Không có cách nào đối mặt với sai lầm tốt hơn là kể nó ra ở trên mạng. Gần đây, một người dùng Twitter đã đăng một câu hỏi "Điều gì đáng xấu hổ nhất bạn từng làm?" và nhận được vô số phản hồi. Từ liếm tay của nha sĩ cho đến vô tình tụt quần ở nơi công cộng, những trường hợp dưới đây đã chứng minh rằng thế giới chẳng có ai là hoàn hảo cả.
Tôi từng vô tình liếm tay của anh nha sĩ đẹp trai trong khi vẫn nhìn chằm chằm vào mắt ảnh.
Tôi chúc mừng vì cô ấy đã mang thai. Cô ấy không mang thai.
Tôi đưa mèo đến chỗ bác sĩ thú y để cậu bé được tiêm phòng. Thằng bé cứ quẫy lên và hoảng sợ nên tôi quỳ xuống và hôn đầu ẻm nhằm trấn an, cơ mà đó không phải là đầu của ẻm. Bác sĩ thú y đã nắm lấy cổ của em mèo để chuẩn bị tiêm và tui vô tình hôn tay của bác sĩ.
Vừa mới cắt bỏ khối u ở vú, đang nằm trên bàn và ai đó chạy vào nói "Tôi có thể kiểm tra ..." và tôi liền khoe bộ ngực của mình ra. Anh ấy xấu hổ rồi nói "vòng đeo tay để kiểm tra ngày sinh của chị"! Tôi chỉ muốn chạy ngay đi và trốn thôi!
Trong một buổi đào tạo cơ bản (dành cho lính mới tại quân đội - ND), mọi người đều hơi nhớ nhà, nên lấy ảnh của gia đình ra. Tôi hỏi một cậu là gã nào trong ảnh đây... Đó là mẹ cậu ta.
Tôi từng bị rạn xương ở chỗ mắt cá và mỗi lần bác sĩ khoa Tai nạn và Cấp cứu nâng chân tôi lên để xem, tôi lại thả một quả bom to đùng. Nó xảy ra ba lần rồi. Vào lần ba, bác sĩ hỏi "Ngài ăn đậu vào bữa trưa đấy à?"
Sau khi trả tiền cho thợ lau cửa kính, thay vì nói "Cảm ơn, tạm biệt" tôi lại nói "Cảm ơn, em yêu anh". 5 năm rồi và tôi vẫn không thể nhìn vào mắt anh ấy.
Nhiều năm trước, mẹ tôi vào cửa hàng gần nhà và gặp một người bạn cũ. Bà ấy tự dưng hỏi cô ấy rất to "Cô vẫn là Hoare à" Thật không may là không ai hiểu rằng Hoare là tên thời con gái của cô ấy và mẹ tôi đang hỏi là cổ đã kết hôn chưa.
Đeo niềng răng của mình vào, bác sĩ chỉnh nha thở dài và nói "Thế này không ổn rồi. Lấy cái ống đi" và đè lưỡi tui xuống vào cái ống. Tự nhiên tui không thể ngừng liếm ngón tay của ông ấy, kể cả khi ông ấy bảo dừng.
Đang phỏng vấn một người vì công việc, tôi hắt hơi và đánh rắm cùng một lúc.
Chặn một tên móc túi khả nghi đang cố rời khỏi cửa hàng tôi đang làm việc. Tôi yêu cầu anh ta cởi chiếc áo khoác dày sụ ra và trả lại hàng cho tôi. Anh ta kéo khóa áo và cho tôi xem đứa con hai tháng tuổi của ảnh.
Hỏi hai người phụ nữ trong cửa hàng có phải họ là mẹ và con gái không để nhận được câu trả lời rằng họ đã kết hôn.
Về cái thời điện thoại to bỏ xừ ấy, tôi mang theo một cái đến quán nhậu, sau đó nhận ra rằng mình lấy nhầm cái điều khiển tv.
Hôm nay ở bãi biển tôi tụt quần xuống dưới cái váy để thay đồ bơi, tự dưng cảm thấy một làn gió thoảng qua cái mông bự và nhận ra rằng mình kéo cả váy xuống rồi và cho thiên hạ chiêm ngưỡng một tòa thiên nhiên. Ngoài mặt cố tỏ vẻ thản nhiên nhưng thực ra đã chết ở trong lòng "nhiều" chút và không bao giờ hồi sinh được.
Gửi cho chị gái mình ảnh một khu rừng dưới cánh tay, đính kèm khuôn mặt dẩu lên, mỏ chu ra cùng với caption "Nhận lấy nè, con quỷ cái". Tôi gửi nhầm cho sếp. Không nhận được phản hồi; bốn năm sau, vẫn không hề.
Tại vài hội thảo công việc, có lần tôi nói với một người "Trông bạn cứ quen quen sao ấy. Chúng ta đã gặp nhau bao giờ chưa?" Và họ nói "Rồi. Ở chỗ kia, khoảng một tiếng trước."
Đang làm việc ở rạp phim và phục vụ cho một ông ở quầy vé. Tôi liếc qua và nhìn thấy một cái đầu xù cao bằng đầu gối ông này, nên nói với ông rằng chó không được vào trừ khi đó là chó hướng dẫn. Ông ấy có vẻ không hiểu nên tôi nói lại to hơn. Cái đầu xù di chuyển. Đó là con ổng.
Không phải tôi mà là của bạn gái cũ ở hàng giày. Cô ấy yêu cầu nhân viên đừng chạm vào chân cổ vì nó rất nhạy cảm, cổ tự thử giày là được. Nhân viên chả quan tâm và nắm lấy chân cô ấy. Cổ giơ chân và đá người phụ nữ ấy bay hai cái răng.
Dẫn một cô vô gia cư đi ăn trưa. Quán không lấy thẻ nên cô ấy trả cho tôi luôn.
Đang trên máy bay. Có một cái bụng đầy mỡ. Tôi mở cúc trên của quần đang mặc. Vài tiếng sau cần đi nhà vệ sinh. Nói xin lỗi với người đàn ông ngồi bên cạnh. Đứng dậy, đi qua ảnh, quần tụt xuống đầu gối và cuối cùng là tôi ngồi lên đùi anh ta trong quần của mình.
Bĩnh trong khi đang đẻ. Tôi biết chuyện này rất hay xảy ra nhưng bạn đã ký mẫu để cho bốn sinh viên thực tập quan sát vụ lâm bồn, nên không ổn lắm! Tôi vẫn hết hồn khi người ta làm đổ chỗ Maltesers (một loại kẹo sô cô la có hình tròn - ND) của họ.
Chúa ơi, vừa nhớ ra cái tệ nhất. Nhìn vào chỗ quần short trên cái giá ở khu đồ thể thao đối diện, cảm thấy ai đó sượt qua người mình. Tưởng là bị móc túi, quay ra và hét "cút đi". Hóa ra ai đó đang giúp người bạn mù của họ cảm nhận chất vải của chiếc quần short.
Hét lên "Tôi nói ông muốn cái quái gì - ông bị điếc à??' vào một người điếc dường như đang hỏi tôi có muốn uống gì không. Chạy vào toilet và khóc trước gương khi nhận ra tất cả, rồi quay lại và xin lỗi.
Bình luận (0)
Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.