• Về đầu trang
H.Khanh
H.Khanh

5 plot-twist gay cấn như phim trong lịch sử loài người

Cuộc sống

Xuyên suốt lịch sử loài người vẫn đầy rẫy những sự kiện còn rùng rợn hơn cả top 10 phim kinh dị do IMDb bình chọn, nên đừng đọc nếu muốn ngủ ngon tối nay nhé, bạn đã được cảnh báo.

1. Bài kiểm tra tâm lý

hqdefault

Vào thời điểm chiến tranh lạnh bắt đầu nổ ra, Henry Murray đã tạo ra một bài đánh giá tâm lý với mục đích làm khủng hoảng những gián điệp người Nga và có thể giúp gián điệp Mỹ chuẩn bị tốt hơn trong trường hợp họ bị thẩm tra bởi quân địch. Vì đây là một phần của dự án MK-Ultra (một dự án của CIA trong việc kiểm soát tâm trí con người) nên Henry được quyền tự do thử nghiệm, và ông đã chọn một sinh viên ưu tú của Harvard. Người sinh viên được Henry chọn có tên Ted Kaczynski.

Trong nửa sau của cuộc thử nghiệm này, Henry yêu cầu Ted viết một bài luận văn, nêu lên những điều ông tin tưởng, những quan điểm chính trị mà mọi người nên có cũng như cách để giữ cho nền văn hóa của nước Mỹ phát triển, Ted vâng lệnh và đã soạn ra bài luận văn có lẽ là hay nhất của thế kỉ 20. Tuy nhiên, thay vì đánh giá và nhận xét những gì mà Ted đã làm một cách trung thực, Henry đã dùng hết lời lẽ của mình để phê bình, bác bỏ mọi chuẩn mực xã hội mà Ted tin tưởng. Vì bài luận đó là đứa con tinh thần mà Ted rất chăm chút nên ông đã hoàn toàn sụp đổ sau khi nghe những lời lăng mạ từ Henry, nhưng thay vì cố gắng tìm cách trả thù Henry thì Ted lại chọn một cách khác: Ông từ chối bằng tiến sĩ của mình ở Harvard, chuyển đến sống ẩn dật ở một khu rừng và quyết định giữ bài luận văn kia.

Ted đã suy sụp tinh thần đến mức ông đã bị thuyết phục rằng nếu như dân chúng không được nghe những gì ông muốn nói, nước Mỹ sẽ sụp đổ. Với niềm tin này, Ted thành lập một đội ném bom khủng bố để gây sức ép. Vào năm 1995, sau khi những vụ đánh bom của ông đã giết chết 3 người, làm bị thương 23 người khác, Ted gửi thư cho tòa soạn của tờ New York Times, khẳng định rằng ông sẽ chấm dứt những hành động này nếu như bài luận văn của ông, Industrial Society and its Future (Xã hội công nghiệp hóa và tương lai), được công khai trước dân chúng. Vì không muốn có thêm bất kì hậu quả khủng bố nào nên tờ New York Times đã nhượng bộ và cho phát hành bài luận văn của Ted. Trong tác phẩm của mình, Ted mạnh mẽ tin vào một điều mà nay đã thành sự thật: Sự xói mòn của quyền tự do con người vì sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ.

2. Người thư ký keo kiệt

sign 600x300

Câu chuyện bắt đầu với một người nông dân 54 tuổi tên Andrew Kehoe. Vì tính tiết kiệm (có thể nói là khá keo kiệt) của mình nên ông được tin tưởng để làm thư ký thị trấn. Tuy nhiên, vào năm 1926, ông để thua một cuộc bầu cử và đã mất đi chức vụ này, cũng như toàn bộ số tiền thưởng và cả số tiền chân chính do ông làm ra. Vì vốn là một người keo kiệt, Andrew thề rằng những người lấy đi số tiền mà ông vất vả kiếm được sẽ phải chịu hậu quả.

Trong nửa năm tiếp theo, Andrew đã đi đến rất nhiều cửa hàng súng và thuốc nổ để mua những công cụ như bom, súng,… nhưng ông mua với số lượng nhỏ ở từng cửa hàng để tránh bị nghi ngờ và đã bắt đầu tích trữ dần. Giả dạng làm một thợ điện, Andrew gài một lượng lớn thuốc nổ vào trong các bức tường của trường trung học Bath và bắt đầu chờ thời. Andrew dành hết tâm huyết của mình cho việc trả thù đến mức ông ta ngưng làm ở nông trại, sử dụng hết tiền bảo hiểm của mình để thực hiện kế hoạch này.

Vào tháng Năm năm 1927, kế hoạch của Andrew, đáng buồn thay, đã thành công mỹ mãn. Ông giết người vợ bị bệnh lao của mình, giấu xác bà trong chuồng gà cùng toàn bộ số tiền còn lại cũng như những vật dụng quý giá khác trong nhà, rồi Andrew tự đốt nhà mình, cùng với vườn nho và mảnh vườn mà ông từng làm việc. Khi đội cứu hỏa tới, Andrew đã trên đường đến trường trung học Bath cùng một số lượng lớn thuốc nổ. Vào 8:45 sáng định mệnh đó, chiếc đồng hồ hẹn giờ Andrew đã cài trước ở khu vực phía Tây của trường Bath điểm đến con số 0, và theo lời một người chứng kiến:

Có một đám trẻ em nằm la liệt dưới mái nhà đã sụp của trường, đứa thì chìa tay, đứa thì nhúc nhích chân, cũng có đầu của vài đứa thò ra, nhưng không ai có thể giúp chúng cả vì khắp nơi là thạch cao, bụi và máu, đất đá thì cứ tiếp tục rơi xuống.

