• Về đầu trang
Thanh Yên
Thanh Yên

Kỳ án Quảng Châu: Đôi tình nhân giết người phân thây, gửi chuyển phát nhanh đi khắp nước

Kinh dị

Thùng hàng không người nhận

Chiều ngày 07/01/2007, Trương Minh – ông chủ một công ty vận chuyển ở Thành Dương, Đan Sơn, Thanh Đảo đã gặp phải chuyện phiền lòng, đó là một kiện hàng chuyển phát nhanh.

Sáng 7 giờ cùng ngày, một chiếc xe chở hàng từ Quảng Châu đến công ty vận chuyển của Trương Minh ở Thành Dương, các nhân viên bắt đầu tháo hàng xuống để phân loại, một phần thì giao cho những người giao hàng, phần thì liên hệ trực tiếp tới người nhận để họ đến nhận hàng.

3

Hôm đó vốn là một ngày rất bình thường, lại vì một hộp giấy mà trở nên bất thường. Số là trong lô hàng đến từ Quảng Châu này có một thùng giấy khoảng 50 x 80 cm, bên ngoài thùng giấy không có chữ hay hình ảnh gì đặc biệt. Trên biên nhận ghi người nhận là Tống Đắc Viễn, loại hàng được điền là dược phẩm. Mục cách nhận hàng thì ghi là tự lấy.

Cái tên Tống Đắc Viễn (đưa đi thật xa) này làm Trương Minh và các nhân viên khác đều thấy khá kì lạ, càng kì lạ hơn là khi họ gọi cho số điện thoại người nhận được ghi trong hoá đơn, thì người bắt máy lại là một người phụ nữ đang ở Nội Mông, Mông Cổ. Cô xác nhận đây đúng là số điện thoại của mình, nhưng cô không ở Thanh Đảo, càng không hề quen người nào tên Tống Đắc Viễn, thùng hàng này không phải của cô.

Các nhân viên trong công ty liên hệ và xác nhận nhiều lần, người phụ nữ vẫn chắc chắn thùng hàng không phải của mình. Sau vài cuộc điện thoại, cô tỏ ra khá bực bội và không chịu nghe máy nữa.

Đến chiều hôm đó, thùng hàng không ai nhận này lại xảy ra chuyện. Vốn nó đã bị xây xát chút ít trong quá trình di chuyển, giờ đây bắt đầu chảy ra chất lỏng đỏ sẫm như máu, thậm chí còn bốc mùi lạ. Các nhân viên lo lắng hàng hoá bên trong biến chất, sau khi bàn bạc, họ quyết định mở thùng hàng ra xem thử.

7

Khoảng 4 giờ chiều hôm ấy, thùng giấy bị mở ra, những người có mặt đều toát mồ hôi lạnh – trong đống bao linh tinh xuất hiện một phần cánh tay người. Trương Minh hoảng sợ, lập tức gọi điện báo án.

Kẻ gửi hàng bí ẩn

Ngay khi nhận được tin báo án, cảnh sát lập tức thành lập tổ chuyên án điều tra, họ phát hiện thông tin được điền trên biên nhận không đầy đủ: Ngày giao được ghi là ngày 04/01/2007, địa điểm giao hàng là Quảng Châu, địa điểm nhận hàng là Thanh Đảo, người nhận là Tống Đắc Viễn, tên người giao để trống, loại hàng viết dược phẩm, người gửi lại còn chọn loại vận chuyển đắt nhất có bảo hiểm lên đến 10 ngàn tệ.

1

Biên nhận đầy nghi vấn, cộng thêm tên người nhận được xoá sửa nhiều lần, người nhận đầu tiên được viết là Tống Đức Viễn, nhưng không hiểu vì sao lại được đổi thành Tống Đắc Viễn. Phương thức liên lạc của người nhận và người giao đều được viết chung một số điện thoại, ngoài ra không còn bất kì manh mối nào.

Dựa theo số điện thoại trên hoá đơn, tổ chuyên án liên lạc thử, cũng giống như đám người Trương Minh, người phụ nữ vẫn chắc rằng mình không phải Tống Đắc Viễn, cũng xác nhận mình chưa từng tới Thanh Đảo và có gửi chuyển phát nhanh thứ gì.

Xem ra người phụ nữ ở tận Mông Cổ xa xôi này không có bất kì liên quan gì tới vụ án, nhưng tổ chuyên án vẫn cẩn thận báo tin tới cho cảnh sát Nội Mông, yêu cầu cảnh sát địa phương điều tra người phụ nữ nọ.

