt “không cảm xúc” của họ chẳng hề liên quan đến việc họ hạnh phúc ra sao

it had nothing to do with how happy they were photo u1

Đúng vậy, tất cả mọi người trong thế kỷ 19 đều thật sự hạnh phúc, ngay cả khi có ít bằng chứng về hình ảnh để chứng minh điều đó. Angus Trumble, giám đốc phòng trưng bày chân dung quốc gia nước Úc, chia sẻ:

Mọi người trong lịch sử đều cười và cư xử không khác gì chúng ta ngày nay, tuy nhiên, họ thực hiện những điều đó trong phạm vi riêng tư mà thôi.

Trong nhiều thập kỷ, mọi người không hề cười khi chụp ảnh. Thời xưa, các bức ảnh được xem như là vấn đề công khai. Trumble giải thích những biểu hiện nghiêm túc của người xưa bằng cách chỉ ra các chuẩn mực văn hóa của thế kỷ 19.

Điều khác biệt ở đây chính là sự thể hiện nơi công cộng và việc trình bày công khai.

2. Mọi người nghĩ rằng nhiếp ảnh là một lĩnh vực đáng sợ

Việc tạo dáng để chụp ảnh có thể xem là một trải nghiệm đáng sợ. Giáo sư Christina Kotchemidova phát hiện ra rằng nhiều người trong các bức ảnh chân dung nghiệp dư thể hiện nỗi sợ máy ảnh. Một số studio chụp ảnh đầu tiên thậm chí còn được gọi bằng cái tên “phòng phẫu thuật”.

photo photo u1

Hãng Kodak đã giải quyết nỗi sợ máy ảnh của mọi người bằng cách quảng bá trải nghiệm về sự dễ chịu thay vì đáng sợ khi đến các studio ảnh.

Thật sự thú vị khi đến những cơ sở chụp ảnh. Tôi sẽ nói về xu hướng thời trang mới nhất cho trang phục khi chụp ảnh, về những món đồ chơi dành cho trẻ em, bất cứ điều gì miễn là thực tế và giúp họ thấy dễ chịu.

3. Nhiếp ảnh gia thường hướng dẫn khách hàng nói “Prunes” để giữ cho miệng của họ nhỏ lại

Sự xuất hiện cùng một cách ảm đạm và buồn bã trong những bức ảnh cũ không phải là điều tình cờ. Trên thực tế, họ đều được hướng dẫn để xuất hiện theo cách đó. Thay vì yêu cầu khách hàng nói “cheese” như ngày nay để cười tươi, các nhiếp ảnh gia lại yêu cầu khách hàng nói “prunes” để giữ cho miệng của họ nhỏ lại. Điều này được lý giải là bởi một cái miệng nhỏ phù hợp với vẻ đẹp của nữ hoàng Victoria - tiêu chuẩn cho cái đẹp thời bấy giờ.

screenshot 5

4. Họ tránh việc để lộ hàm răng xấu xí

Vào thế kỷ 19, việc chăm sóc răng miệng không hề giống với cách chúng ta làm như bây giờ. Một họa sĩ vẽ chân dung có thể che dấu những chiếc răng hỏng một cách dễ dàng bằng chiếc cọ vẽ. Thế nhưng nhiếp ảnh thì luôn chân thực.

Do đó, bất cứ ai có hàm răng không nguyên vẹn hay xấu xí đều có thể bị lộ ra nếu họ cười khi chụp ảnh. Sau này, khi sức khỏe răng miệng được cải thiện hơn, mọi người bắt đầu khoe màu răng trắng như ngọc trai của mình lên ảnh.

download 1

5. Một nụ cười rộng thường được gắn với sự điên dại

Vào thế kỷ 19, nụ cười rộng mang đến những liên tưởng tiêu cực. Điều này là do những nụ cười lớn được coi như dấu hiệu của sự bất ổn về tinh thần. Trong thời đại Victoria, sự thiếu kiểm soát cảm xúc và biểu cảm trên gương mặt được xem là sự thiếu đứng đắn. Không có gì đáng ngạc nhiên khi trên thực tế, những nụ cười rộng có mối liên quan đến hành vi say xỉn và dâm dục.

the facial expression of false laughter on the human face being induced by electrical currents guillaume benjamin amand duchenne de boulogne september 17 1806 september 15 1875 was a french neurologis

Một nụ cười ngại ngùng hoặc mờ nhạt là điều có thể xuất hiện hầu hết trong các bức chân dung, nhưng những nụ cười hở răng không phải là thứ mà hầu hết mọi người mong muốn.

6. Hình ảnh nghiêm túc vì chúng đắt và hiếm

Trong những năm đầu của ngành nhiếp ảnh, rất ít người sở hữu bức ảnh chụp bản thân mình, và thậm chí càng hiếm hơn khi có ảnh của họ được chụp riêng tại nhà. Để có được một bức ảnh, mọi người phải đến studio – nơi có đầy đủ phông nền, khung cảnh trang trọng cũng như các trang thiết bị đi kèm. Do đó, những bức ảnh rất hiếm và đắt tiền, nhiều người chỉ có thể được chụp một lần trong đời. Chụp ảnh có thể được xem là sự kiện được diễn ra với sự nghiêm trang và tôn trọng.

2 103

7. Họ không thể giữ nổi nụ cười trong một thời gian dài

Điều này là do, ở thời điểm bắt đầu của nhiếp ảnh, quá trình phơi sáng diễn ra khá dài. Do đó, các đối tượng trong khung hình buộc phải ngồi yên hoàn toàn trong một khoảng thời gian lên đến 15 phút. Vì vậy, thay vì cố gắng giữ nụ cười trong một thời gian dài, hầu hết mọi người đã chọn một biểu hiện nghiêm túc hơn.

