• Về đầu trang
Thanh Yên
Thanh Yên

Li kì vụ án cô giáo Hoàng Tĩnh ở Hồ Nam: 6 lần giám định pháp y vẫn không tìm ra được sự thật (P1)

Kinh dị

Vụ án Hoàng Tĩnh sở dĩ oanh động đến thế là vì nó đã phản ánh rất nhiều những lỗ hổng trong tư pháp Trung Quốc lúc bấy giờ. Trong một xã hội phức tạp như Trung Quốc, kỳ thật ai ai cũng có thể là Hoàng Tĩnh thứ hai.

Cái chết ngoài ý muốn

Hoàng Tĩnh (27/09/1982 – 23/02/2003), người Tương Đàm, Hồ Nam. Tháng 6 năm 1999, cô tốt nghiệp đại học sư phạm Hồ Nam, trở thành giáo viên dạy nhạc cho trường tiểu học Lâm Phong, Tương Đàm, khi qua đời cô chỉ mới 21 tuổi.

Khả năng cảm thụ âm nhạc và chơi nhạc của Hoàng Tĩnh đều rất tốt, có thể nói là thuộc hàng trung thượng, dù là thổi tiêu hay chơi đàn cô đều chơi rất hay, không những vậy cô còn có bằng dương cầm cấp quốc gia. Ca khúc thiếu nhi “Ước mơ của em” do cô soạn nhạc từng xuất hiện trên tờ báo “Âm Nhạc Thiếu Nhi” nổi tiếng toàn quốc.

Trước khi chết cô còn đang theo học khoá chính quy của học viện âm nhạc Trung ương và là hội viên của hội âm nhạc Tương Đàm. Ngoài ra cô còn rất thích văn học, thường viết bài cho các tờ báo và tạp chí trong thành phố Tương Đàm.

Từ những ảnh chụp và video cất giữ ở nhà, có thể thấy Hoàng Tĩnh là một cô gái xinh đẹp, hoạt bát, đa tài đa nghệ, nhưng không có gì quá nổi bật. Cô không phải minh tinh điện ảnh, cũng không phải người phụ nữ Trung Quốc đầu tiên lên vũ trụ. Cô chỉ là một cô gái bình thường, không khác gì những cô gái cùng tuổi.

Nếu không phải bi kịch xảy ra vào ngày 23 hoặc 24 tháng 2, thì có lẽ Hoàng Tĩnh sẽ giống như vô số cô gái khác, cả đời bình yên, lấy chồng sinh con, sống hết cuộc đời mình.

Theo hồi ức của mẹ Hoàng: Chiều ngày 23/02 mọi thứ vẫn diễn ra bình thường, trước lúc rời khỏi nhà Hoàng Tĩnh còn chơi dương cầm, nhảy chân sáo và hát cho bà nghe. Khoảng hơn 2 giờ chiều, Khương Tuấn Võ vừa quen Hoàng Tĩnh được hơn 10 tháng, người thôn Sa Đường, Tương Đàm, đến quán ăn gần nhà họ Hoàng ăn cơm trưa xong thì cưỡi chiếc xe máy mình vừa mua, chở Hoàng Tĩnh đi.

Không ngờ chỉ sau mười mấy giờ ngắn ngủi, Hoàng Tĩnh đã xảy ra chuyện.

Khoảng 9 giờ, ngày 24/02, các thầy cô giáo ở trường tiểu học Lâm Phong nơi Hoàng Tĩnh đang làm việc, bỗng nhiên nhìn thấy Khương Tuấn Võ đang vội vàng bước ra sân trường.

Lúc ấy hiệu trưởng Đới Xán Vinh (cũng là người giới thiệu cho Khương Tuấn Võ cho Hoàng Tĩnh) đang điều khiển nghi thức kéo cờ, chợt nghe Khương Tuấn Võ la lên bằng giọng vô cùng lo lắng.

Các giáo viên gần đó nghe vậy vội vàng chạy đến ký túc xá của Hoàng Tĩnh, phát hiện cửa phòng bị khoá kín, họ hợp sức phá cửa sổ trèo vào phòng thì phát hiện Hoàng Tĩnh đã chết rất lâu.

