• Về đầu trang
Thanh Yên
Thanh Yên

Giang Quốc Khánh: Bị tử hình vì cưỡng hiếp và giết bé gái 5 tuổi, 15 năm sau mới được minh oan

Kinh dị

Ngày xưa do pháp luật chưa hoàn thiện, chưa đủ các điều kiện khoa học kỹ thuật để điều tra rõ sự thật, nhưng ngày nay thì sao? Với một hệ thống pháp luật hoàn thiện qua từng ngày, với nền khoa học kỹ thuật phát triển vô cùng tiên tiến, vậy tại sao những vụ án oán vẫn còn xảy ra?

Có thể một phần là do toà án phán sai, có thể là do cảnh sát điều tra thiếu trung thực, vân vân và vân vân, có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến một vụ án oan. Tuy nhiên có thể chắc chắn một điều rằng hầu hết các vụ án oan này có một phần trách nhiệm không nhỏ ở những người thực hiện tư pháp.

Giang Quốc Khánh một thanh niên tuổi trẻ với tương lai đầy hứa hẹn đã phải dừng lại ở cái tuổi 21, anh bị xử tử vì một tội mình chưa từng phạm phải.

Vụ án 0912

Ngày 12 tháng 09 năm 1996, ở Đài Bắc, Đài Loan người ta tìm thấy thi thể một bé gái bị vứt dưới mương.

Bé gái khoảng 5 tuổi, nguyên nhân cái chết được giám định là do nghẹt thở, phần miệng có dấu ngấn, cơ quan sinh dục có dấu vết bị xé rách, nghi rằng đã bị người dùng vật cứng đâm vào, ruột bị lôi ra khỏi cơ thể, tử cung cũng bị bóc ra.

1 1

Những vật phẩm được tìm thấy trên xác bé gái

Gần sát bên cái mương đó là khu nhà vệ sinh của một trung tâm phúc lợi, bình thường có rất nhiều quân lính ra ra vào vào. Trên cửa sổ nhà vệ sinh người ta tìm được nửa dấu tay máu, trên đất còn có một bãi máu chưa dọn sạch; trong giỏ rác nhà vệ sinh cũng tìm được một cái khăn tay dính dịch cơ thể và máu của nạn nhân.

Trung tâm phúc lợi là một trung tâm thương mại dạng dây chuyền do bộ quốc phòng Đài Loan triển khai, vì trung tâm này buôn bán các mặt hàng miễn thuế cho nên giá cả khá rẻ. Tuy nhiên các trung tâm này chỉ dành riêng cho quân lính và người nhà của họ, cần phải có giấy chứng nhận đặc biệt mới có thể vào trung tâm mua hàng. Có vài trung tâm phúc lợi còn có thêm tiệm cắt tóc, tiệm mắt kính và các quầy hàng ăn uống.

2

Vì vụ án xảy ra ngay trên địa bàn quân đội, hung thủ rất có thể là quân lính hoặc người nhà của họ, nên vụ án được chuyển giao về quân đội.

Do tính chất nghiêm trọng và tàn nhẫn của vụ án, lại thêm báo chí dẫn đường, nên dân chúng đều lên tiếng thúc giục quân đội phải nhanh chóng tìm được hung thủ. Thị trưởng lúc ấy của Đài Bắc là Trần Thuỷ Biển, ông đã hạ lệnh phải phá vụ án này trong vòng một tháng.

Vậy rốt cuộc hung thủ tàn nhẫn đó là?

Lúc ấy, quân đội đã thành lập một tổ chuyên án mang tên 0912 để xử lý vụ án này.

Ngay từ đầu tổ chuyên án tìm tới binh lính canh gác và các công nhân của trung tâm phúc lợi để điều tra, kết quả là họ không phát hiện được gì. Mãi tới khi họ phát hiện một con dao răng cưa dính máu được đặt trên một quầy hàng trong trung tâm, thì vụ án mới có tiến triển.