Kết quả điều tra được trả về một cách nhanh chóng – người phụ nữ đó có một thời gian rất dài chưa từng rời khỏi Mông Cổ, chỉ là một người dân địa phương bình thường. Các mối quan hệ, xã giao đều rất bình thường, cô ta chưa từng tới Thanh Đảo, cũng chưa từng liên lạc với bất kì ai ở Quảng Châu. Có thể xác định cô ta không liên quan gì tới vụ án này.

4

Bên cạnh đó, cảnh sát cũng tiến hành điều tra thân phận người chết, kết quả pháp y cho biết nạn nhân đã chết được khoảng 3-4 ngày, nhưng trong thùng giấy không có bất kì manh mối thông tin gì về nạn nhân, chỉ có một vài thứ như lá bài, hộp thuốc lá Gia Thụ, bật lửa, mấy tờ báo Quảng Châu, hai cái áo nữ, ga giường. Là vô ý bỏ vào hay là có gì khác? Người chết là nam, tại sao lại có quần áo nữ trong thùng? Hai cái áo này của ai?

Có vẻ vụ án này bị bao phủ bởi một màn sương mù dày đặc, nhưng có một điều chắc chắn là cảnh sát phải đi đến Quảng Châu để điều tra thử.

Theo điều tra, thùng hàng này được vận chuyển từ công ty vận chuyển ở khu Bạch Vân, Quảng Châu. Nên ngày 08/01/2007, ngay khi vừa xuống máy bay, tổ chuyên án đã lập tức chạy tới công ty này để điều tra, lý do khiến cảnh sát vội vã như vậy là vì họ muốn lấy được video theo dõi trong ngày thùng hàng được mang tới.

Vật chứng quan trọng: video giám sát sắp bị xoá mất

Khi cảnh sát tìm tới công ty và nói rõ lý do, người phụ trách báo cho cảnh sát biết, video theo dõi được tự động lưu giữ trong một thời gian nhất định, sau thời gian này, video mới sẽ đè chồng lên video cũ, nếu cảnh sát không đến kịp, vào hai giờ tối đó, video sẽ tự động bị mất.

8

Đoạn video giám sát cho thấy, vào khoản 18 giờ 30 chiều ngày 04/01/2007 một người đàn ông cao chừng 1,7m, vóc người trung bình, mặc một bộ áo màu hồng nâu, tay cầm kính râm đã vào công ty vận chuyển đăng ký gửi hàng. Hàng hoá người này gửi là một cái thùng giấy lớn, sau khi làm xong thủ tục chuyển hàng, người đàn ông này rời khỏi.

Cảnh sát hỏi thăm nhân viên trực trong ca chiều tối ngày 01/04, nhưng không ai có ấn tượng quá sâu sắc với người đàn ông này, chỉ nhớ người nọ nói muốn giao gấp thùng hàng này, ngay khi bước vào đã hỏi thăm nhân viên rằng mình có thể gửi một thùng thuốc đến Thượng Hải không. Khi biết chuyến giao hàng đến Thượng Hải gần nhất là vài ngày sau, ông ta lại hỏi có thể chuyển phát gấp đến Thanh Đảo không, khi biết có thể, người này lập tức làm giấy tờ vận chuyển, dường như để đảm bảo an toàn, người này còn chủ động mua gói vận chuyển có bảo hiểm cao cấp cho thùng hàng.

6

Dựa theo thời gian đến gửi hàng của người đàn ông nọ, cảnh sát điều tra video giám sát an ninh chung quanh khu vực với hy vọng có thể thông qua video theo dõi tìm được hành tung và thân phận của người nọ.

Không phụ sự mong đợi, chẳng mấy chốc họ phát hiện vào khoảng 18 giờ 15 phút, có một chiếc xe taxi đã chở một người đàn ông xuống trước cửa công ty vận chuyển. Người đàn ông này mang theo ba thùng giấy to, ông ta ôm một thùng giấy đi vào công ty vận chuyển. Khoảng 15 phút sau, ông ta ra ngoài, ôm hai thùng giấy khác đi tiếp. Sau đó ông ta đã đi khỏi phạm vi của camera an ninh.

Tìm được hai thùng giấy còn lại

Dựa vào manh mối đã có và phân tích hành vi của người đàn ông này, tổ chuyên án đoán hai thùng giấy ông ta ôm đi, có thể là những phần thi thể khác. Mà hướng đi của ông ta, rõ ràng là đi đến một công ty vận chuyển khác ở gần đó. Các chuyên gia phân tích cho rằng rất có thể ông ta đã gửi hai thùng giấy còn lại đi đến nơi khác.