Theo miêu tả của các giáo viên có mặt ở hiện trường, họ nhìn thấy Hoàng Tĩnh nằm trên giường, chăn đắp cao qua mũi (chú ý là chăn được phát hiện trong tình trạng rất phẳng phiu, nhưng khi người chết vì đột tử, ít nhiều chăn cũng phải bị nhăn do người chết giãy giũa, đây là bản năng, nhưng trong trường hợp này chăn vẫn còn phẳng phiu), dưới lớp chăn người cô trần trụi, sắc mặt tái nhợt, hai mắt trợn to, bên giường có mấy cục giấy vệ sinh bị vò lại.

Phùng Xảo Vân, người ở phòng sát bên cạnh Hoàng Tĩnh lúc ấy quan sát nhận ra Khương Tuấn Võ có nhiều biểu hiện kì lạ. Anh ta không rối ren gọi điện thoại báo cảnh sát hay xe cứu thương như mọi người, càng không khóc rống hoặc tỏ ra lo lắng gì, mà chỉ “nhìn vào trong phòng, rồi trở ra ngồi ngoài hàng hiên, không nói chuyện với ai.”

Ngay khi phát hiện Hoàng Tĩnh bất thường, các thầy cô lập tức gọi cứu thương. Khoảng 9 giờ 20 phút, khi các bác sĩ đến hiện trường kiểm tra thì phát hiện Hoàng Tĩnh đã chết, trên người có thi ban chứng tỏ đã chết được hơn 4 tiếng.

Bà Hoàng Thục Hoa – mẹ Hoàng Tĩnh – người một mực chắc rằng con gái mình bị cưỡng hiếp tới chết nói: khoảng 11 giờ, ngày 24/02, khi bà nhận được tin dữ chạy 20km tới hiện trường thì nhìn thấy xác con gái mình trần như nhộng, hai mắt trợn to, trong lòng bàn tay, trên khuỷ tay, cảnh tay, cổ, lưng, mông, khuỷ gối đều có nhiều vết bầm tím trong giống vết nhéo hoặc bị vật gì nặng đè lên, ngoài ra còn có vết kim tiêm, thậm chí trong phần đáy chậu cũng có vết bầm tím,

Sau này khi pháp y kiểm tra thi thể thì phát hiện thi thể Hoàng Tĩnh có rất nhiều chỗ bị tổn thương:

- Đùi phải có hơn 36 vết thương: Trong đó có 7 vết bỏng do tàn thuốc dụi vào, 5 vết kim đâm, 4 vết bầm đỏ, hơn 20 vết vết bầm tím, đầu gối xanh tím, tụ huyết.

- Chân trái có hơn 33 vết thương: 3 vết bỏng tàn thuốc, 11 vết thương do kim châm, 5 vết sưng đỏ, 14 vết tụ huyết, bầm tím; đầu gối xanh tím, tụ huyết.

- Vết thương trên tay trái: từ mu bàn tay tới khuỷ tay đều có vết xanh tím, vết nhéo, sưng đỏ, cánh tay có hai vết kim đâm, có một vết trầy do kim nhọn gây ra.

- Vết thương trên tay phải: Có vết nhéo, sưng đỏ, xanh tím, tay bị trầy da, hơn 2 vết kim đâm.

- Cổ trái, dưới vành tai có vết trầy da, vết kim đâm.

- Cổ phải, dưới vành tay có vết trầy, vết kim đâm.

- Phần sống lưng có nhiều vết sưng đỏ, trầy da, chảy máu.

- Khoeo chân và cánh tay có dấu hiệu xuất huyết dưới da.

- Lưng có nhiều dấu nhéo, vết sưng đỏ.

- Mông có nhiều vết bấm tím.

- Phần đáy chậu cũng có vết sưng đỏ, bầm tím.

 Nhận định nguyên nhân chết là do bệnh

Khoảng 10 giờ, pháp y và cảnh sát trực thuộc khu vực đuổi tới hiện trường. Sau khi quan sát hiện trường cảnh sát cho ra kết luận: Cửa sổ không có dấu vết bị nạy phá chứng tỏ không có kẻ đột nhập từ ngoài vào gây án. Trên người nạn nhân không có vết thương chí mạng, khoeo chân có dấu bầm tím, có thể loại trừ khả năng bị bóp chết, ngạt chết,…

Chứng cứ ở hiện trường đều chỉ thẳng về phía bạn trai nạn nhân Khương Tuấn Võ.

Nhưng Khương Tuấn Võ nói, chiều ngày 23/02 là sinh nhật  Đàm Kiến, hôm đó Khương Tuấn Võ, Đàm Kiến và Cam Bá Khiêm cùng nhau đến nhà Đàm Kiến chơi mạt chược, Khương Tuấn Võ có chở Hoàng Tĩnh đi theo, nhưng Hoàng Tĩnh không biết chơi nên ra ngoài đi dạo.