Dựa vào con dao dính máu đó, tổ chuyên án liệt ra danh sách hơn 20 binh lính và quan quân có tiền án tiền sự trong doanh trại đóng quân gần trung tâm phúc lợi và cho ra danh sách 4 nghi can cuối cùng.

Sau khi sử dụng những cách thức phát hiện nói dối, họ phát hiện người tên Giang Quốc Khánh có khả năng gây án lớn nhất; anh ta là người duy nhất không thông qua được thí nghiệm phát hiện nói dối. Ngoài ra, dịch dính trên khăn tay cũng được chứng thực là của Giang Quốc Khánh. Tại thời điểm này, tổ chuyên án đưa ra kết luận chất dịch dính trên khăn tay là tinh dịch của hung thủ.

Chính vì thế tổ chuyên án đã cử Kha Trọng Khánh và vài người khác thẩm vấn Giang Quốc Khánh.

Kha Trọng Khánh lúc này đang đảm nhiệm vị trí tham mưu phản tình báo, có biệt danh là Conan. Đội phản tình báo không quân do ông chỉ huy tuy rằng không có quyền điều tra các vụ án liên quan tới quân đội, nhưng vì tỉ suất phá án của ông ta quá cao, nên thường bị các cấp lãnh đạo điều đi điều tra các vụ án lớn.

Sau 37 giờ thẩm vấn Giang Quốc Khánh thừa nhận mình là hung thủ, khai lúc ấy mình đang đi ăn cơm trong trung tâm phúc lợi nhìn thấy cô bé dễ thương, nổi cơn thú tính, lừa bé tới nhà vệ sinh sau khi xâm phạm cô bé xong thì giết người giấu xác xuống mương.

Dường như vụ án đến đây là đã kết thúc vì hung thủ đã được tìm thấy và người chết đã có thể ngủ yên. Nhưng sau khi lên toà án, Giang Quốc Khánh đã phản cung nói mình không hề giết người, anh đã bị vu oan.

Trong di thư Giang Quốc Khánh để lại, anh kể mình bị bị tra tấn và ép cung trong suốt 37 giờ bị nhốt, trong đó không ít lần anh bị đe doạ, đấm đá và giật điện.

1

Một phần di thư kể lại mình đã bị ép cung của Giang Quốc Khánh

Mỗi khi bị dí mũi diện vào cơ thể, nó sẽ toả ra tia điện màu xanh và những tiếng xoẹt xoẹt đáng sợ, khi nó tới gần người, lông tóc toàn thân đều dụng hết cả lên, khi bật điện nó còn phát ra tiếng vang cực kì chói tai.

...

Tôi chịu không nổi những tra tấn đó nên đã nhận bừa, biến mình thành hung thủ giết người.

- Trích từ một phần trong di thư của Giang Quốc Khánh.

Ngoại trừ Giang Quốc Khánh phản cung, thì không ít bằng chứng tổ chuyên án đưa ra cũng bị nghi ngờ:

1. Sau quá trình đối chiếu, dấu vết máu trên tấm ván được chứng minh không phải của Giang Quốc Khánh.

2. Hung khí giết người được tìm thấy không phù hợp với vết thương, pháp y giám định cơ quan sinh dục của cô bé bị xé rách, hung khí là một vật cứng dài 20cm hình xoắn ốc. Mà vũ khí tổ chuyên án tìm thấy và nhận định là vũ khí Giang Quốc Khánh dùng để giết cô bé lại là một con dao gọt hoa quả có răng cưa dài khoản 19.2cm

3. Từ hiện trường vụ án thì khi rất có thể đồ hung thủ mặc phải dính máu của nạn nhân, nhưng khi bị bắt đồ đạc của Giang Quốc Khánh không hề có dấu vết dính máu.

Cho dù những bằng chứng này không hề đủ sức thuyết phục, đến cuối cùng toà án vẫn tuyên án tử hình cho Giang Quốc Khánh.

Nhiều năm sau, có binh lính thực hiện án tử hình của Giang Quốc Khánh kể lại rằng: “Cảnh tượng đó quả thật rất đáng sợ, cho dù bây giờ nhớ lại, tôi vẫn sẽ mơ thấy ác mộng.”

