• Về đầu trang
Chim Điên
Chim Điên

Cảm động khi nghe các bác sĩ chia sẻ những câu chuyện qua hashtag #ShareAStoryInOneTweet (P2)

Cuộc sống

Đa phần những câu chuyện mà các bác sĩ kể lại không liên quan nhiều đến cảm xúc cá nhân, những gì mà họ ấn tượng nhất lại là những điều mà họ nhìn thấy được ở các bệnh nhân của mình.

11

Một người phụ nữ đã khá lo lắng vì bị đau bụng. Chồng cô ấy sợ điều tồi tệ nhất xảy ra vì cô đã bị sẩy thai 7 lần trước đó. Tất cả các nhân viên ER đều nghe thấy cô ấy và chồng mình la lên rồi sau đó rơi những giọt nước mắt hạnh phúc khi nhận được tin cô ấy đã mang thai một cặp song sinh được 12 tuần. Chúng tôi cũng khóc theo họ.

12

Căn bệnh ung thư của chị ấy đã di căn lên não một vài tháng sau khi phẫu thuật. Chị ấy quá yếu để tiếp nhận điều trị, nhưng chồng của chị đã cầu xin tôi thử làm gì đó. Cơ thể chị đã phản ứng tốt với xạ trị lượng nhẹ, vì vậy chúng tôi đã tăng liều lượng. Tôi đã chữa hết bệnh cho chị 5 năm sau đó. Chính anh chồng đã cứu sống chị ấy.

13

Sinh ra và lớn lên trong thế giới tôn giáo và chống lại việc phá thai. Sau đó tại châu Phi, tôi đã gặp một đứa trẻ 14 tuổi đang mang thai vì bị hiếp dâm tập thể. Cô bé đã bị chuyển dạ tắc nghẽn và chết khi vừa đến bệnh viện. Không một ai đến lo liệu cho thi thể của cô bé. Tôi nghĩ về bé gái ấy mỗi ngày.

15

Khi tôi gặp B, anh ấy đã chết khoảng 20 phút. Bằng một cách khó hiểu, chúng tôi đã cứu sống được anh ấy. Mỗi năm, anh ấy gọi điện cho tôi vào ngày đặc biệt đó. Tính ra cũng được 10 năm rồi.

16

Khi còn là một đứa trẻ 19 tuổi, tôi đã ở trong xe cứu thương đưa một nữ tu 80 tuổi đến khu Chăm sóc Giảm nhẹ (Pallitive Care). Tôi đã hỏi rằng bà ấy có sợ chết không. Bà trả lời rằng: "Hãy tạo ra sự khác biệt mỗi ngày và rồi con sẽ không còn sợ chết nữa." Và tôi đang cố gắng mỗi ngày.

17

Trong đợt thực tập, một bệnh nhân đang đối mặt với những biến chứng AIDS gây ra đã tâm sự với tôi rằng, cha của anh ấy không nói chuyện với anh kể từ khi ông biết được chẩn đoán. Tình trạng của anh xấu đi nhanh chóng, rồi anh ấy đã chết trên sàn nhà. Người cha đã đến gặp anh ngay sau khi anh qua đời. Tôi đã thấy ông khóc còn anh ấy không có cơ hội đó.

18

Tôi từng là sinh viên ngành y. Một đứa trẻ 3 tuổi đã nhập viện ở phường. Cha mẹ cậu phải đi làm và gặp một số vấn đề vì vậy không thể đến thăm nom cậu bé. Tôi đã chơi trò peekaboo với nó mỗi khi đi ngang qua cánh cửa. Cậu bé đứng trong chiếc giường cũi và theo dõi tôi. Tôi sẽ không bao giờ quên nụ cười ấy.

19

Con tôi 2 tuổi đã bị sốc phản vệ lần đầu tiên khi đang trên chuyến bay đến Miami. Tôi đã tiêm cho nó một mũi thuốc trong bộ dụng cụ y tế hàng không. Và nó đã sống! Ba tôi nói rằng: "Toàn bộ kỹ năng y khoa con được đào tạo là để cho khoảnh khắc ấy - khi con cứu mạng con trai mình."

20

Tôi - 22 tuổi, là y tá mới vào nghề, lúc đó tôi mang trong mình nỗi buồn khổ sau khi chia tay, giống như bất kỳ ai ở tuổi đó. Một bệnh nhân mới nhập viện vào khoa hồi sức tích cực 2 tuần. Người đó đã chạm vào mặt tôi và hỏi chuyện gì đã xảy ra. Vào hôm đó, tôi học được bài học phải hạn chế bớt sự ích kỷ của mình.

21

Mẹ tôi gốc Ấn Độ, bà đã trải qua nhiều chương trình đào tạo để trở thành một bác sĩ tổng quát. Bà đã có 30 năm kinh nghiệm. Sau cơn đột quỵ, khoa hồi sức tích cực bị quá tải do rất đông các bệnh nhân đến thăm mẹ tôi. Người của bệnh viện bảo mẹ "Chỉ người thân mới được vào thăm thôi". Mẹ tôi trả lời: "Tôi là dân nhập cư. Họ đều là người thân của tôi." Vậy là họ đã được ở lại bên cạnh mẹ tôi.

Theo: Bored Panda
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.