• Về đầu trang
Hằng Hà
Hằng Hà

Khách phàn nàn về người vô gia cư ngồi trước cửa và phản hồi của chủ nhà hàng khiến ai cũng kinh ngạc

Dễ thương

Xã hội thường không coi trọng những người vô gia cư và thậm chí một số còn không coi họ là con người. Đa số đều tránh giao tiếp bằng mắt với những người vô gia cư. Những công ty xây dựng những biện pháp ngăn chặn tàn nhẫn để ngăn những người dễ bị tổn thương nhất trong xã hội tìm thấy nơi trú ẩn an toàn. Cộng đồng làm bất cứ điều gì có thể để tránh phải đối mặt với sự thật xấu xí rằng bản thân đang thất bại trong việc chăm sóc đồng loại. Tuy nhiên đã có một câu chuyện ấm lòng được lan truyền trên các mạng xã hội gần đây.

Chủ doanh nghiệp ở San Diego này đang được ca ngợi vì đã làm những việc mà chúng ta thường không làm - coi những người vô gia cư là con người. Thay vì nhìn Ray như một kẻ nghiện ma tuý, nghiện rượu hoặc mắc bệnh tâm thần, chủ sở hữu Nomad Donuts xem anh ta là một phần của cộng đồng và khuyến khích những người khác biết về người vô gia cư tên Ray. Sự việc xảy ra khi một khách hàng ghé thăm cửa hàng của Brad Keiller và đánh giá một sao vì ''thấy người vô gia cư vạ vật ngoài cửa''.

Một người vô gia cư đã ''ở'' (buổi sáng và tối) ngay giữa cửa đi vào gần một năm rồi. Điều này thực sự làm tôi cảm thấy ''tuyệt vời'' khi dùng 5 đô la mua bánh donut.

Người chủ doanh nghiệp đã phản hồi như sau:

Cám ơn bạn đã ghé thăm cửa hàng. Chúng tôi rất cảm kích việc bạn đã ủng hộ suốt một năm, kể cả ở cửa hàng gốc trên phố 30! Tôi xin lỗi việc Ray khiến bạn không vui vào lần cuối đến ăn. Anh ấy muốn bạn tiếp tục mua bánh donut ở Nomad hàng ngày và không hề muốn bạn cảm thấy khó chịu về điều đó.

Địa điểm ''mới'' của chúng tôi ở trường đại học thậm chí còn có nhiều người vô gia cư hơn cửa hàng ở phố 30 và nó thực sự đã là một vấn đề cho đến khi Ray tới cửa hàng của chúng tôi. Anh ta không cho những người vô gia cư rắc rối khác lại gần cửa hàng. Vâng, thực sự đã có nhiều người nghiện ngập va tôi hầu như phải buộc họ phải rời đi nhưng Ray đã làm điều đó.

Ray là một cựu lập trình viên với vài vết thương về thể chất và tâm lý, nhưng anh ấy vô cùng thông minh và luôn lịch sự. Tôi trò chuyện cùng Ray hàng ngày. Tôi thích anh ấy. Anh ấy là một phần của cộng đồng. Phần ngoài của toà nhà cho anh ấy một chỗ để ở, tránh ánh nắng mặt trời, mưa và ấm áp khi đêm đến.

Tôi hiểu cảm giác của bạn, không dễ dàng để nhìn vào những người vô gia cư. Tôi biết tôi sẽ mất một số khách, bao gồm cả bạn vì tôi lựa chọn không đuổi anh ấy đi. Anh ấy không cố gắng xin tiền hay làm phiền bạn. Nếu bạn dừng lại và trò chuyện cùng Ray, có lẽ bạn cũng sẽ thích anh ấy.

Với tất cả sự tôn trọng,

Brad K.

Chân dung Brad Keiller

Câu trả lời đầy chín chắn và tôn trọng này khiến tất cả mọi người phải suy nghĩ về cách bản thân đối xử với người khác và khuyến khích đặt chính mình vào hoàn cảnh mà họ đang gặp phải. Đã bao giờ chúng ta thực sự tìm hiểu câu chuyện đằng sau những số phận vô gia cư?

Nhiều người đã bày tỏ suy nghĩ của mình sau khi câu chuyện được lan truyền rộng rãi.

Từng câu chữ của bài đăng này đều nói lên rằng Ray cũng là một con người với một câu chuyện như những người khác.

Tôi có cảm giác vừa mới học được một bài học quan trọng từ ông nội.

Thực sự rất khó để có thể cư xử tốt đẹp thay vì trở thành một kẻ khốn nạn. Nhưng tôi thích cách anh chủ cửa hàng hành xử.

Theo: boredpanda
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.