12 giờ khuya ngày 3 tháng 8 năm 1997, Giang Quốc Khánh được cho phép ăn bữa cơm cuối cùng, bữa ăn rất phong phú, có rau có trứng, có gà và một bình rượu nhỏ. Nhưng Giang Quốc Khánh không ăn mà yêu cầu được viết di thư.

Sau khi hoàn tất di thư, các bác sĩ đã gây mê Giang Quốc Khánh, anh đã giãy giụa và nguyền rủa: "Tôi chắc chắn sẽ hoá thành ác quỷ, trở về đòi mạng tất cả các người.“

3

Trong hồ sơ ghi chép khi được hỏi có di ngôn gì không, Giang Quốc Khánh đã trả lời: "Người không phải do tôi giết"

Rạng sáng 2 giờ, Giang Quốc Khánh năm ấy 21 tuổi bị kéo tới bãi đất hành hình, anh bị đặt nằm trên một cái đài được xếp từ các bao cát lại. Ba người lính đứng chung quanh, chỉ súng vào ngay trái tim anh, mỗi người bắt một phát, sau khi bị bắn, Giang Quốc Khánh giãy giụa làm đổ bao cát, pháp y đi qua kiểm tra phát hiện Giang Quốc Khánh lúc này còn chưa chết. Các binh lính đã kéo anh về lại trên đống bao cát và nã thêm một phát súng nữa.

Tuần san số 1 của Đài Loan từng đăng tấm ảnh chụp sau khi bị bắn chết của Giang Quốc Khánh, trong ảnh chụp Giang Quốc Khánh nằm trên bãi cỏ của pháp trường, hai mắt trợn to, chết không nhắm mắt.

4

Xác chết của Giang Quốc Khánh

Từ khi phán án đến khi thi hành án tổng cộng chỉ có 57 ngày.

Ngày hành hình Giang Quốc Khánh cũng chính là ngay thăm tù của anh. Khi cha Giang Quốc Khánh đi vào nhà tù mới biết con mình đã bị tử hành, suýt thì ông té xỉu ngay tại chỗ. Lúc ký tên nhận thi thể con mình, cha Giang Quốc Khánh đã viết bốn chữ “Trời cao bất công” lên biên bản ký nhận.

Trong di thư của mình, Giang Quốc Khánh còn liệt kê danh sách những người trong tổ chuyên án và những người đã trực tiếp hay gián tiếp hại chết mình, tổng cộng có 18 người.

Cha Giang Quốc Khánh chép lại danh sách này và dán ngay trong nhà, để mỗi khi nhìn thấy ông lại tự nhắc nhở mình về cái chết oan khuất của con. Sau này cha mẹ Giang Quốc vừa kinh doanh khách sạn để vừa tiết kiệm tiền sinh hoạt vừa chạy vạy khắp nơi để cách giải oan cho con.

6

Bản danh sách những kẻ hại chết Giang Quốc Khanh được cha anh dán trong nhà

Suốt mười mấy năm qua, cha Giang Quốc Khánh đã liên tục gửi hồ sơ lên toà xin chống án đặc biệt, đồng thời ông cũng không ngừng nhận phỏng vấn từ truyền thông để nhờ sức mạnh của truyền thông can thiệp tìm cách chống án. Đến cuối cùng, trời không phụ lòng người, năm 2011, vụ án của Giang Quốc Khánh đã có xuất hiện một khả năng mới.

Chống án đặc biệt là một chế độ được thực thi khi bị cáo phát hiện phán quyết của vụ án đã xảy ra sai lầm hoặc vi phạm pháp luật, cho dù vụ án đã được phán quyết bởi toà án tối cao, bị cáo vẫn có thể tiến hành chống án đặc biệt. Hiện nay chế độ chống án đặc biệt này được các nước Pháp, Nhật và Đài Loan thực hiện, không ít vụ án oan đã được giải quyết thông qua chế độ này.