Sau khi đi dạo mệt, Hoàng Tĩnh mệt nằm ngủ trên sô pha, Khương Tuấn Võ chơi bài xong thì gọi Hoàng Tĩnh dậy, đỡ cô lên lầu một nghỉ ngơi tiếp, hai người rời khỏi nhà Đàm Kiến vào khoảng hơn 2 giờ sáng ngày 24/02. Cả hai về ký túc xá của Hoàng tĩnh vào khoảng 2 giờ 50 phút, đến 6 giờ 50 phút thì Khương Tuấn Võ rời khỏi ký túc xá của Hoàng Tĩnh.

Vậy trong khoảng 4 tiếng đó đã xảy ra chuyện gì? Khương Tuấn Võ khai rằng:

Tháng 5 năm 2002, trưởng ban quốc thuế cục thuế Tương Đàm Khương Tuấn Võ 24 tuổi, được hiệu trưởng trường tiểu học Lâm Phong giới thiệu làm quen với giáo viên dạy nhạc Hoàng Tĩnh, hai người làm quen được một thời gian thì trở thành người yêu. Trước Hoàng Tĩnh, Khương Tuấn Võ còn từng quen hai cô khác. Hoàng Tĩnh thì chưa từng yêu ai, sau khi cô chết, pháp y kiểm tra cô vẫn còn trinh.

Ngày 23/02/2003, hai người ăn xong bữa tối thì đến nhà bạn Khương Tuấn Võ đánh bài đến rạng sáng 2 giờ, sau đó trở về ký túc xá của Hoàng Tĩnh qua đêm.

Đêm đó, Khương Tuấn Võ muốn quan hệ với Hoàng Tĩnh, nhưng cô không đồng ý, nên Khương Tuấn Võ cũng không làm tới bước cuối, cả hai chỉ cởi áo âu yếm nhau, rồi bắn lên bụng Hoàng Tĩnh. Đây cũng là nguyên nhân cảnh sát tìm thấy tinh dịch của hắn trên người Hoàng Tĩnh.

Nhưng lời khai này không hề giải thích được vết thương trên người Hoàng Tĩnh. Lời khai trong hai lần lấy khẩu cung của hắn cũng không khớp nhau hoàn toàn.

Lần đầu hắn khai, đêm đó hắn và Hoàng Tĩnh hôn nhau, vuốt ve âu yếm và đề nghị làm tới cùng, nhưng Hoàng Tĩnh không cho, kẹp chặt hai chân, cô nói đợi kết hôn rồi tính tiếp. Nên hắn thay đổi cách, dùng ngực Hoàng Tĩnh quan hệ. Sau khi hắn xuất tinh cả hai ôm nhau ngủ, trong quá trình này hắn từng có ý định mở chân cô ra, nên chắc đã vô tình làm bầm bắp đùi trong của Hoàng Tĩnh.

Lần thứ hai, Khương Tuấn Võ phủ nhận lời khai trên, nói sau khi đánh bài ở nhà bạn xong, Hoàng Tĩnh làm nũng đòi hắn cõng, nên hắn đã cõng cô xuống 5 tầng lầu. Trong lúc cõng hắn đã dùng sức đỡ hai bắp đùi Hoàng Tĩnh, nên có lẽ đã hơi mạnh tay, để lại vết bầm.

Còn với cái chết của Hoàng Tĩnh, hắn khai, đêm đó đột nhiên cô sùi bọt mép, toàn thân run rẩy, hắn đứng dậy hỏi cô không khoẻ ở đâu, Hoàng Tĩnh chỉ lắc đầu, bảo mình nghỉ ngơi một lát là được, nên hắn cũng không hỏi thêm.

Khoảng 6 giờ sáng, Khương Tuấn Võ rời khỏi phòng Hoàng Tĩnh về nhà, hơn tiếng sau, hắn gọi điện thoại liên tục nhưng không thấy người bắt máy, nên vòng về phòng Hoàng Tĩnh. Lúc đến nơi hắn thấy cửa phòng khoá, gọi cũng không thấy đáp lên, nên xuống sân trường tìm giáo viên và lãnh đạo trường.

