• Về đầu trang
Lê Sông
Lê Sông

21 mẩu chuyện ma quái có thật trên Tumblr không dành cho người yếu tim (Phần cuối)

Kinh dị

https://www.youtube.com/watch?v=KPB-LivfPlg

15.

“Thường không tin vào tâm linh nhưng có một việc xảy ra đã khiến tôi đặt dấu hỏi lớn.

Bạn gái luôn nói với tôi nhà cô ấy bị ma ám. Tôi thường nghe tiếng cót két ở trên lầu, đôi khi cả tiếng bước chân nữa nhưng vẫn lờ nó đi, coi đó chỉ như tiếng động bình thường cho tới một đêm tháng Tám.

mau_chuyen_ma_tumblr_phan_cuoi_2

(Nguồn ảnh: TopGlobalNews)

Chúng tôi đang ở dưới lầu xem TV như thường lệ, khi chuẩn bị đi ngủ thì cả hai gần như cùng lúc nảy sinh những cảm giác rất lạ. Cô ấy đưa mắt liếc tôi nhưng chẳng biết đó là cái gì. Bạn gái tôi lên Twitter còn tôi lướt Reddit trong vài phút, rồi nhanh chóng bỏ điện thoại xuống, cuộn mình vào trong chăn.

Thế rồi cả hai chúng tôi cùng nghe giọng trẻ con nói “Chúc ngủ ngon”. Cái gì cơ? Đều biết trong nhà không hề có trẻ con nên hai đứa quay ra nhìn nhau như kiểu “Sao anh/em lại chúc ngủ ngon bằng giọng như thế?” Đó là khi chúng tôi nhận thấy chẳng phải người kia nói và vắt chân lên cổ chạy ra khỏi phòng.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn ảnh: ptzgovorit)

Xuống lầu rồi, hai đứa nằm trên sô pha xem TV một lát, cảm giác lại tới và lần này chúng tôi thật sự muốn biết tiếng nói kia từ đâu đến. Rồi cả hai nhận ra dường như có ai đang theo dõi cảm xúc của mình.

Không phải kiểu, “Ôi, cái thằng đó cứ nhìn tôi chằm chằm” mà là “Thứ đó không bỏ qua bất kỳ cảm xúc nào của tôi.”

Thế là chúng tôi quyết định tốt nhất nên rời khỏi nhà. Hai đứa đi ra khỏi cửa chính, nhưng ngay khi mở cửa, tiếng nói lại vang lên. Lần này nó phát ra từ ban công ngay trên đầu chúng tôi. Giọng nói rõ như ban ngày, “Cha ơi mẹ ơi.”

mau_chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi_5

(Nguồn ảnh: ABC7 San Francisco)

Chúng tôi quay ra nhìn nhau, hình như tôi có hét lên, cả hai chạy vội về phía xe hơi và lái đến một nơi may mắn vẫn còn mở cửa vào giờ đó, ở thị trấn Oregon bé nhỏ này: Walmart. Vấn đề là, ngay khi vào trong xe, chúng tôi biết thứ đó cũng đi theo. Nó tè lên chúng tôi trả thù vì chuyện bỏ trốn. Khoảnh khắc vừa ngồi vào trong xe, tôi liền cảm thấy như có chất lỏng nhỏ lên người mình. Cái xe bị dìm trong cảm giác tức giận của thứ đó.

Bây giờ là 4 giờ sáng, 5 tiếng nữa tôi phải tới chỗ làm nên hai đứa quyết định quay trở về nhà cô ấy, cố gắng ngủ một chút, để xem chuyện gì sẽ xảy ra. Bước qua cửa chính, chẳng có gì ngoài sự im lặng. Chúng tôi lên lầu, rẽ phải, lập tức có âm thanh như một con chó đang gầm gừ trong nhà tắm.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn gif: picturesboss)

Ban đầu tôi chưa thấy gì lạ vì tôi lớn lên cùng những chú chó, nhưng 5 giây sau tôi nhớ ra mình đang ở nhà bạn gái, nhà cô ấy không hề nuôi chó. Cái gì đó đang gầm gừ với tôi nhưng chịu, tôi không thể biết đó là gì.

