• Về đầu trang
Chim Điên
Chim Điên

Những thí nghiệm quái đản mà người thực hiện đã ‘hy sinh thân mình’ vì sự phát triển của y học (P2)

Kinh dị

Nếu bây giờ nhìn lại, có lẽ mọi người sẽ cho rằng những nhà nghiên cứu này là "kẻ tâm thần" tự hành xác bản thân theo cách điên rồ nhất. Nhưng nếu không có người tiên phong thử nghiệm thì y học không thể phát triển được như ngày nay.

Chỉ ăn pho mát, bánh quy, và uống bia trong 6 tháng để xem tác hại của chúng

y hoc creepy 6

Trong những chuyến đi dài ngày lênh đênh trên biển, bệnh scurvy (bệnh thiếu hụt vitamin C) là một mối đe dọa nguy hiểm đến tính mạng của các thủy thủ và hành khách. Bệnh này gây ra bởi sự thiếu hụt vitamin C, gây suy yếu, chảy máu nướu răng, chậm lành vết thương, các vết thâm tím rộng trên da, nhiễm trùng và cuối cùng là tử vong. Năm 1939, một bác sĩ phẫu thuật trẻ tuổi tên John Crandon đã đưa ra giả thuyết có thể trị được bệnh này.

Để chứng minh cho giả thuyết này, Crandon cần một cơ thể thiếu hụt vitamin C và ông đã thử nghiệm trên cơ thể mình. Crandon bắt đầu vào chế độ ăn uống "đặc biệt", cắt giảm mọi thứ trừ phô mai, bánh quy, bia, đường, ông đã ăn liên tục những thứ này để cơ thể mình mắc bệnh scurvy. Sau 19 tuần, những loại thực phẩm trên đã khiến ông bệnh nặng. Ngày thứ 132, Crandon thấy da khô ráp, máu chảy ra từ nướu răng.

Sau 18 tuần cơ thể mệt mỏi cùng cực, đồng nghiệp đưa ông uống một ly nước cam, Crandon thấy khá hơn. Sau đó ông nhanh chóng được tiêm 1000mg Vitamin C và ngay lập tức cơ thể được hồi phục.

John Hunter tiêm bệnh giang mai và bệnh lậu vào dương vật của mình

y hoc creepy 7

John Hunter (1728-1793) là một nhà giải phẫu học và bác sĩ tại Regency London. Sự cống hiến của ông cho ngành y mang lại nhiều ý nghĩa; nghiên cứu của ông bao gồm mô tả về khứu giác, nhãn lực, và vị giác (ông đã từng nếm qua những thứ khá kinh tởm).

Bên cạnh các nghiên cứu thành công, ông cũng từng thất bại nhiều lần. John tin rằng bệnh lậu và giang mai là một nhưng có các biểu hiện ở các giai đoạn khác nhau. Hunter đã lấy dịch mủ từ một người đàn ông nhiễm bệnh lậu để tiêm vào dương vật của mình. Đầu tiên cơ thể ông phát triển bệnh lậu, tiếp đến là bệnh giang mai, điều này đã chứng minh giả thuyết của ông đúng. Tuy nhiên Hunter không biết được rằng bệnh nhân mà ông lấy dịch đã bị mắc cả hai bệnh. Một năm sau đó, giả thuyết của ông bị bác bỏ, giang mai và bệnh lậu là hai bệnh hoàn toàn khác nhau.

Tiêm tế bào ung thư vào người để tìm hiểu liệu nó có lây nhiễm không?

y hoc creepy 8

Vào cuối những năm 1700, Tiến sĩ James Nooth của Anh đã mạo hiểm mạng sống của mình để tìm kiếm câu trả lời liệu ung thư có lây nhiễm không. Ông đã lấy một số tế bào ung thư tiêm vào cánh tay của mình. Mặc dù lúc vừa thực hiện xong, Nooth đã bị sưng phù cục bộ ở cánh tay, nhưng sau đó vết thương lành hoàn toàn và ông đã không bị ung thư. Ông không phải là người duy nhất thực hiện thí nghiệm này.

