Amit Patel, 37 tuổi, trước từng là bác sĩ, đã bị mù cách đây 5 năm khi anh phát hiện mắt mình chảy máu. Đây là một cú sốc rất lớn đối với một người đàn ông đang trong độ tuổi xây dựng cuộc sống và sự nghiệp. Kể từ đó, anh phải sống trong bóng tối và luôn nhờ đến sự giúp đỡ của chú chó dẫn đường Kika.
Tuy nhiên, Amit cảm thấy rất đau lòng vì không phải ai cũng đối xử tốt với những người khuyết tật. Vài ngày trước, trên chuyến tàu Southeastern, Amit đã xin những người đang ngồi trên ghế ưu tiên nhường lại chỗ cho mình, nhưng họ đã từ chối và xem như chẳng nghe thấy gì.
Chia sẻ câu chuyện này lên Twitter, Amit buồn bã viết:
"Sao mọi người có thể ích kỷ như vậy, họ giả vờ không nhìn thấy hoặc nghe tôi hỏi còn chỗ trống hay không. Tôi đã phải vừa cố gắng đứng vững, vừa giữ an toàn cho chú chó dẫn đường Kika của mình. Tôi đã bật khóc, cuộc sống thật sự đủ khó khăn rồi".
People can be so selfish, they pretend they can’t see or hear when I ask if there’s a seat available. Its so humiliating when I struggle to find something to hold onto & keep Kika safe at the same time, this is when you’ll see a tear running down my face. Life is difficult enough https://t.co/HMqGeJqRmh
— Dr Amit Patel (@BlindDad_Uk) March 28, 2018
Amit đã ra lệnh cho con chó dẫn đường tìm chỗ ngồi nhưng nó không thể vì ai trên chuyến tàu cũng từ chối đứng dậy để nhường ghế cho họ. Khi đó, Amit phải đứng tựa vào cửa, còn Kika phải ngồi trên sàn tàu ướt.

Kika là chú chó dẫn đường trung thành và đáng yêu. Nguồn ảnh: Amit Patel
Amit cũng đăng trạng thái trên tài khoản Twitter của Kika:
"Con và bố đã đi tận cuối sân ga trong khi trời mưa to để đến được khu dành cho người khuyết tật trên tuyến đường sắt Southeastern. Tuy nhiên, khi bố bảo con "tìm chỗ ngồi" thì không có bất cứ người nào đứng dậy để nhường ghế cho con và bố.
Bố phải đứng dựa lưng vào cửa để không bị ngã, còn con bị trượt khắp nơi vì sàn nhà rất ướt. Con người thật không có tình yêu thương!"

Kika đã phải ngồi trên sàn tàu ướt và nó rất buồn vì điều này. Nguồn ảnh: Amit Patel
We walked to the end of the platform in the pouring rain so that we can board the designated disabled section on the @Se_Railway train & even with dad giving me the command “find a seat” not one passenger gave up their seat! ????????????@GuidedogsLondon @guidedogs @transportforall pic.twitter.com/MHl0xtw6fU
— Kika ???????? (@Kika_GuideDog) March 27, 2018
Cả 2 dòng trạng thái trên tài khoản của Amit và Kika đều nhanh chóng được lan truyền vì nhiều người rất bất bình trước sự vô tâm của hành khách trên tàu. Amit nhận được những lời động viên và giúp đỡ của nhiều người. Anh đã viết lời cảm ơn của mình trên Twitter:
"Cảm ơn tất cả mọi người vì sự tốt bụng của các bạn. Thật không may, việc không có ai nhường chỗ ngồi gần như xảy ra hàng ngày với chúng tôi. Hôm qua tôi rất buồn vì sàn tàu rất trơn trượt, Kika không thể ngồi vững và nó rất khó chịu về chuyện đó. Kika chăm sóc tôi mỗi ngày và tôi cảm thấy vô dụng khi chẳng làm được gì cho nó."
Thank you all for you kind messages unfortunately being ignored when asking for a seat is a daily occurrence for us. I was very upset yesterday as the floor on the train was slippery, Kika kept sliding & she was obviously distressed. She looks after me everyday & I felt useless.
— Dr Amit Patel (@BlindDad_Uk) March 28, 2018
Sau vụ việc, Công ty Đường sắt Southeastern đã phản hồi vụ việc:
"Chúng tôi luôn hy vọng mọi người có thể nhường chỗ cho những hành khách gặp khó khăn, và chúng tôi rất lấy làm tiếc khi biết rằng anh Patel đã trải qua một chuyến đi không thoải mái vừa rồi.
Chúng tôi đã chỉnh sửa các bảng chỉ đường ưu tiên để chúng dễ dàng được nhìn thấy hơn trên các chuyến tàu hoả.
Ngoài các ghế ưu tiên, chúng tôi còn cung cấp thẻ chỗ ngồi ưu tiên và huy hiệu chỗ ngồi ưu tiên để hành khách có thể sử dụng khi cần được nhường ghế. Tuy nhiên, chúng tôi khẩn khoản mong muốn mọi người sẽ vui lòng nhường chỗ để thể hiện sự tử tế".

Có rất nhiều người cần được bạn giúp đỡ mỗi ngày từ những việc đơn giản nhất.
Câu chuyện này cũng chỉ rõ xã hội hiện đang rất thờ ơ và vô tâm trước những người bất hạnh hơn mình. Nếu bạn đồng ý nhường ghế ưu tiên, bạn sẽ chỉ mỏi chân một chút, nhưng nếu người tàn tật, người già hay phụ nữ mang thai không có chỗ ngồi thì họ phải vật lộn rất mệt mỏi chỉ để đứng vững.
Hãy thể hiện sự tử tế và tấm lòng tốt bụng bằng từ những việc làm nhỏ nhất.
Bình luận (0)
Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.