5

Hình chụp lúc Giang Quốc Khánh bị bắt

Sau khi viện kiểm sát kiểm tra lại vật chứng khăn tay, họ phát hiện, thứ dịch dính trên khăn tay không phải tinh dịch mà chỉ là thể dịch. Nó có thể là mồ hôi hoặc nước mũi của Giang Quốc Khánh, vả lại dịch này có thể tới từ người khác,

Ngày 13 tháng 9 năm 2011, sau khi phúc thẩm, toà án phán quyết Giang Quốc Khánh vô tội, đồng thời phán Bộ quốc phòng phải bồi thường cho cha mẹ Giang Quốc khánh 130 triệu NDT. Đáng tiếc trước đó một năm cha của Giang Quốc Khánh đã qua đời, ông vĩnh viễn không nhìn thấy được ngày con mình giải oan.

Vậy, nếu hung thủ không phải Giang Quốc Khánh thì đó là ai?

Cũng trong năm 2011, ngay khi toà án phúc thẩm phán Giang Quốc Khánh vô tội, thì viện kiểm sát Đài Loan cũng đã khởi tố một người bị tình nghi khác, Hứa Vinh Châu.

7

Cha mẹ Giang Quốc Khánh ôm di ảnh của con đứng trước truyền thông

Hứa Vinh Châu là một trong bốn người có hiềm nghi lớn nhất năm xưa, hắn và Giang Quốc Khánh là bạn cùng phòng. Đáng chú ý là trong danh sách 18 người hại chết mình của Giang Quốc Khánh cũng có tên Hứa Vinh Châu

Ngoại trừ Giang Quốc Khánh, thì vào lúc đó Hứa Vinh Châu cũng đã nhận mình là hung thủ, hắn nói năm đó trong đội có người mời ăn cơm, trong lúc ăn cơm hắn nhìn thấy có một cô bé đang vừa xem TV vừa ăn kem, nên đã lén lút ôm cô bé đó vào nhà vệ sinh, dùng tay xâm phạm cô bé, sau đó dùng sức kéo mạnh phần ruột cô bé ra ngoài. Cô bé vì đau đớn nên đã la thét và giãy dụa rất mạnh, hắn rất sợ mọi người nghe được, nên dùng tay phải che miệng mũi cô bé lại, hại cô bé bị ngạt thở chết.

Sau đó, hắn ném thi thể cô bé ra mương ngoài cửa sổ, dùng ván gỗ và lá cây lấp lại, cuối cùng rửa sạch vết máu trong nhà vệ sinh, giấu nhẹm quần áo của cô bé đi.

Ngoài ra Hứa Vinh Châu còn khai là mình đã hợp tác với một binh lính họ Trần khác đồng thời thực hiện hành vi thú tính này. Nhưng lúc đó tổ chuyên án tra được Hứa Vinh Châu và binh lính họ Trần có thù oán riêng, nên suy đoán Hứa Vinh Châu khai vậy là để vu oan cho người khác, vả lại một gian nhà vệ sinh nữ trong trung tâm rất nhỏ, không thể chứa nổi hai người đàn ông trưởng thành và một bé gái, nên cuối cùng tổ chuyên án vẫn nhận định hung thủ là Giang Quốc Khánh.

9

Hứa Vinh Châu

Ngoài ra Hứa Vinh Châu còn là người mắc bệnh thiểu năng mức độ nhẹ, vào lúc ấy hắn không hề trải qua các kiểm tra phát hiện nói dối.

Gần 15 năm sau cái chết của Giang Quốc Khánh, khi tiến hành tái điều tra, viện kiểm soát mới phát hện ra vết vân tay dính máu để lại trên tấm ván gỗ là của Hứa Vinh Châu.

Nhà Hứa Vinh Châu chuyên nuôi bán ngỗng, cách xử lý nội tạng ngỗng là dùng tay vói vào hậu môn ngỗng rồi kéo ruột ra, hoàn toàn giống với cách thức hung thủ móc ruột nạn nhân.