Nhưng nếu muốn biết người đàn ông đã gửi thùng giấy đi đâu và dùng công ty vận chuyển nào, không phải chuyện dễ. Khu vực này có rất nhiều công ty vận chuyển, tính sơ sơ có khoản 200 công ty, cho dù rút nhỏ phạm vi, thì cũng có ít nhất 100 công ty. Lúc này, được sự phối hợp của cảnh sát Quảng Châu, tổ chuyên án bắt đầu sắp xếp điều tra và loại trừ từng công ty vận chuyển.

Đây không phải chuyện dễ dàng gì, không ít nhân viên giao hàng đều luân phiên thay ca, ca sau sẽ không biết ca trước đã tiếp xúc với những ai, ngoài ra những công ty vận chuyển nhỏ có ghi chép giao nhận hàng khá lộn xộn, có nơi thậm chí còn không ghi chép gì hoặc là không thể theo dõi đơn hàng một cách bình thường.

Trải qua vô vàn trắc trở, tổ chuyên án cuối cùng đã phát hiện ra một đơn hàng trong một công ty có tên người nhận là Tống Đức Viễn.

Tống Đức Viễn gần giống Tống Đắc Viễn, chữ viết trên hoá đơn cũng có độ tương tự rất cao, không những vậy, số điện thoại ghi trên đơn hàng này còn giống hệt đơn hàng gửi đến Thanh Đảo. Có được manh mối, việc tìm kiếm thùng hàng còn lại cũng trở nên dễ dàng hơn, chẳng lâu sau họ đã tìm được thùng hàng gửi đến cho Tống Đức Viễn ở một công ty khác.

5

Ghi chép gửi hàng của người đàn ông sau 8 ngày cuối cùng cũng được cảnh sát tổng hợp thành công. Theo đó, khoảng 18 giờ 30 phút, 19 giờ và 20 giờ, người này đã lần lượt đi đến ba công ty vận chuyển, gửi ba thùng giấy đi ba nơi khác nhau, lần lượt là Thanh Đảo, Giang Âm và Bắc Kinh. Lúc này hai trong số ba đó cũng đã lần lượt nhận hàng và tương tự như ở Thanh Đảo, thùng hàng đi đến Bắc Kinh cũng không tìm được người nhận, còn thùng hàng gửi đến Giang Âm chỉ vừa mới tới cảng Trương Gia đã bị chặn lại.

Vụ án được lập hồ sơ và gửi lên bộ công an, ngay đêm đó, cảnh sát Bắc Kinh và cảng Trương Gia lập tức điều tra thùng giấy và xác nhận trong hai thùng này cũng chứa một phần cơ thể người.

Truy tìm nguồn gốc của các vật chứng

4 1

Cho dù đã thu gom được toàn bộ thi thể, nhưng thân phận người chết vẫn còn là ẩn số. Cảnh sát chỉ đoán được rằng rất có thể vụ án xảy ra ở Quảng Châu, nhưng vùng này có dân số rất đông, dân số lưu động cũng cực kì cao, có không ít người đến làm việc và không quay về nhà trong suốt nhiều năm dài, thậm chí có không ít người còn chẳng thèm liên lạc gì với người nhà dưới quê. Nên dù người nhà có báo mất tích cũng sẽ báo ở các tỉnh khác, chính vì vậy, việc điều tra các vụ án mất tích để tìm ra thân phận người chết là chuyện không thể.

Tổ chuyên án quay đầu điều tra lại thùng hàng ở Thanh Đảo, họ thẩm tra tất cả vật phẩm chứa trong thùng giấy này. Tìm được những tờ báo trong đó xuất phát từ một tờ báo xuất bản ngày 30/12/2006, họ tìm tới toà soạn, lọc ra khu vực phát hành để thu nhỏ phạm vi điều tra. Nhưng tiếc là khu vực phát hành của tờ báo này rất rộng, manh mối tờ báo tới đây xem như bị cắt đứt.

1 1

Thuốc lá Gia Thụ là loại thuốc lá khá phổ biến, khoản 3 tệ một gói, bật lửa cũng là loại phổ thông, chủ các cửa hàng không thể nhớ được ai đã mua nó, dù được xem hình chụp người chết được cảnh sát hoàn nguyên, họ cũng không cách nào phân biệt được.

Áo và ra giường cũng được cảnh sát khoanh vùng sản xuất và tiêu thụ, nhưng cuối cùng tất cả manh mối dường như đều trở nên vô ích.

Dù vậy, cảnh sát vẫn cho rằng mình đã đến rất gần chân tướng, ít nhất từ nơi bán bật lửa họ cũng đã khoanh vùng được rằng rất có thể người từng sử dụng bật lửa này, có thể đang ở khu Thiên Hà đường Việt Khẩn, chứ không phải ở khu Bạch Vân của các công ty vận chuyển.