Khi Andrew có mặt tại hiện trường, ông ta đã yêu cầu được gặp quản sinh của trường. Andrew bắn chết người này và vài người khác trước khi chính mình bị mất mạng bởi đống đổ nát. Theo thống kê, Andrew đã lấy đi hơn 40 mạng người ngày hôm đó bao gồm vợ ông, quản sinh, gần 40 đứa trẻ độ tuổi từ 7 đến 14, và chính ông ta. Xác của ông được chị gái nhận diện rồi mai táng tại một nghĩa trang bỏ hoang, trên bia mộ của Andrew Kehoe khắc dòng chữ Criminals are made, not born (Tội ác được tạo nên chứ không phải bẩm sinh).

Trong suốt nửa năm, Andrew đã lên kế hoạch tỉ mỉ đến từng chi tiết, ông đã đảm bảo rằng những người tước đi chiếc ghế thư ký của ông phải trả cái giá đắt nhất có thể, ông còn phá hủy mọi tài sản của mình để sau khi chết, không ai có thể sử dụng chúng dưới bất cứ hình thức nào. Quả là một người keo kiệt…

3. Richard Parker

fghfgh

Richard Parker là một nhân vật hư cấu trong một cuốn tiểu thuyết năm 1838 với nội dung như sau:

Đoàn thuyền mang tên Grampus khi đang chu du trên các miền nước lạ bị hết thức ăn và nước uống trong khi họ đã ở rất xa so với đất liền. 4 người đàn ông trên thuyền chơi trò may rủi để chọn ra một người hy sinh làm thức ăn cho những người còn lại. Một thanh niên tên Richard Parker đã bốc phải phiếu thăm không may mắn nên bị giết, dùng làm thức ăn cho 3 người kia đến khi họ được giải cứu.

40 năm sau, sự kiện có thật này xảy ra. Vào năm 1884, một chiếc thuyền mang tên Mignonette rời Anh để đến Sydney, Úc. Chiếc thuyền không được thiết kế để đi những chuyến dài như vậy nên khi thủy thủ đoàn chơi vơi ở giữa biển trên một chiếc phao cứu hộ, họ đã không biết phải làm gì. Vì bị bỏ đói quá lâu nên Richard Parker, một người trên phao đã mạo hiểm uống nước biển, và hậu quả là làm cho sức khỏe của anh giảm sút hẳn. 3 người còn lại thấy ngay một đường sống nên đã giết Richard Parker để làm thức ăn. Sau khi họ ăn gần như mọi bộ phận trên cơ thể của Richard, 3 người này được cứu chỉ vài ngày sau đó.

4. Vụ ám sát

grabez cabrinovic 2957245c 1

Vào ngày 28/7/1914, nhóm The Black Hand do Gavrilo Princip điều hành đã không thể ám sát được công tước Franz Ferdinand ở Sarajevo. Đồng nghiệp của Gavrilo đáng lẽ phải ném một quả bom xuống gầm xe của công tước khi nó đi ngang qua, nhưng quả bom đã nổ chậm. Người này sau đó đã uống một viên KCl và nhảy xuống sông tự tử để tránh lộ thông tin, nhưng viên thuốc cũng không giết chết được tên tội phạm.

Công tước Franz thấy vậy và đã giải cứu hắn, do ông không hề biết chuyện gì vừa xảy ra. Gavrilo rất bực tức sau chuyện này và quyết định đi ăn ở một nhà hàng địa phương. Còn về công tước Franz, ông bảo lái xe của mình chở ông cùng với tên tội phạm đến một bệnh viện gần đó, nhưng vì GPS vào thời đó vẫn chưa phát triển nên người lái xe của công tước đã bị lạc. Nhưng họ bị lạc ở đâu? Ngay trước nhà hàng mà tên khủng bố Gavrilo đang ăn. Gavrilo bước ra, thấy xe của công tước và đã găm thẳng một viên đạn vào đầu Franz. Tình cờ thật nhỉ…

5. Cặp song sinh

the gibbons twins 001

June và Jennifer Gibbons là hai chị em song sinh có những khiếm khuyết về tiếng nói, gây rất nhiều khó khăn cho họ trong việc hòa nhập với những đứa trẻ khác. Kết quả là hai chị em bị tẩy chay và chỉ biết ru rú ở nhà. Ngôn ngữ của họ càng trở nên đặc biệt hơn và cuối cùng trở nên không thể hiểu được đối với người khác. Giữa hai chị em đã có một thỏa thuận rằng nếu một trong hai chết, người kia phải nói bình thường và sống một cuộc sống như bao người khác.

Trong thời gian ở bệnh viện, họ đã bàn với nhau rằng ai sẽ là người hy sinh, và sau nhiều cuộc thảo luận, Jennifer đã đồng ý đi trước. Vào tháng Ba năm 1993, cặp song sinh đã được chuyển từ Broadmoor đến Caswell ở Bridgend, xứ Wales. Khi vừa đến nơi, Jennifer bị viêm cơ tim cấp tính và đã qua đời không lâu sau đó. Khi khám nghiệm, những bằng chứng về thuốc hoặc chất độc không hề được tìm thấy và cái chết vẫn là một bí ẩn. Trong một chuyến viếng thăm vài ngày sau đó, y tá làm việc đã kể lại rằng June đang trong một trạng thái rất lạ, cô bé lẩm bẩm, “Cuối cùng, tôi cũng đã được tự do và giải phóng. Jennifer đã từ bỏ cuộc sống của em ấy cho tôi”.

Theo: Tổng Hợp
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.