"Đôi khi, có những điều không dễ để buông bỏ".
Đối với nhiều người Anh, câu nói trên có thể dùng khi nói về một số tổ chức hay các cổ vật, những thứ được xem như đại diện một thời đại hoàng kim của trong lịch sử quốc gia. Đó là những ngôi nhà cổ kính, chế độ quân chủ, và tất nhiên, cả chiếc bốt điện thoại màu đỏ.
Từng được coi như một cú đột phá trong ngành công nghệ, những bốt điện thoại đầy tính biểu tượng này đã có một thời gian phải nằm ở trong những bãi phế liệu, ngắc ngoải chờ ngày được hồi sinh. Tuy nhiên gần đây chúng được tái sử dụng để trở thành quán cà phê, trạm sửa chữa hay là nơi cất máy khử rung tim trên phố.
Các hộp sắt đỏ có mái vòm này từng có tên gọi là Kiosk số 2 hoặc K2, lần đầu tiên xuất hiện vào năm 1926. Chúng được thiết kế bởi Giles Gilbert Scott, một kiến trúc sư của trạm năng lượng Battersea ở London và Nhà thờ Liverpool.
Sau khi trở thành một phần không thể thiếu trên nhiều đường phố Anh, các bốt điện thoại trên dần biến mất vào năm 1980, khi nhà cung cấp dịch vụ viễn thông lớn nhất cả nước - British Telecom được tư hữu hóa cùng với sự phổ biến của điện thoại di động. Rất nhiều trong số này đã trở thành sắt vụn khi hết giá trị sử dụng.
Vào khoảng thời gian đó, công ty kỹ thuật và vận tải của Tony Inglis chịu trách nhiệm gỡ bỏ và bán đấu giá những bốt điện thoại cổ lỗ sĩ này. Nhưng cuối cùng, ông và hàng trăm người đã cải tiến, hồi sinh để biến chúng thành một mặt hàng có giá trị.
Điều này từng bị xem như một một ý tưởng điên rồ. "Chúng quá cũ kĩ" ông Inglis nói vậy trong một cuộc phỏng vấn gần đây. “Đó là những thứ mà bạn không mong muốn trong thời buổi như thế này. Chúng quá to, và nặng”.
Nhưng ông Inglis cho biết, ông nhận được nhiều cuộc gọi từ những người yêu mến biểu tượng đường phố trên. Có người còn sánh ngang nó với những công trình kiến trúc lịch sử quốc gia. Điều này làm cho Inglis cảm thấy bị thuyết phục. ông quyết định biến “ông già cũ kĩ” này thành một mặt hàng và đã thành công.
Nước Anh luôn có khuynh hướng bảo tồn các di sản của mình. Dan Snow, một nhà sử học và phát thanh viên nổi tiếng nhận xét: "Người Anh thường bị ám ảnh bởi cái cũ vì trải nghiệm của người dân về cuộc sống hiện đại đang dần trở nên tệ hơn. Nhìn xung quanh, bạn sẽ thấy có những đồ vật khiến cho con người ta nhớ về một thời kì vàng son trong lịch sử”.
Nhiều khách du lịch đến đất nước này để thăm thú các công trình nổi tiếng. Ông Inglis và nhiều doanh nhân khác đã miệt mài làm việc để tân trang các bốt điện thoại lừng danh một thời và đưa nó xuất hiện trở lại tại các thành phố.
Ở những vùng nông thôn, nơi mà các xe cứu thương sẽ phải mất khá nhiều thời gian để đến nơi cần trợ giúp, các bốt điện thoại này sẽ đảm nhận vai trò như một trạm sơ cứu ban đầu. Các tổ chức địa phương chỉ cần bỏ ra một 1 bảng Anh để có thể sử dụng các máy khử rung tim trong những trường hợp y tế khẩn cấp.
Không ít người khác cũng nhìn thấy cơ hội kinh doanh từ những chiếc hộp điện thoại chật chội, bé nhỏ này. LoveFone, một công ty chuyên sửa chữa điện thoại di động cũ thay vì vứt bỏ chúng đã mở một buổi workshop nhỏ tại một bốt điện thoại ở London vào năm 2016.
Không chỉ có vẻ ngoài bắt mắt, những bốt điện thoại này cũng đem lại khoản lợi nhuận đáng kể. Robert Kerr, một người đồng sáng lập của LoveFone cho biết, một bốt điện thoại như thế có thể thu lại 13.500 USD một tháng, mà chỉ mất khoảng 400 USD phí thuê lại.
Với ông Inglis, các hộp điện thoại không chỉ làm sống lại trong lòng người dân về những kí ức tươi đẹp trước kia, mà còn rất tiện ích nữa. Ví dụ, người ta có thể nghỉ chân tại một hộp điện thoại có trang bị một giá để ô, kệ đựng đồ và cả một chiếc gương nhỏ.
Bình luận (0)
Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.