• Về đầu trang
Huyền
Huyền

Chuyện 'con gà biến mất' thuở ấu thơ và nỗi niềm bất cứ con dân châu Á nào cũng có thể đồng cảm

Hài hước

Mới đây một người dùng Facebook có tên William Lin đã chia sẻ một câu chuyện đầy đau thương với em gà – thú cưng một thời của mình lên group “Subtle Asian Traits”

Câu chuyện bắt đầu vào lúc cậu bé Lin 6 tuổi gặp phải gà, sau này đã thành thú cưng của Lin. Cậu bé chăm bẵm, chơi đùa cùng em gà, thậm chí đưa nó đi dạo như cách người khác vẫn làm với thú cưng của họ.

“Tôi cũng có nuôi một em gà ở Trung Quốc, coi nó như thú cưng rồi đặt tên là 鸡鸡 (gà) luôn (ừ giờ thì tôi hiểu từ đấy nghĩa là gì nhưng hồi đấy mới có 6 tuổi đã biết gì đâu). Ngày nào tôi cũng chơi với Gà, đưa Gà ra ngoài đi dạo nữa nè”

Nhưng ngày tháng tươi đẹp dần kết thúc, nhường chỗ cho một kết cục đầy kinh hoàng:

“Hôm đấy đi học về tôi chẳng thấy Gà ở đâu cả. Tôi chạy tới hỏi ba mẹ xem Gà đi đâu mấy rồi thì hai cụ bảo nó đi nghỉ rồi (ôi thực sự chả hiểu sao hồi đấy có thể tin được câu này). Nhưng mà hồi đó nghe xong tôi cũng yên lòng rồi ra ăn tối với cả nhà"

William Lin và Gà lúc nhỏ

“Hôm đấy nhà tôi ăn súp gà (mỉa mai thay đấy lại là món ăn lúc nhỏ tôi yêu thích). Phải nhắc lại một lần nữa là hồi đấy tôi mới có 6 tuổi thôi, ngáo ngơ lắm đến thế rồi mà còn chả nhận ra chuyện gì đang xảy ra. Ăn xong tôi hỏi lại ba mẹ xem Gà nghỉ xong chưa thì hai cụ trả lời “Nó thấy không khỏe trong người, ba mẹ không nghĩ là giờ nó dậy nổi đâu”.

Có lẽ không biết về sự thật đằng sau lời nói ấy sẽ là một đặc ân cho Lin. Nhưng ông bà cậu đã quyết định thành thật với đứa cháu của mình

“Ông bà tôi đẩy tôi ra một góc rồi nói hết tất cả mọi chuyện với tôi. Đợt đấy tôi khóc hết 5 ngày. Không chỉ mất đi em thú cưng đồng thời cũng là bạn của mình, tôi thậm chí còn ĂN nó luôn. Kể từ giây phút đó, hai chữ “niềm tin” trong tôi đã vỡ vụn rồi”.

Câu chuyện của Lin có phần “tàn nhẫn”, nhưng thảm kịch này hóa ra lại là nỗi lòng của không biết bao nhiêu người con châu Á. Rất nhiều người đã để lại bình luận, chia sẻ những trải nghiệm tương tự của bản thân, từ gà, vịt cho đến cả rùa:

- Tôi cũng từng nuôi một em gà nè… chả biết giờ này em ở nơi nao?

- Em rùa cưng của tôi cũng bị y như ông luôn. Hồi đó mẹ tôi không muốn chăm em rùa Bubbles của tôi nữa nên đem qua cho bạn mình nuôi (cũng người Á luôn). Bà ý bảo tôi rằng người bạn ấy sẽ chăm sóc cho Bubbles thật tốt, sẽ là tổ ấm mới cho Bubbles. Nhưng cuối cùng thì sao? Bubbles chui vô nồi súp rùa.

- Ý hồi nhỏ tôi cũng ăn nhầm phải em vịt mình nuôi nè. Cảm thấy đồng cảm lắm lắm.

Còn bạn có câu chuyện "thương đau" nào tương tự như vậy không? Hãy chia sẻ cùng Lost Bird nhé.

Theo: Nextshark
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.