10

Không những thế, vào năm 1997 và năm 2003, Hứa Vinh Châu từng bị kết án xâm phạm tình dục 3 cô bé, bị phán mấy năm tù. Sau khi ra tù, bác sĩ khoa tâm thần đã kiểm tra và xác nhận Hứa Vinh Châu mắc chứng ấu dâm, rất có thể hắn sẽ phạm án lần nữa.

Kẻ ấu dâm không có hứng thú với người lớn, chỉ nảy sinh dục vọng với các bé trai, bé gái nhỏ tuổi, và chỉ thấy thoải mái cũng như thoả mãn khi quan hệ với các bé trái bé gái.

Hầu hết đối tượng trở thành nạn nhân nằm trong tầm ngắm của những kẻ này đều là người quen, như con cái hàng xóm, bạn bè, thậm chí là cả con cái của người thân.

Thường thường những kẻ này sẽ chơi đùa làm thân với các bé, dẫn các bé đi chơi, xem phim, mua đồ ăn cho các bé để chiếm lòng tin của chúng. Sau khi đã có được sự tin tưởng của các bé, chúng mới bắt đầu thực hiện các hành vi xâm phạm của mình.

Trong quá trình điều tra luật sư của Hứa Vinh Châu đã đưa ra các chứng cứ chứng minh Hứa Vinh Châu vô tội, trong đó nổi bật nhất là việc vết thương của nạn nhân được pháp ý nhận định là do một vật cứng tạo thành, còn Hứa Vinh Châu vẫn luôn nói mình dùng tay không. Vả lại vụ án này đã xảy ra quá lâu, được truyền thông đưa tin rầm rộ, nên những lời kể quá trình phạm án của Hứa Vinh Châu rất có thể đã bị tin tức của truyền thông ảnh hưởng, nên không thể tin.

11

Bảng so sánh lời khai của Hứa Vinh Châu với ghi chép của cảnh sát

Để phản bác lại các chứng cứ bên phía Hứa Vinh Châu đưa ra, viện kiểm soát chỉ ra rất nhiều chi tiết được Hứa Vinh Châu khai mà truyền thông chưa từng đưa tin, ví dụ như việc nạn nhân được lấp bằng ván gỗ và lá cây, Hứa Vinh Châu đã khai ra những chi tiết mà chỉ có hung thủ mới biết.

Trong quá trình điều tra, Hứa Vinh Châu tổng cộng tự thú 7 lần, nhưng mỗi lần lời khai của hắn đều khác nhau, nên không đủ cơ sở để phía kiểm soát tin tưởng. Và luật sư của hắn thì dựa vào đó để chống án.

Trong lần tự thú đầu tiên, Hứa Vinh Châu bị thương trên lưng, có hiềm nghi vu oan cho người khác; lần thứ ba, lúc Hứa Vinh Châu tự thú có ghi âm lại, nhưng băng ghi âm đã bị ném, không thể lấy để so sánh với hồ sơ giấy.

Hứa Vinh Châu còn bị thiểu năng mức độ nhẹ, sau khi được 4 bệnh viện và cục điều tra giám định, họ cho rằng Hứa Vinh Châu rất dễ khai ra những chi tiết phạm án mình chưa từng làm trong điều kiện bị ép cung.

12

7 lý do phía Hứa Vinh Châu đưa ra để chứng minh hắn vô tội

Vả lại trong quá trình điều tra tấm gỗ chứng cứ bị mất tích một cách khó hiểu, không cách nào thông qua các biện pháp kiểm tra lại xem dấu vân tay trên tấm gỗ có phải của Hứa Vinh Châu không.

Cuối cùng sau 796 ngày bị giam giữ, Hứa Vinh Châu được phán vô tội và thả ra, thậm chí hắn còn nhận được 1 triệu rưỡi làm tiền bồi thường.

Từng có không ít cư dân mạng lần theo dấu vết vụ án, tra tìm theo các tư liệu từ báo chí, và các tư liệu ngoài lề khác và đưa ra nghi ngờ liệu hung thủ có phải nằm trong số 4 người tình nghi cuối cùng năm đó, tuy nhiên do tư liệu không đủ nên không có bất kì kết luận chắc chắn nào.