34 1

Thời gian phơi sáng lâu cũng giúp giải thích lý do tại sao nhiều bức ảnh cũ trông khá mờ và không rõ nét. Một chuyển động trong quá trình phơi sáng cũng có thể dẫn đến sự mờ nhòe cho bức hình. Do đó, tốt nhất là không cười gì cả!

8. Hình ảnh được dùng để phục vụ cho những mục đích khá “ảm đạm”

Con người của thế kỷ 19 cảm nhận nhiếp ảnh theo những cách rất khác so với chúng ta ngày nay. Ví dụ, khi có một thành viên trong gia đình qua đời, đặc biệt khi đó là một đứa trẻ, những người thân còn sống của họ thường chụp ảnh với người đã khuất để làm ảnh gia đình.

35 1

Nhiếp ảnh cho phép các gia đình chụp được người thân đã ra đi của mình, lưu giữ vĩnh viễn hình ảnh của họ. Trước thời kì này, các gia đình thường không có hình ảnh của người thân, do đó họ chỉ có thể vẽ một bức chân dung sau khi có ai đó qua đời. Một bức ảnh đôi khi là hình ảnh bản thân duy nhất mà họ để lại cho gia đình.

9. Ngành nhiếp ảnh chịu ảnh hưởng nặng nề từ hội họa

Trong thế kỷ 19, các nhiếp ảnh gia thường mượn cảm hứng từ một thể loại lớn hơn – hội họa. Nụ cười được coi là không phù hợp cho các bức chân dung. Những bức tranh được xem như những ghi chép nghiêm túc về mặt hình ảnh của một cá nhân tuyệt vời đáng để ghi nhớ, do đó rất ít nụ cười xuất hiện. Các quy tắc tương tự chi phối các bức vẽ chân dung được áp dụng trong các bức ảnh. Khi tạo dáng cho một bức hình, các đối tượng thường sẽ mang biểu cảm nghiêm túc để truyền tải sự đứng đắn và trang trọng.

crmyi8buyaarmoi

10. Bức ảnh “tự sướng” đầu tiên xuất hiện từ năm 1839 – và tất nhiên, không cười!

download 2

Năm 1839, nhiếp ảnh gia nghiệp dư Robert Cornelius đã chụp bức ảnh selfie đầu tiên trong lịch sử. Bức ảnh được chụp tại cửa hàng của gia đình ông ở Philadelphia, Mỹ. Ông không cười khi chụp ảnh, bởi lý do bức ảnh này ra đời khá nghiêm túc. Ông muốn chứng minh rằng phương pháp chụp hình dương bản Dage (Daguerreotype) – một phương pháp khá phổ biến vào thời điểm đó, có thể tạo ra các bức hình chân dung. Cornelius sau đó đã điều hành một trong những studio ảnh đầu tiên trong cả nước.

11. Mỉm cười trong khi chụp ảnh là một phần chiến dịch tiếp thị của Kodak

Sự xuất hiện ngày càng nhiều của nụ cười trong những bức ảnh vào thế kỷ 20 là do Kodak. Vào thời điểm đó, Kodak sở hữu sự độc quyền về máy ảnh và phim ảnh, do đó công ty tạo nên sự ảnh hưởng mạnh đối với toàn bộ ngành nhiếp ảnh. Giáo sư Christina Kotchemidova lập luận rằng Kodak muốn kết hợp nhiếp ảnh với du lịch và ngày lễ. Các chiến dịch quảng cáo luôn liên kết chụp ảnh với các chuyến đi chơi vui vẻ, có lẽ chính điều đó đã thúc đẩy ý tưởng rằng mọi người nên mọi người nên mỉm cười trong khi chụp ảnh.

download 4

Đến đầu thế kỷ 20, mọi người đã mỉm cười nhiều hơn trong các bức ảnh. Một phần lý do của sự thay đổi này chính là việc chụp ảnh trở nên dễ dàng hơn trước. Năm 1900, Kodak phát hành máy ảnh Brownie chỉ có giá 1USD. Do đó, thay vì đến thăm một studio chụp ảnh, mọi người có thể tự chụp tại nhà. Điều này tạo nên sự thoải mái và gần gũi, từ đó có nhiều nụ cười xuất hiện hơn.

12. Phụ nữ dẫn đầu cuộc “cách mạng mỉm cười”

Phụ nữ là những người đầu tiên bắt đầu mỉm cười nhiều hơn trong các bức ảnh. Trong một nghiên cứu về những bức ảnh kỷ yếu ở các trường trung học tại Mỹ được công bố từ năm 1905-2013, các nhà nghiên cứu đã tìm thấy sự gia tăng độ cong của môi trong suốt nhiều thập kỷ. Trong khi một vài sinh viên chỉ mỉm cười trong những bức ảnh kỷ yếu năm 1905, thì đến giữa thế kỷ 20, nụ cười dường như tươi hơn và phổ biến hơn.

hqodj6ighjsmtmygvbmfytnm2lm

Số lượng nụ cười không chỉ gia tăng theo thời gian mà phụ nữ còn cười nhiều hơn nam giới trong mỗi thập kỷ. Nụ cười xuất hiện nhiều nhất trong giai đoạn 1900-1950, khi nhiếp ảnh nghiệp dư ngày càng lan rộng và phát triển.

Theo: ranker.com
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.