• Về đầu trang
Chim Mỏ Rộng
Chim Mỏ Rộng

Câu chuyện ấm lòng về chú vọoc non đáng yêu được giải cứu ở Việt Nam

Thiên nhiên

Chia sẻ câu chuyện này, một thành viên trong nhóm cứu trợ động vật mong muốn cộng đồng sẽ có nhận thức tốt hơn về vấn đề bảo vệ thiên nhiên và động vật hoang dã. Không nuôi, bắt nhốt, buôn bán, giết, ăn thịt động vật hoang dã là cách mà bất cứ ai cũng góp phần bảo vệ chúng. Động vật hoang dã chỉ đẹp nhất khi chúng sống trong môi trường tự nhiên của mình.

Câu chuyện cứu hộ một chú vọoc non được chia sẻ trên nhóm Cháo Hành Miễn Phí thật sự đã giúp nhiều người hiểu thêm về công việc cứu hộ động vật hoang dã và bảo tồn các loài động vật quý hiếm như vọoc.

Ngày đầu tiên Mun về chỗ mình. Sợ hãi và bám chặt lấy tay chị sếp mình.

Chia sẻ lại câu chuyện của mình, tài khoản Facebook có tên Ngan Khanh Tran đã viết:

Trung tâm mình đang làm việc là nơi tiếp nhận cứu hộ động vật hoang dã nên chỗ mình thường xuyên có động vật về ở. Giữa tháng 3 vừa rồi bên mình có tiếp nhận 2 bạn vọoc non do bên công an chuyển đến. Vọoc là loài cực kì nhạy cảm, mà lại là con non nữa thì càng khó cứu hộ vì thế khi nhận được thông tin có vọoc non đến, mình đã được sếp chuẩn bị tinh thần trước là chúng khó có khả năng sống sót lâu được. Lúc 2 bạn vọoc đến được chỗ mình thì 1 bạn đã bị chết, còn 1 bạn thì đói, mệt và bị tiêu chảy nặng. Bạn vọoc còn sống mình đặt tên là Mun, lúc về đây Mun nặng 650g, giới tính đực, khoảng 3 tháng tuổi.

Khi chị sếp mình vừa bỏ nắp thùng đựng ra thì Mun đã bám ngay lấy tay chị và ôm thật chặt. Mình thì chạy đi pha sữa ấm, Mun nhìn thấy bình ti sữa bằng đôi mắt hau háu y hệt như trẻ con lúc đói. Vừa đưa được bình sữa lại gần bạn ấy há miệng kêu đòi ăn, mút bình ti hóp cả má vào vì quá đói và mệt, tay chân thì ôm chặt lấy chị sếp mình. Nhìn thấy cảnh này thực sự xót xa, ở độ tuổi lẽ ra được mẹ ôm chặt vào lòng 24/24 ngắm nhìn rừng cây được chỉ dạy các kĩ năng sinh tồn cùng bầy đàn thì Mun và bạn bị một vài kẻ nhẫn tâm bắt nhốt, Mun may mắn còn sống sót nhưng sẽ chẳng thể quay lại tự nhiên được nữa.

Kể về chú Vọoc tên Mun, thành viên cứu hộ động vật cho biết nó là con vật rất ngoan ngoãn và cực kỳ bám người.

Mỗi lần mình mở cửa chuồng, Mun sẽ lao ngay vào người mình và bám thật chặt, lúc ăn xong cho Mun quay trở lại chuồng lại là 1 lần đánh vật vì cu cậu bám áo rất chặt, cứ đặt vào chuồng là lại lao vào mình. Sau hơn 2 tuần chăm sóc cho Mun, mình phát hiện là bạn ấy có thể nhận ra mình và sợ người lạ.

Hôm ấy có một chị vào bảo bế thử 1 chút nên mình đưa Mun cho chị, kéo mãi Mun mới bỏ tay mình ra, ôm lấy chị kia nhưng Mun cứ ngẩng mặt lên nhìn chị, hơi sợ sệt và liên tục quay người, mình mới giơ tay ra và gọi Mun ơi, cu cậu liền quay ra và bám lấy tay mình. Ôi, cái khoảnh khắc ấy thật sự vỡ òa trong xúc động, trong đầu gào thét: Mun nhận ra mìnhhhhh. Chị kia thì tấm tắc khen bảo: Mun khôn thế, không ngờ nó nhận ra em.

