• Về đầu trang
Thanh Yên
Thanh Yên

Ông lão 70 tuổi ở Nhật cả đời ăn bám cha mẹ: Chỉ đi làm đúng 2 năm, căn nhà cao cấp ngập ngụa rác thải

Cuộc sống

Với số lượng người cao tuổi nhiều như vậy, chi tiêu cuộc sống của họ sẽ do ai gánh vác? Tiền hưu trí và trợ cấp của chính phủ giải quyết được một phần, vậy còn ăn uống và sinh hoạt hàng ngày thì sao?

Do đó Nhật Bản dần xuất hiện tình trạng rất nhiều cặp vợ chồng 30-50 tuổi còn sinh sống chung với bố mẹ. Nhưng khác với những nước Á Đông khác, những người trung niên sống cùng bố mẹ thế này không phải là để chăm sóc họ, mà là để “vòi tiền”.

Ông Yoshihisa Maeda cũng là một người như thế, ông sinh sống trong một khu nhà cao cấp, muốn vào nhà phải đi qua một khu vườn trúc rộng lớn, những tưởng ông lão sống trong một nơi thế này sẽ có cuộc sống gia đình đuề huề ấm áp.

Tuy nhiên trái ngược với khung cảnh hào nhoáng bên ngoài, ông lão chỉ sống một mình. Trong căn nhà của ông ngập ngụa rác thải sinh hoạt và bốc mùi hôi thối kinh khủng.

Một khu nhà cao cấp trị giá hàng triệu yên, vậy mà lại đầy rác thải, không có lấy một chỗ đặt chân, mái nhà dột nát, có vài chỗ còn sắp sụp. Dưới sàn nhà, những hộp đậu natto chất đống thành núi, vỏ quít hư thối mục thành một đống vật thể không rõ trong chén đĩa, thảm Tatami để ngủ thì mòn tới không có một chỗ nguyên vẹn.

Nhưng một người có thể mua nổi căn nhà cao cấp thế này, tại sao lại sống dơ bẩn như một kẻ lang thang?

Ông Maeda thẳng thắn chia sẻ: Ông sinh ra trong một gia đình khá giả, cha mẹ làm ăn buôn bán nên tích dần qua năm tháng và sở hữu một cơ ngơi không nhỏ, ông còn một cô em gái rất thân thiết, cuộc sống thuở ấu thơ có thể nói là hạnh phúc vô cùng.

Chúng ta đều biết Nhật Bản có truyền thống vợ sẽ ở nhà làm nội trợ, vì vậy từ nhỏ ông Maeda chưa từng phải nhúng tay vào bất kì việc gì, mọi việc trong nhà từ lớn đến nhỏ đều do mẹ và em gái ông lo toan. Cuộc sống hàng ngày của ông trừ ăn học thì chỉ có chơi đùa. Vốn tưởng cuộc sống vẫn sẽ thuận buồm xuôi gió cho tới khi ông liên tục thi rớt thì sự thật phũ phàng ập tới.

Ông thi liên tục hai lần đều trượt nên không thể vào ngôi trường mình yêu thích, bạn bè cũ rời đi, bạn bè mới chế nhạo, ông Maeda không thể chuyên tâm học hành tiếp nữa. Vì muốn giúp ông bình tĩnh lại, gia đình quyết định cho ông đi làm việc, ông cũng vui vẻ đồng ý.

Nhưng chẳng ngờ, chính lần đi làm thêm này lại trở thành thứ đè bẹp ông Maeda. Vì áp lực từ công việc quá lớn cộng thêm bất mãn trước những lời chỉ trích của chủ, chỉ sau hai năm đi làm, ông Maeda chủ động từ chức.

Sau khi từ chức, ông trở về nhà, cả ngày trốn trong phòng uống rượu, không muốn ra ngoài gặp ai, lâu dần, ông bị nghiện rượu, đến khi lớn tuổi hơn thì gan và thận cũng bị hưởng, từ nay về sau không thể làm những việc quá nặng nhọc. Điều này dường như là điều ông đang mong muốn, ông lại càng không muốn đi ra ngoài, từ đó đến nay đã mấy chục năm trôi qua, ông vẫn cứ sống như vậy.

Đến khi cha mẹ qua đời, em gái thay cha mẹ chăm sóc ông vài năm rồi cũng mất, ông không còn giao tiếp với ai nữa. Bình thường chuyện gì tự giải quyết được chắc chắn sẽ không đi ra ngoài, nhốt mình trong nhà thêm chục năm, biến cuộc sống của mình thành địa ngục.

Khi câu chuyện của ông được chia sẻ trong chương trình Có thể về nhà cùng bạn không (Ie, tsuite itte īdesu ka?), không ít khán giả đã bày tỏ sự ngạc nhiên và bất ngờ của mình, đồng thời họ cũng thắc mắc nếu hơn mấy mươi năm ông Maeda đều không ra khỏi nhà và không làm bất kì việc gì, thì ông lấy đâu ra tiền để chi trả phí sinh hoạt?

Hoá ra lúc cha mẹ còn sống, ông ở nhà, sống dựa vào tiền hưu trí của cha mẹ, thậm chí còn bắt cha mẹ giặt quần áo, nấu cơm chăm sóc và dọn dẹp mọi thứ cho, không khác gì một đứa trẻ. Sau khi cha mẹ qua đời, ông sống dựa vào tiền di sản và tiền trợ cấp của em gái, sau khi em gái qua đời thì hoàn toàn không thiết gì nữa.

Suốt ngày ru rú trong nhà, đói thì ra ngoài kiếm đồ ăn về tích trữ, ăn xong thì vứt đại ra đó. Sau khi em gái qua đời cuộc sống của ông lại càng khó khăn hơn, mỗi ngày chỉ dựa vào việc ăn natto để bổ sung dinh dưỡng, nhưng cũng vừa đủ để no bụng.

Có người hỏi tại sao ông không chịu dọn dẹp nhà cửa cho sạch sẽ, có phải do lười biếng không?

Ông chỉ cười cười nói, căn nhà này chứa đựng rất nhiều ký ức tốt đẹp của ông, có tình yêu của cha mẹ, có sự quan tâm chăm sóc của em gái… những thứ đó là điều ông không nỡ bỏ lại. Giờ cha mẹ, em gái cũng đã mất, ông không tìm thấy ý nghĩa cuộc đời nữa, nên cũng chẳng màng mọi thứ chung quanh.

Hiện nay, ông Maeda vẫn sống cô độc một mình, mỗi ngày vào siêu thị mua những hộp thức ăn rẻ nhất để đỡ đói, bởi vì ông không biết nấu cơm cũng không có đủ tiền. Vì không có công việc nên tiền trong tay ông ngày một ít đi, ông cũng không có tiền hưu trí để xài. Cuộc đời với ông mà nói chỉ còn nỗi đau khổ.

Nơi có người thân bạn bè chung sống với nhau mới gọi là nhân gian, còn giờ tôi chỉ đang sống trong địa ngục.

Sau khi quay xong, tổ chương thật sự không thể chịu được đống rác thải trong nhà ông nên đã gom góp tiền giúp ông dọn dẹp cả căn nhà, sau khi dọn xong, họ gom ra được tận 2 xe rác, thật đúng là làm mọi người mở mang tầm mắt.

Cũng qua đây, tổ chương trình kêu gọi mọi người giúp đỡ ông Maeda, nếu rảnh rỗi hãy đến nói chuyện chia sẻ với ông, để ông cảm nhận được ý nghĩa và hạnh phúc, giúp ông tìm được ấm áp ở trên cõi đời này.

Theo: Sohu
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.