Nguyễn Thị Kim Hồng, 35 tuổi, ở Mỹ Đình, Nam Từ Liêm là giáo viên của trường mầm non Montessori. Chị có thói quen giữ lại những vật dụng đã bỏ đi để tái chế thành những món đồ, vật dụng mới. Riêng với báo, tạp chí cũ, chị thường cắt những hình ảnh, phân loại theo chủ đề như động vật, hoa lá.... để làm hình minh họa dạy học mà không cần tốn tiền in ấn.
Vì dịch Covid-19 nên có nhiều thời gian rảnh, chị thử tận dụng tất cả những sách báo sẵn có xé, dán thành tranh. Tranh xé dán có đặc điểm là không cần phải pha màu mà sử dụng màu sắc sẵn có trong những tờ báo, tạp chí, tờ rơi...
Với tiêu chí tái chế nên ngoài giấy, chị Hồng không dùng thêm các vật liệu khác để làm tranh. Chị không lên trước ý tưởng sẽ làm tranh về một chủ đề nào cụ thể. Như thế, chị sẽ phải mất công tìm hình ảnh trong giấy báo phù hợp để làm, sẽ phải xin, mua nhiều vật liệu.
Với những tờ sách báo có sẵn trong nhà, chị Hồng dành hàng giờ ngồi xé, phân loại thành những mảng màu, hình ảnh. Những ý tưởng làm tranh của chị bắt đầu từ đó.
Kim Hồng làm tranh hoàn toàn bằng việc xé dán bằng tay. Nếu cần những chi tiết sắc nét hơn, chị dùng kéo cắt. Giấy được dán lên khung bằng ván ép hoặc bìa cứng bằng keo sữa.
Từ bé, chị Hồng đã có niềm yêu thích với hội họa nhưng chưa từng được đi học và theo đuổi ngành này. "Thế nên, việc làm tranh giấy này giúp tôi có thể thỏa sức sáng tạo với đam mê vốn có của mình. Mỗi lần hoàn thiện những bức tranh là một lần khám phá giới hạn của bản thân, vượt qua thử thách của một người ngoại đạo với nghệ thuật", chị Hồng chia sẻ.
Bình luận (0)
Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.