Đèn bài xe taxi mơ hồ

Ngoài việc tìm kiếm truy nguyên các vật chứng, tổ chuyên án còn từng phân tích video của camera giám sát, nhưng do video quay quá xá, hình ảnh quá mờ, họ không cách nào phân biệt rõ hình dáng của hung thủ hay biển số xe taxi. Chỉ biết chiếc taxi chở hung thủ có rèm xe màu xanh nhạt, tuy nhiên họ cũng phát hiện được 4 chữ mờ trên đèn bài của xe, 4 chữ này rất có thể chính là tên của công ty taxi.

1 2

Họ bắt đầu cắm điểm ở khu vực chung quanh khu Bạch Vân, mong có thể tìm được manh mối, bởi vì hầu hết các xe taxi di chuyển trong khu vực này hoặc có số lượng chữ trên đèn bài không phù hợp, hoặc không có chữ, nên việc tìm kiếm trở nên khá thuận lợi. Họ nhanh chóng tìm xác định mục tiêu, đó là một công ty taxi tên Thiên Hồ Thống Nhất.

Vụ án có đột phá lớn, chân tướng ngay gần trước mắt. Cảnh sát liên hệ với người phụ trách công ty taxi, biết được công ty này có khoản 297 xe, trong đó có khoảng 100 xe được gắn hệ thống định vị GPS, và có 2 chiếc xe được ghi nhận từng đến khu vực Bạch Vân vào khoản 18 giờ ngày 04/01/2007.

Một tài xế xác nhận mình không vào khu Bạch Vân, chỉ dừng bên ngoài và thả khách, hành khách này cũng không cầm theo thùng đồ gì lớn. Tài xế còn lại thì xác nhận hành khách lúc đó của mình có đi vào khu Bạch Vân và có mang theo thùng giấy lớn.

Hành khách nam mang kính râm

Trên thực tế kẻ hiềm nghi không chỉ có một, dựa theo lời kể của tài xế, thì khoản 17 giờ 30 phút chiều ngày hôm đó, ông lái xe đến khu nhà cũ, được một người phụ nữ gọi vào, có một người đàn ông ôm ba cái thùng lên xe, sau đó cả hai người lên xe, nói muốn đến khu của các công ty vận chuyển ở Bạch Vân.

1 3

Hành khách nam chừng 30 tuổi, cao khoản 1.75m, vóc người trung bình, người nữ chừng 40, cao không tới 1,6m, có hơi béo. Hai người quen nhau, nhưng trong lúc ngồi xe không nói năng gì nhiều.

Tài xế tỏ ra khá ấn tượng với cả hai bởi vì vị khách nam khá kì quái, lúc đó trời đã sụp tối, nhưng ông ta vẫn luôn mang kính râm. Người nữ thì có vẻ rất quen thuộc với đường phố Quảng Châu, vì vốn tài xế muốn đi đường lớn, nhưng người nữ lại chỉ đường nhỏ và ngắn hơn cho ông.

Sau khi tới điểm đến, người nữ xuống xe ở bên ngoài khu Bạch Vân, người nam thì đi vào trong, trả tiền xe và ôm ba cái thùng xuống. Cảnh sát lập tức tìm kiếm camera theo dõi ngoài khu Bạch Vân và tìm được người phụ nữ.

2

Ngay khi có được hình ảnh người phụ nữ thông qua camera giám sát, cảnh sát bắt đầu điều tra trải thảm, dựa theo địa điểm bắt xe taxi, bí mật điều tra các hộ gia đình sinh sống trong khu chung cư cũ ấy cùng tìm kiếm trong camera an ninh, nhưng sau khi kết thúc đợt tìm kiếm lần thứ nhất, họ không tìm được bất kì ai tương tự.

Chẳng lẽ hung thủ đã bỏ trốn? Để tránh đánh rắn động cỏ, cảnh sát bắt đầu lặng lẽ tổ chức đợt điều tra thứ hai, lúc này ngoại trừ tìm kiếm người hiềm nghi, họ còn điều tra và hỏi thăm trong những khu nhà, khu làm việc, và các khu hành chính khác gần đó.

Không phụ lòng người, chẳng lâu sau, một cư dân trong khu vực này đã báo cho cảnh sát biết, lầu 6 trên chung cư mình có một người trong rất giống người phụ nữ trong video. Nhưng cư dân này cũng nói mình không biết quá nhiều về người phụ nữ đó, chỉ biết cô ta họ Phương và thường có đàn ông tới nhà tìm cô ta.