Nathniel Kleitman cố gắng thức 115 tiếng để nghiên cứu về giấc ngủ

y hoc creepy 9

Nathaniel Kleitman cho mình là một học giả về giấc ngủ. Đó là vì ông và những thí nghiệm giữa thế kỷ 20 của ông đã cho chúng ta biết giấc ngủ REM (ngủ mắt cử động nhanh) và nhịp sinh học là gì. Kleitman từng buộc bản thân phải tỉnh táo trong suốt 115 giờ đồng hồ. Tại một thời điểm, khi đang lạc sâu trong ảo giác, ông đột nhiên nói: "Đó là bởi vì họ đang chống lại hệ thống." Khi được hỏi tại sao ông lại nói như vậy, Kleitman trả lời rằng ông tin rằng mình đang nói chuyện với công đoàn lao động.

Năm 1938, Kleitman dành 32 ngày để sống trong một hang động không có ánh sáng nhằm nghiên cứu về đồng hồ sinh học. Ông hy vọng rằng trong điều kiện nhiệt độ, ánh sáng không đổi, đồng hồ sinh học của ông có thể làm việc trong 28 giờ thay vì 24 giờ. Mặc dù đã ở trong hang tận 32 ngày nhưng cơ thể của ông vẫn không thể luyện tập được. Nhưng trợ lý của ông có thể thiết lập lại được nhịp sinh học, vì vậy hơn 1 tháng trong hang động của Kleitman không thực sự vô nghĩa.

August Bier tiêm cocaine vào sống lưng của mình

y hoc creepy 10

Gây tê cột sống là một trong những việc làm kinh khủng, để tìm ra phương pháp gây mê hiệu quả này, August Bier đã phải tự mình trải qua nó. Năm 1898, ông đã phát triển phương pháp tiêm cocaine vào dịch não tủy trong cột sống. Cách này được thử nghiệm trên 6 bệnh nhân tuy nhiên họ đã phàn nàn về việc thuốc tê vẫn thực sự chưa hiệu nghiệm. Bier quyết định thử lên mình.

Nhưng một trợ lý thân cận đã tình nguyện làm điều đau đớn này, Bier bắt đầu tiêm thuốc vào cột sống anh ta nhưng không may ông đã tiêm lệch, hậu quả để lại một lỗ lớn ở cổ, dịch não tủy bị rò rỉ ra ngoài. Không nao núng, Bier bình tĩnh xử lý tình huống còn người trợ lý của ông như một "con chuột bạch" đầy dũng cảm. Khi thuốc gây mê có hiệu lực, Bier kiểm tra tác dụng của thuốc bằng cách đá mạnh vào cẳng chân, châm điếu xì gà đang cháy vào người vị trợ lý, thậm chí ông còn kéo căng lông bộ phận sinh dục của anh ta rồi sau đó đánh vào hạ bộ để kiểm tra xem "chuột bạch" của mình có cảm giác đau hay không. "Kỳ diệu" là vị trợ lý không hề cảm thấy đau trong suốt khoảng thời gian đó.

Ăn sỏi, mùn cưa, bi thép, lông, vải cotton và nhiều thứ khác để tìm hiểu sự tiêu hóa

y hoc creepy 11

Frederic Hoelzel xem dạ dày của mình như một chiếc thùng rác. Là một người giám sát cân nặng cực đoan, ông đã ăn các loại vật dụng không được cho là thực phẩm. Mùn cưa, bông gòn, lông thú, nút chai hoặc bất kỳ thứ gì không mang lại calo cũng đều được ông ăn vào. Sau đó vào những năm 1920, ông đã đưa ra một nghiên cứu tỷ lệ ăn các vật phẩm bất thường để kiểm tra xem chúng được thải ra khỏi cơ thể nhanh như thế nào.

Hoelzel cho biết rằng sỏi mất 52 giờ để được cơ thể đưa ra ngoài, quả bi thép mất 80 giờ, và thỏi vàng nhỏ mất 22 ngày. Thời gian để thải một mảnh dây bện chỉ mất khoảng 1 tiếng rưỡi.

Theo: Ranker

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.