Phụ nữ uốn cong cơ thể để phô ra cơ bắp là một hình ảnh phổ biến trên phương tiện truyền thông trong thế kỷ XXI. Nhưng vào những năm 1800, một người phụ nữ có cơ bắp thường rất hiếm gặp và được coi là không phù hợp với chuẩn mực.
Song, nhiều người đã phá vỡ các tiêu chuẩn, định kiến đó và đặt nền móng cho thể dục thể thao dành cho phái đẹp trong thời đại ngày nay.
Những người phụ nữ cơ bắp trong thời đại Victoria tiêu biểu có Miriam Vulcana Williams. Khi 15 tuổi, Vulcana đã gặp người chồng tương lai của mình, vận động viên thể hình William Atlas Roberts trong một quán rượu đấm bốc. Mặc dù Atlas kết hôn với Vulcana khi cô còn chưa đủ tuổi thành niên nhưng cặp đôi yêu nhau và niềm đam mê cử tạ của Vulcana bắt đầu.
Trên giấy tờ viết quan hệ của họ là anh em để không gây tranh cãi. Vulcana và Atlas đã cùng nhau đi khắp thế giới và phô diễn sức mạnh trước rất nhiều khán giả. Cô có thể nâng một người đàn ông trưởng thành từ mặt đất bằng một cánh tay, nâng 25kg mỗi tay lên trên đỉnh đầu. Vào năm 1901, Vulcana đã giải thoát một toa xe bị mắc kẹt ở Maiden Lane, Covent Garden, bằng cách nâng nó lên trước những nhân chứng đang kinh ngạc tột độ.
Ngoài ra còn có Katie Sandwina - một trong những người phụ nữ mạnh nhất thế giới. Khi cô trưởng thành, cha của Sandwina tuyên bố sẽ trao tiền thưởng cho bất kỳ người đàn ông nào có thể đánh bại cô trong bộ môn đấu vật và cô đã đi lưu diễn với đoàn xiếc lữ hành P.T Barnum với tư cách là một vận động viên cử tạ. Cô đã biểu diễn nhiều thử thách như chống lại sức kéo của bốn con ngựa, bẻ cong các thanh thép và kéo dãn dây xích.
Sandwina đã phá vỡ định kiến phụ nữ thường yếu đuối khi chiến thắng một cuộc thi ở New York - đánh bại các thí sinh nam trong đó có người đàn ông mạnh mẽ nổi tiếng là Eugene Shadow. Kỷ lục của cô đã tồn tại trong nhiều năm cho đến khi nó bị Karyn Marshall vượt qua vào năm 1987.
Một ví dụ khác là Charmion đến từ Mỹ. Sinh ra tại Laverie Cooper năm 1875, Charmion đã gây sốc cho công chúng khi thực hiện một màn thoát y được Thomas Edison quay hình năm 1901.
Trong cuối thế kỷ XIX và đầu thế kỷ XX, những môn thể dục thể thao cho phụ nữ luôn khiến xã hội cau mày. Hầu hết mọi người tin rằng phụ nữ rất yếu đuối. Sức lực nhỏ bé của họ nên được dành cho việc nhà và nuôi con.
Nhưng người bảo vệ quyền phụ nữ trong thế kỷ XIX - Charlotte Perkins Gilman đã cố gắng bác bỏ suy nghĩ hoang đường này và dành hàng giờ để tập tạ. Cô đã đi trước thời đại nhưng cuối những năm 1800, niềm tin của cô về phụ nữ lại bị các bác sĩ xỉ vả không thương tiếc.
Một người phụ nữ cơ bắp bị coi là điều sỉ nhục và họ không được khuyến khích khi gắng sức tập những bài thể dục có thể khiến cơ thể họ trông nam tính hơn.
Tuy nhiên, khi xã hội thời Victoria và Edward xuất hiện những màn trình diễn mà phụ nữ như lực sĩ, ngành xiếc đã thay đổi. Khán giả đổ xô đi xem phụ nữ thực hiện những chiến công đáng kinh ngạc, thể hiện sức mạnh của họ thông qua hành động vô cùng mạnh mẽ.
Tuy vậy họ lại bị hạn chế lên sân khấu hoặc tham gia các cuộc thi sắc đẹp suốt nhiều năm. Bernarr Macfadden đã đưa cuộc thi thể hình phụ nữ trở thành "cú hit" vào đầu thế kỷ XX, điều này rất đặc biệt tại thời điểm đó.
Mãi đến cuối những năm 1970, sau khi phong trào nữ quyền và các cuộc thi thể thao hạng nặng dành cho phụ nữ ra đời thì phụ nữ mới được tham gia các cuộc thi về body-lifting.
Bình luận (0)
Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.