Cảnh sát lập tức bắt giữ người phụ nữ họ Phương, lục soát căn nhà và phát hiện được tổ chức tế bào cơ thể người cũng như vết máu trong toilet nhà cô ta. Ngay khi bị cảnh sát hỏi cung, người phụ nữ sinh năm 1967 này tên Phương Diễm này đã nhận tội. Theo đó, cảnh sát bắt giữa người tình tên Trần Đào sinh năm 1975, người Mai Châu, Quảng Đông của cô ta.

Sự thật công bố: tình cảm gút mắc tạo thành vụ án mạng thương tâm.

Năm 2002, Phương Diễm và chồng đến Quảng Châu làm công, sau khi sắp xếp cho cô ta vào căn nhà ở đường Nguyên Cương, Xa Phòng, người chồng lập tức quay về nhà cũ ở Huynh Dương. Còn người chết tên Lý Kiến Bảo, sinh ra năm 1957, có một cơ ngơi nhất định. Đầu năm 2006, Phương Diễm quen Lý Kiến Bảo, chẳng mấy chốc cả hai qua lại và trở thành tình nhân.

9

Tháng 03/2006, Phương Diễm quen với Trần Đào làm việc trong một công ty vận chuyển. Trần Đào trẻ tuổi tài cao làm Phương Diễm thầm lưu luyến, cuối năm 2006, cả hai đến với nhau. Từ đó về sau Phương Diễm bắt đầu xa lánh Lý Kiến Bảo. Lý Kiến Bảo biết chuyện nhiều lần tìm đến Phương Diễm, mong cô ta quay về với mình, bị cự tuyệt, Lý Kiến Bảo tỏ ra rất tức giận.

Khi được hỏi ai là chủ mưu vụ án, Trần Đào và Phương Diễm đều đổ cho đối phương. Theo lời khai của cả hai, sáng ngày 04/01/2007, sau khi bắt một cú điện thoại, Phương Diễm nói cho Trần Đào biết có người sẽ đến lấy đồ ở nhà mình, nên bảo Trần Đào trốn tạm vào toilet.

Thực tế đó là Lý Kiến Bảo tới tìm Phương Diễm, đòi lại số tiền mình từng chi cho cô ta. Cả hai cãi vã Phương Diễm muốn gọi điện báo cảnh sát, Lý Kiến Bảo cướp điện thoại, trong lúc tranh chấp, cô ta vô ý đẩy Lý Kiến Bảo ngã vào sô pha.

Lúc này Trần Đào nghe được tiếng quát tháo, lao ra ngoài, phát hiện Lý Kiến Bảo đang đè Phương Diễm, hắn tức giận xông lại, cùng Phương Diễm hợp lực giết chết Lý Kiến Bảo, sau đó bỏ thi thể vào thùng giấy, định đem lên núi quăng.

Sau khi bỏ thi thể vào thùng giấy, cả hai xuống dưới nhà ăn cơm. Trong quá trình ăn, cả hai bàn bạc và cảm thấy việc nâng thùng giấy lớn ra ngoài quá nổi bật, chi bằng chia thi thể ra thành nhiều phần nhỏ rồi dọn đi. Bàn xong, cả hai đến siêu thị gần đó mua ba cái thùng to, mấy cái bao nhỏ, rồi vòng về nhà, nâng xác Lý Kiến Bảo vào nhà vệ sinh, dùng dao thái chặt thi thể ra làm 7 phần, bỏ vào trong túi nhựa rồi đặt vào trong thùng giấy to. Vì tránh máu chảy ra ngoài, cả hai nhét quần áo và báo chí lung tung vào thêm trong thùng giấy.

2 1

Xế chiều cùng ngày Trần Đào và Phương Diễm gọi taxi vận chuyển ba thùng giấy đến khu vực giao gửi hàng ở đường Sa Thái khu Bạch Vân, thông qua ba công ty vận chuyển ở Quảng Châu ký gửi ba thùng đựng thi thể này đến Giang Âm, Thanh Đảo và Bắc Kinh. Lúc viết biên lai, hắn viết tên người nhận thành Tống Đắc Viễn với hy vọng thùng hàng sẽ bị đưa đi thật xa, và điền đại một số di động được tìm thấy trên mạng. Để đảm bảo an toàn, hắn còn cố ý mua gói vận chuyển đắt nhất.

Ngày 09/05/2008, sau khi điều tra rõ ràng vụ án, Phương Diễm bị phát tử hình, hoãn chấp hành hai năm vì tội cố ý giết người, Trần Đào bị phán tù chung thân vì tội danh tương tự.

Theo: Zhihu
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.