• Về đầu trang
Ngọc Vân
Ngọc Vân

Bạn có chắc mình bị hội chứng sợ lỗ vì chỉ có khoảng 15% dân số thế giới thật sự mắc bệnh này

Khám phá

Rất nhiều người thừa nhận rằng bản thân mắc phải hội chứng sợ lỗ. Hội chứng sợ lỗ (có tên khoa học là Trypophobia) là một hội chứng ám ảnh khi ta quan sát các vật có lỗ nhỏ, họa tiết hoặc các hình ảnh, vật dụng có lỗ tròn sát nhau.

26

Từ này bắt nguồn từ tiếng Hy Lạp là τρύπα, trýpa nghĩa là "lỗ" và φόβος, phóbos, một danh pháp chung cho các hội chứng "sợ hãi".

Những người bị hội chứng này nói rằng họ thấy nổi da gà, cảm giác ghê rợn, ám ảnh, sợ hãi, buồn nôn, chóng mặt khi nhìn thấy hình ảnh có nhiều lỗ tròn hoặc nhóm các lỗ tròn. Ví dụ như tổ ong, bát sen, lỗ đục trên thân cây, các hình xăm lỗ trên cơ thể người, trái cây, bong bóng...

38

Tuy nhiên hội chứng này không phải “dễ dàng” gì để ai cũng bị mắc phải. Trên thế giới có khoảng 15% dân số thật sự mắc chứng sợ lỗ.

Nếu bạn đang cảm giác khó chịu với những tấm hình trên thì chúc mừng, bạn chưa chắc đã bị mắc phải hội chứng sợ lỗ. Bởi vì phần lớn dân số còn lại trên Trái Đất cũng cảm thấy khó chịu, dù ở mức độ khác nhau khi nhìn thấy những bức hình như vậy.

t1

Hội chứng sợ lỗ và bị ám ảnh, sợ hãi là điều có thật, tuy nhiên không phải ai cũng bị mắc căn bệnh này. Ví dụ có nhiều người không dám ăn một trái lựu, cắt lát một cái bánh mì dù trái lựu còn chưa được bóc vỏ và bánh mì vẫn còn nguyên ổ chưa cắt.

41

Những người thực sự mắc hội chứng này thậm chí còn không dám đi tới tiệm tạp hóa hay siêu thị vì nỗi lo bất chợt nhìn thấy các đồ vật có lỗ hoặc có thể làm cho người ta liên tưởng đến những cái lỗ. Họ thực sự vất vả hơn những người tự cho rằng bản thân mắc hội chứng này rất nhiều.

t2

Hội chứng Trypophobia có liên quan tới quá trình tiến hóa của con người nhằm tránh xa những động vật nguy hiểm có nhiều đặc điểm lỗ, chấm tròn với chất độc chết người. Phản ứng này của con người được hình thành giúp tăng tỷ lệ sống sót.

223

Những người tự “chẩn đoán bệnh” cho mình thực ra là họ chẳng bị gì cả. Khá kì lạ khi có nhiều người dường như muốn bản thân “được” mắc căn bệnh đó và kể với rất nhiều người rằng mình bị như vậy.

Đừng nói về căn bệnh này chỉ vì muốn gây chú ý với bạn bè hoặc với bất kì ai khác. Hãy thấy bản thân may mắn, bởi đây là một nỗi khổ, nỗi ám ảnh khó vượt qua với những người mắc hội chứng sợ lỗ thật sự.

Chia sẻ của một số độc giả trên Reddit về căn bệnh này:

1

Không chắc lắm nhưng tôi nghĩ bạn gái mình mắc chứng sợ lỗ. Có lần tôi cho em xem tấm hình búp sen và ẻm quăng điện thoại rồi nằm trên giường khóc. Tôi khá chắc là nhiều người không bị đâu. Nếu nhiều người bị thật thì sẽ có vô số người nằm lăn lóc giữa mấy hộp ngũ cốc hình tổ ong trên đường rồi. Tôi còn nhớ được một số thứ "lỗ lỗ" mà cô bạn gái ghét nữa. Em khóc khi thấy bong bóng xà phòng. Tôi cũng phải luôn giữ cho cái mặt thật sạch, vì nếu lỗ chân lông trên mặt to lên là tôi đừng mơ tới việc chạm vào người em luôn. Lần khác, bạn gái tôi ngã trong bếp khi thấy tôi đang nấu cơm.

2

Có lẽ tôi không bị như vậy vì không bị sợ các hình ảnh đó. Nhưng tôi nhớ đã từng xem một bức ảnh Photoshop có tên là "lamprey fingers” hồi còn nhỏ. Nó trông như các đầu ngón tay bị rỗng vậy. Tôi đã bị ám ảnh nhiều ngày, không biết vì sao nhưng ý tưởng đó khiến tôi sợ hãi vô cùng.

3

Tôi chưa bao giờ nghe về điều này trước đây, tôi nghĩ các bức ảnh trông rất ngon. Có lẽ có điều gì khác đang diễn ra trong đầu tôi.

4

Bị ghê tởm với những thứ nhìn trông ghê tởm không phải là một nỗi ám ảnh.

  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.