13

Mốc thời gian cư dân mạng liệt kê từ đầu vụ án tới giờ, năm 85 trên bảng tương ứng với năm 1996 ngoài đời thật

Vụ án này, cứ thế thành một vụ án bỏ ngỏ...

Vụ án vốn được lệnh phải giải quyết trong 1 tháng lại kéo dài suốt 23 năm mà vẫn không thể phá. Chỉ có người vô tội là bị hại chết và chính phủ thì phải chi hàng trăm triệu để bồi thường cho gia đình người vô tội bị xử oan và kẻ tình nghi, còn hung thủ thì mãi chẳng thấy bóng dáng.

Điều may mắn duy nhất có lẽ là pháp luật ở Đài Loan đã tiến bộ hơn xưa rất nhiều, cảnh sát ngày càng đặt vấn đề trình tự phá án công chính lên trên hết.

u274p4t8d3328113f107dt20110915095615

Cái gọi là trình tự phá án công chính nói một cách đơn giản là nghiêm khắc làm việc theo quy trình.

Dựa theo trình tự quy định pháp luật để điều tra vụ án, sau đó khởi tố rồi thẩm phán, chính vì thế kết quả điều tra sẽ tương đối công chính. Đây chính là trình tự phá án công chính.

Tuy việc này ở góc độ nào đó sẽ nâng cao sự khó khăn khi phá án cũng như lùng bắt hung thủ. Nhưng mặt tốt lớn nhất của nó là giảm tỷ lệ kết án oan.

Đằng sau cảnh sát – kiểm sát – tư pháp đều có bóng dáng của chính phủ, ba cơ quan có thể vận dụng tài nguyên của quốc gia ở mức độ rất lớn. Còn về phía người dân bình thường, họ sẽ phải chịu thiệt thòi hơn rất nhiều. Một khi hệ thống cảnh sát – kiểm sát – tư pháp không làm việc theo đúng trình tự, ép cung nhận tội, không ai có thể chống lại nổi, dù không phải mình làm cũng sẽ nhận. Dẫn tới tỷ lệ án oán gia tăng một cách đáng kể.

Vào lúc xảy ra vụ án 0912 này, tư pháp Đài Loan đang bị vây trong một hoàn cảnh đặc biệt, quá trình tra án và thẩm phán có rất nhiều chỗ không dựa theo trình tự pháp luật, như việc ép cung, hoặc ngay từ đầu khi đội phản tình báo lại trở thành tổ chuyên án để đi triều tra án không thuộc thẩm quyền của mình này cũng đã là không đúng.

Nếu bị cáo gặp phải những người như Kha Trọng Khánh, không từ thủ đoạn, mặc kệ chân tướng chỉ cần tìm người lãnh đội để hoàn thành nhiệm vụ, như vậy rất có thể họ sẽ trở thành Giang Quốc Khánh thứ hai thứ ba.

Quay trở lại vấn đề đầu tiên, hiện giờ hệ thống pháp luật đã rất hoàn thiện, vậy tại sao vẫn còn không ít án oan?

Bởi vì những người tra án và thẩm ván đã không kiên trì dựa theo trình tự phá án công chính để làm việc.

Vậy tại sao kiên trì dựa theo trình tự phá án công chính để làm việc lại quan trọng tới như vậy?

Nhà triết học người anh Bacon đã nói: “Một lần phán xét không công chính, gây ra hậu qua vượt xa cả mười vụ án nghiêm trọng nhất. Vì dù tội phạm không quan tâm tới pháp luật – nó cũng chỉ như một dòng nước ô nhiễm. Nhưng phán xét không công chính sẽ huỷ hoại toàn bộ hệ thống pháp luật – nó làm ô nhiễm toàn bộ nguồn nước.”

Trình tự công chính là nguồn nước, một khi nguồn nước bị ô nhiễm cả con sông cũng ô nhiễm theo. Không ai có thể may mắn thoát được cả.

Theo: Zhihu
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.