Mun nằm ngoan trong chiếc chăn mà các anh công an lót vào thùng lúc vận chuyển lên chỗ mình. Lúc đầu, tụi mình trải khăn tắm lót chuồng cho cu cậu, nhưng Mun chỉ ngồi và đi lại quanh chuồng đến khi thay bằng cái chăn cũ của Mun thì cu cậu tỏ ra yên tâm hơn và nằm ôm lấy chăn, có lẽ là vì đây là chiếc chăn đầu tiên nên Mun cảm thấy quen thuộc hơn.

Mun còn rất thông minh, theo lời kể một lần đang cho Mun uống sữa thì cu cậu ị lên người nhân viên cứu hộ. Sau đó bị la và lần sau thì Mun đã biết nhảy xuống ị vào chuồng rồi quay lại nằm trong lòng cứu hộ viên để uống sữa tiếp.

Lúc ấy mình biết là Mun siêu thông minh và vụ ị lên áo lần trước chỉ là cu cậu kìm lòng không đặng mà thôi. Yêu kinh khủng.

Cu cậu say sữa  uống xong bụng to kềnh nằm dang tay và chill.

Sau một tháng được trung tâm cứu hộ động vật hoang dã chăm sóc, chú vọoc nhỏ tên Mun đã có sức khoẻ tốt, ban đầu không ngồi vững, hay bị ngã ra phía sau thì giờ Mun đã có thể nhảy nhót và tự chơi một mình. Cu cậu cũng bắt đầu ngứa răng và nghịch phá nhiều hơn. Chăm sóc Mun lâu ngày, bạn nhân viên cứu hộ cũng rất mến chú vọoc, mỗi ngày nhìn thấy Mun khoẻ mạnh chính là món quà ý nghĩa nhất mà bạn ấy nhận được.

Ở trung tâm 1 tháng, Mun đã lớn hơn nhiều, lông mọc nhiều hơn, bắt đầu ngứa răng hay gặm thanh chuồng, mút tay, cũng bắt đầu biết cầm nắm, cân nặng cũng tăng hơn, nhìn Mun tung tẩy trong chuồng mình thấy thật tự hào và yêu thương cậu bé này.

Khi Mun lớn hơn tự biết ăn, Mun sẽ được chuyển đến 1 nơi khác, nơi có các loại lá cây phù hợp cho Mun phát triển, chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy buồn, nhưng chỉ cần Mun lớn lên khỏe mạnh thế là đủ với mình rồi. Chúc chàng trai nhỏ sẽ có một cuộc sống bình yên, được sống với những bản năng tự nhiên của mình.

Mỗi lần uống sữa xong cho Mun vào chuồng lại là 1 công cuộc chia tay chia chân vất vả.

Mẩu chuyện ngắn nhưng vô cùng ấm áp này đã tiếp thêm năng lượng tích cực cho rất nhiều thành viên khác trong nhóm. Để giết hay bắt nhốt một động vật hoang dã là điều rất dễ dàng nhưng cứu sống và chăm sóc chúng lại là hành động đầy gian nan và thử thách.

Phía dưới phần bình luận là rất nhiều lời cảm ơn vì "chủ thớt" đã dành thời gian và sự thương yêu của mình để cứu sống chú vọoc non đáng yêu như Mun. Bên cạnh đó cũng có rất nhiều bạn khác bày tỏ ước mơ được chăm sóc động vật hoang dã như cô bạn ở trên.

Mong rằng qua những câu chuyện như thế này, bạn sẽ có thêm động lực để làm nhiều điều tốt đẹp cho thiên nhiên và động vật. Bất cứ thay đổi nhỏ nào cũng sẽ mang lại kết quả lớn đối với môi trường thiên nhiên.

Theo: Cháo Hành Miễn Phí
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.