Sau vụ xả súng kinh hoàng khiến 10 người chết và 13 người bị thương tại trường Trung học Santa Fe vào ngày 18 tháng 5, toàn thể học sinh và giáo viên đã cùng nhau tiến hành một cuộc biểu tình lớn với thông điệp “Santa Fe Strong”. Chính quyền thành phố cũng cam kết hỗ trợ mọi người trong suốt thời gian học còn lại. Những hành động này đã góp phần lan tỏa mạnh mẽ thông điệp chống bạo lực súng đạn, đồng thời, củng cố tình đoàn kết trong lòng người dân.
Đáng buồn thay, có một vài thành phần, thay vì cùng nhau thể hiện tinh thần đoàn kết và yêu cầu thay đổi để tạo ra một môi trường học đường an toàn hơn, lại tìm cách lái câu chuyện sang vấn đề phân biệt chủng tộc.
Nhân vật chính trong chuyện này là Nicole, một học sinh da màu của trường Trung học Santa Fe. Một tấm ảnh được lan truyền trên mạng có hình ảnh cô đang không nắm tay với những đồng đội da trắng của mình trước khi hát quốc ca tại một trận thi đấu bóng rổ. Không ít cá nhân đã vin vào điều này và ngay lập tức, thổi bùng lên một cuộc chỉ trích gay gắt về vấn đề phân biệt chủng tộc:
Và rồi, mọi thứ bắt đầu. Không có ai bận tâm đến bối cảnh cho câu chuyện, nhưng lại có rất nhiều người sẵn sàng tuôn ra cả những lời cáo buộc thiếu căn cứ như: “Mấy cô ả da trắng kia tưởng mình là ai? Chỉ mỗi việc nắm tay người bạn da đen của mình mà cũng không làm được hả? Muốn thể hiện mình là người phân biệt chủng tộc quá nhỉ”. Đây mới chỉ là một ví dụ về việc người ta đã mù quáng thế nào trong việc bảo vệ người khác và sự công bằng xã hội.
Điều này còn khiến mẹ của “nạn nhân phân biệt chủng tộc” Nicole phải lên tiếng giải thích, rằng bức ảnh trên thực chất chỉ là một phần của bức ảnh gốc. Khi xem kĩ bức hình gốc, không phải mỗi Nicole là không nắm tay người khác, mà cả những cô bạn da trắng kia cũng là người nắm người không.
Một số dòng tweet từ mẹ của Nicole:
Bản thân Nicole cũng đã rất tức giận trước làn sóng chỉ trích nạn “phân biệt chủng tộc” này. Cô đã chọn không nắm tay những người khác chỉ là bởi cô quá xúc động trước chuyện đã xảy đến với trường học của mình. "Con gái tôi chỉ không muốn khóc trước khi hát và việc nắm tay sẽ dễ khiến con bé phải rơi nước mắt", mẹ cô nói. "Đó là toàn bộ câu chuyện, không liên quan gì đến chủng tộc ở đây ."
"Nạn nhân" cũng phải lên mạng giải thích cho chuyện này.
“Mọi chuyện cuối cùng cũng đã ngã ngũ, phải không?”. Bạn có thể đang nghĩ vậy. Không đâu, nghĩ lại đi.
Chỉ vì chủng tộc của mình (mẹ Nicole là một người da trắng), bà cũng bị không ít người đặt câu hỏi về việc liệu bà có thực sự là mẹ của Nicole, hay bà cũng đang ép con gái những điều trên để làm vừa lòng thiên hạ.
Chỉ có một vài người hiếm hoi là hiểu chuyện, và cũng có những bài đăng rất có tâm.
Còn người này thì tỉnh ngay từ đầu:
Có lẽ qua câu chuyện trên, hẳn ai trong chúng ta cũng học được điều gì đó về những vấn đề nhức nhối trong xã hội Mỹ hiện tại, và cũng từ đó, liên hệ về câu chuyện tương tự ở Việt Nam.
Từ những câu chuyện vu vơ, những bài đăng, hình ảnh mà tính xác thực của nó chưa được kiểm chứng, người ta cũng dễ dàng lao vào rủa xả người khác bất kể đó là ai chăng nữa. Không chỉ, hàng loạt câu chuyện được thêu dệt phía sau đó còn làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến cả những người trong cuộc, khiến ta quên mất rằng, toàn thể câu chuyện thực sự là gì, và ai là đối tượng thực sự cần được bảo vệ.
Vì vậy, nếu bạn là một người thực sự quan tâm đến chuyện bảo vệ lẽ phải và thực lòng mong muốn giúp đỡ người khác, thay vì phán xét và chỉ trích phía sau bàn phím, hãy đứng dậy và thực hiện những hành động thiết thực, nhắm đến những mục tiêu vì cộng đồng.
Bởi chúng ta chỉ có thể xây dựng một xã hội lành mạnh khi ta có một trái tim nóng và một cái đầu lạnh, không phải là từ sự thỏa mãn ích kỉ của bản thân khi buông lời cay độc với người khác đâu các bạn.
Bình luận (0)
Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.