Bạn bè Khương Tuấn Võ đều đứng ra xác nhận lời khai cho hắn, nói quan hệ giữa hắn và Hoàng Tĩnh rất thân thiết, rất tôn trọng bạn gái, không bao giờ cưỡng ép bạn gái làm gì. Tuy nhiên cũng có người nói rằng Khương Tuấn Võ từng dùng vũ lực với bạn gái cũ, thậm chí làm cô này bị thương nhập viện, nhưng chỉ bồi thường tiền rồi thôi.

Sau khi kiểm tra và lấy khẩu cung của mọi người, cảnh sát Tương Đàm cho rằng, trên thi thể Hoàng Tĩnh không có vết thương chí mạng, loại trừ khả năng bị giết, cái chết của Hoàng Tĩnh thuộc phạm vi bình thường, không cần lập án. Nếu loại trừ khả năng bị giết, đương nhiên Khương Tuấn Võ cũng không phải đối tượng hiềm nghi, vì thế hắn chỉ bị lấy khẩu cung rồi thả về.

Cha mẹ Hoàng Tĩnh cực kì bất mãn, họ cho rằng trên người Hoàng Tĩnh đầy những vết thương, đáy chậu có vết bầm, khi xảy ra chuyện chỉ ở cùng Khương Tuấn Võ, hiển nhiên là cưỡng hiếp chưa toại dẫn đến ra tay giết người để hả giận. Họ yêu cầu cảnh sát cho pháp y kiểm tra thi thể và lập án.

Cảnh sát giải thích rằng Hoàng Tĩnh đột tử vì chứng phong hàn thấp tý, bằng chứng họ đưa ra là khoảng năm 2001, khi đến nhà bạn mình – Chung Tinh Tinh chơi, Hoàng Tĩnh từng có triệu chứng nhiễm lạnh tương tự, nhưng do được bạn ủ ấm, xoa bóp kịp lúc, nên không sao.

Thế nhưng ngoại trừ Chung Tinh Tinh thì những người quen của Hoàng Tĩnh đều nói cô chưa từng có triệu chứng nào như kể trên. Bạn học và đồng nghiệp còn cho biết, trong lúc đi dạy ở trường Hoàng Tĩnh vô cùng khoẻ mạnh, từng tham gia chạy 800m nữ, đẩy tạ nữ, … sức còn khoẻ hơn những cô gái cùng tuổi.

Chứng phong hàn thấp tý mà cảnh sát đưa ra là một căn bệnh của đông y, tây y hoàn toàn không thừa nhận có loại bệnh này. Nói đơn giản đây cũng chỉ là bệnh viêm khớp mãn tính bình thường, khi gặp thời tiết lạnh người bệnh dễ bị nhức mỏi tay chân và tuyệt nhiên không thể gây tử vong.

Dựa theo tình huống bình thường, nếu chỉ có một nhân chứng cho rằng Hoàng Tĩnh có bệnh, vả lại chỉ có khẩu cung mà không có chứng cứ cụ thể, hơn nữa đại đa số người quen của Hoàng Tĩnh đều xác nhận cô không có bệnh, hiển nhiên cảnh sát không thể lập tức đưa ra kết luận nguyên nhân chết là tự nhiên được.

Thế nhưng cảnh sát lại kết luận và không chịu lập án, nguyên nhân chủ yếu là vì một khi đã lập án mà không thể phá án và bắt giam tội phạm, vậy sở cảnh sát sẽ phải chịu mọi tránh nhiệm. Nên có lẽ lúc ban đầu cảnh sát không muốn lập án chỉ là vì muốn nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện.

Thế nhưng gia đình Hoàng Tĩnh đang cực kì bi thương không chấp nhận quyết định qua loa này của cảnh sát, ngay ngày hôm sau, bà lập đơn đưa lên cục cảnh sát tỉnh Hồ Nam, yêu cầu cho pháp y kiểm tra thi thể con gái, thế nhưng kết quả pháp y phía sở cảnh sát Hồ Nam đưa ra lại không khác gì giội gáo nước lạnh lên đầu người nhà Hoàng Tĩnh. Họ kết luận Hoàng Tĩnh chết vì bệnh.

Dựa theo tư pháp hiện hành, nếu cảnh sát địa phương và cảnh sát tỉnh đều cho kết quả giám định pháp y là tương đồng, vậy đó sẽ là kết quả giám định cuối cùng. Cho dù người nhà Hoàng Tĩnh không chấp nhận kết quả này, thì đến cuối cùng cũng Hoàng Tĩnh vẫn chỉ có thể chết vì bệnh.

Theo: Zhihu
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.