Khi đó tôi rất bực mình vì những gì đang xảy ra, bởi tôi mệt và muốn ngủ sáng còn làm việc. Thế là tôi nảy ra ý nghĩ điên rồ nói chuyện với thứ đó. Tôi gần như hét lên trong đầu, “Nếu mày giỏi đến vậy thì làm gì chứng minh đi!” Ngay sau ấy tôi cảm thấy như ai kéo áo mình. Tôi quay sang nghĩ là bạn gái đang trêu chọc, nhưng không. Cô ấy vẫn ở dưới lầu. “Cái gì” kia đã kéo áo tôi.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn ảnh: ebaumsworld)

Lại lần nữa tôi quyết định phải rời đi. Khoảng 6 giờ sáng, chúng tôi lên xe đến nhà mẹ tôi. Chuyến xe bớt đi nhiều phần căng thẳng và những cảm giác xấu nhanh chóng tan biến. Tôi đi làm trong khi bạn gái ngủ ở nhà mẹ tôi. Sau khi tan ca, hai đứa trở lại nhà cô ấy kiểm tra. Mọi thứ có vẻ ổn ngoại trừ một tấm ảnh chụp chung của hai đứa đang treo trên tường đã bị rơi xuống đất, y như trong phim kinh dị. Thế nhưng cả hai đều đã quá mệt mỏi nên mặc kệ tất cả, đi ngủ trước đã.

Hai tuần sau, chúng tôi chuyển ra ngoài và không còn vấn đề gì xảy ra nữa. Tôi chưa bao giờ tin tâm linh cho đến khi chuyện này xảy ra. Tôi vẫn luôn tự hỏi. Trí não cho rằng phải có một cách giải thích logic sự việc, tôi chắc chắn sẽ có, nhưng cô ấy thì tin, và một phần nhỏ trong tôi cũng tin là có cái gì đó trong căn nhà.”

@Koenigsegg940

16.

"Thôi được rồi chuyện xảy ra đã 5 năm về trước.

Tôi coi ông nội như cha mình bởi vì cha tôi quá mải mê ở bên ngoài nên chẳng thể làm tròn trách nhiệm người cha. Trong khi đó ông nội luôn ở bên cạnh và là người bạn tốt nhất của tôi. Thế rồi ông mất.

mau_chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi_8

(Nguồn ảnh: Odyssey)

Tôi nhớ như in ngày đó về nhà, thấy ông đã chết, mọi người bảo ông bị đau tim đột ngột khi đang đi câu cá… Tôi hoàn toàn sụp đổ. Đêm sau đám tang ông tôi khóc đến ngủ thiếp đi, cuộn tròn ôm chặt chú chó cưng trong lòng…

Lúc đó tôi bắt đầu mơ, tôi bước vào một nhà tang lễ trống trơn. Bên trong tối om, nhưng tôi ngửi thấy mùi hoa tươi… mọi cảm giác rất rõ ràng, rất chân thực. Thế rồi bạn thấy, quan tài ông nội tôi đóng chặt, cám ơn Trời… Ông không muốn người thân nhìn thấy mình trong bộ dạng xác chết. Tôi đi vào trong phòng. Quan tài vẫn đóng chặt… Tôi lại gần. Tôi không sợ hãi, dù xung quanh tối om… Cuối cùng tôi đã tới được với ông tôi…

mau_chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi_9

(Nguồn ảnh: Daily Express)

... Quan tài mở ra. Ông tôi ngồi dậy, ôm lấy tôi và nói mọi chuyện đã ổn rồi. Tôi thức dậy nước mắt đầm đìa.

Chúng tôi không chỉ chạm trán một lần đó. Ấy là khoảnh khắc khi tôi đi thăm mộ ông. Đang giữa mùa hè mà tôi sởn gai ốc vì cơn gió thổi ngang. Tôi trò chuyện với ông và nói là tôi rất nhớ ông… khi đó một bàn tay lạnh lẽo đặt lên vai tôi.

Sau đó tôi có thêm nhiều giấc mơ khác, đa phần là mơ thấy nói chuyện với ông. Đôi khi những cuộc nói chuyện trở nên đáng sợ. Không phải theo cách tồi tệ, theo kiểu bất ngờ thì đúng hơn.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi_11

(Nguồn ảnh: Brad Keeler Artware)

Một lần tôi nghe thấy mùi của ông, đó là thứ mùi quen thuộc trong phòng và trong xe: hương quế, ông tôi luôn uống cà phê trước mