Khi màn đêm buông xuống ở Tokyo, hàng ngàn tài xế taxi là những người đã chạm ngưỡng tuổi trung niên lại lụi cụi bắt đầu một ngày làm việc mới. Họ ăn mặc chỉn chu, đeo găng tay trắng hay thậm chí là mặt nạ che kín mặt, lặng lẽ đi vào từng con phố và chở hành khách đi băng qua màn đêm.
Trên những chiếc Toyota hay Nissan cũ, băng ghế được bọc bằng lớp vải ren mỏng tái hiện một xu hướng từng thịnh hành trong quá khứ. Cửa xe được mở tự động và hành khách cũng không cần tài xế mở cửa mời vào, điều này giúp họ giảm thiểu tối đa sự tương tác với nhau, để rồi khi chuyến đi kết thúc, họ thậm chí cũng không cần tiền boa.
Taxi là một ngành công nghiệp xương sống của thành phố Tokyo với giá trị ngành lên đến 15 tỷ USD và có khoảng 44.000 chiếc taxi cạnh tranh nhau trên địa bàn thành phố.
Những tài xế trẻ với chất lượng dịch vụ tốt được ưu tiên chỗ đậu xe tại các nhà ga, trung tâm thương mại,... những nơi sầm uất đông người qua lại.
Dịch vụ taxi của những người trẻ khiến các bác tài tuổi xế chiều lui về một góc trong miền ký ức, họ len lỏi qua những con phố nhỏ và thi thoảng được một hành khách đứng ven đường đưa tay vẫy đón. Ở độ tuổi trung bình 60, giới tài xế trung niên gặp nhiều khó khăn để làm việc trong môi trường hiện đại, phần lớn họ không biết đường.
Dẫu cho sự bành trướng không ngừng của các hãng taxi và những chiêu bài câu khách được tung ra liên tục, phải chấp nhận thực tế rằng ngành taxi đang bị đe dọa khi lượng khách đã giảm đi một phần ba từ năm 2005 đến năm 2015. Sự xuất hiện của Uber và Didi Xhuxing đến từ Trung Quốc khiến tình hình này trở nên ảm đạm hơn.
Nhiếp ảnh gia Oleg Tolstoy người Anh đã đi từ Shibuya đến Shinjuku, từ những thương xá náo nhiệt đến một vỉa hè vắng vẻ đêm mưa, ông đã bỏ ra hàng chục giờ đồng hồ để tiếp cận và chụp ảnh những tài xế taxi trong thời điểm ngành công nghiệp xương sống này đang bị rạn dần.
Tại quê hương của nhiếp ảnh gia, thành phố Luân Đôn quanh năm mịt mờ sương mù, những chiếc taxi màu đen được điều khiển bởi những bác tài mặc trang phục đen chạy băng băng trên phố, nhanh nhảu đón lấy khách hàng và bắt đầu một cuộc trò chuyện ngắn với hành khách.
Trong khi đó ở Tokyo, những bảng hiệu neon thắp sáng màn đêm và tạo nên một chất ảnh rất đặc trưng trên tấm kính xe, nhưng bên trong đó là một bầu không khí ảm đạm khi cả tài xế lẫn khách hàng không cần thiết phải tạo ra một cuộc tán gẫu bâng quơ.
Bình luận (0)
Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.