Nàng cách cách ấy tên Vương Mẫn Đồng (1913-2003), hay còn có tên Mãn là Hoàn Nhan Lập Đồng Kí. Nàng là con gái của Hoàn Nhan Lập Hiền và cách cách Ái Tân Giác La Hằng Huệ (cháu gái của vua Càn Long).
Cha của nàng - Hoàn Nhan Lập Hiền là con cháu đời thứ 25 của Kim Thế Tông Hoàn Nhan Ung (Hán Vũ Đế ). Ông không làm quan hay bất kỳ công việc triều chính nào, vì vậy ghi chép về ông không nhiều. Sau này ông mắc bệnh nan y, vợ của ông đã dẫn 2 cô con gái là Hoàn Nhan Lập Đồng Kí và Hoàn Nhan Bích Lâm về quê sinh sống. Nhà ngoại của bà Hằng Huệ cũng không phải gia đình bình thường. Hằng Huệ là trưởng nữ của Ái Tân Giá La Duệ Dục Lãng - Bối Lặc của Hoàng thất triều Thanh, nhà sáng lập hệ thống cảnh vụ cận đại Trung Quốc.
Nhan sắc và phẩm hạnh của nàng cách cách xinh đẹp này đặc biệt đến nỗi đã khiến cô em gái nhỏ của nàng chịu nhiều tủi thân. Em gái nàng, cách cách Hoàn Nhan Bích Lâm từng tâm sự về thời thơ ấu của họ: “Trong gia đình, chị tôi luôn được các bậc trưởng bối yêu quý, lúc nào cũng được ở cạnh mẹ, ăn cơm cũng được ngồi cùng bàn với người lớn, vì chị ấy vừa ngoan ngoãn lại trắng trẻo xinh đẹp. Còn tôi chỉ là một đứa con nít, ngồi sau vườn ăn cơm một mình, bình thường không được ra ngoài gặp mặt khách, vì sợ mọi người sẽ chê cười. Chỉ đến ngày lễ tết hay sinh nhật, tôi mới được trang điểm để ra ngoài chơi.”
Với thân phận cao quý, dung mạo tuyệt vời và tài năng xuất chúng, đáng lẽ nàng nên có một cuộc sống hạnh phúc, vui vẻ, không lo nghĩ. Tuy nhiên, điều ấy sẽ xảy ra nếu như nàng không gặp được Phổ Nghi - vị hoàng đế cuối cùng của Trung Quốc.
Vương Mẫn Đồng và Phổ Nghi gặp nhau lần đầu tiên khi nhà vua đến gia trang của Mẫn Đồng dùng bữa. Mẫn Đồng ngày ấy xinh tươi như một đóa hoa, nàng e ấp đứng hầu rượu vua suốt bữa ăn. Nhà vua trẻ tính tình đào hoa, phóng khoáng, trong bữa ăn không ngừng cười nói vui vẻ với mọi người. Kể từ thời điểm đó, trái tim của nàng cách cách xinh đẹp đã trao chọn cho Phổ Nghi.
Nàng vì nhà vua mà học đủ các kỹ năng cầm - kỳ - thi - họa và luôn ấp ủ một hi vọng Phổ Nghi sẽ đáp trả tình cảm của mình. Vậy mà sắc đẹp ấy, tài năng ấy, phẩm hạnh ấy cuối cùng vẫn là không đủ chinh phục ngài. Vốn là người phong lưu, yêu thích lối sống phương Tây, Phổ Nghi không có hứng thú với những người phụ nữ truyền thống, tề gia nội trợ như Vương Mẫn Đồng.
Sau này, Phổ Nghi còn chỉ hôn cho Vương Mẫn Đồng với hoàng đệ của mình là Phổ Kiệt, nhưng không thành vì khi ấy quân Nhật không đồng ý cho Phổ Kiệt lấy phụ nữ Trung Quốc. Dù hôn sự không có kết quả, nhưng hành động này đã thể hiện rõ thái độ từ chối thẳng thừng của Phổ Nghi dành cho Vương Mẫn Đồng.
Không lâu sau, nhà vua tổ chức hôn lễ với cách cách Uyển Dung, nàng được phong làm Hoàng Hậu và rất được sủng ái. Phổ Nghi lập thêm Văn Tú làm phi, bà cũng được vua hết lòng yêu thương. Hai người phụ nữ ấy đã lấy đi không ít nước mắt của nàng cách cách đáng thương Vương Mẫn Đồng.
Năm 1965, Phổ Nghi phải nhập viện. Khi ấy, chỉ người có thẻ mới được vào thăm vua. Vương Mẫn Đồng đã lo lắng ngồi đợi ở ngoài phòng bệnh cả buổi chiều, cuối cùng nhà vua đành gọi người chuyển lời cho nàng rằng không muốn gặp. Lần thứ hai nàng đến thăm, không biết bằng cách nào mà vào được tận phòng bệnh. Phổ Nghi nhìn thấy nàng đã tức giận quát lên: “Tôi không muốn nhìn thấy cô. Cô cút ra ngoài cho tôi!”
Cũng chính vì tình cảm sâu đậm dành cho Phổ Nghi mà nàng đã từ chối 4 cuộc hôn nhân "môn đăng hộ đối" và sống cô đơn tới già.
Đến khi xế chiều, Vương Mẫn Đồng lui về ở một căn nhà nhỏ ở ngoại ô Bắc Kinh, lấy việc buôn đồ cũ làm kế mưu sinh qua ngày, vẫn tiếp tục sống đời hiu quạnh tới lúc lâm chung.
Mẫn Đồng cách cách, một người con gái tài sắc vẹn toàn nhưng “bạc mệnh” vì một chữ “tình” khiến cho cuộc đời lâm vào cảnh bi ai. Khi nhắc về vị cách cách này, người ta thường liên tưởng đến triều đại nhà Thanh: rực rỡ lúc xuân thì và nguội tàn lúc xế chiều.
Bình luận (0)
Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.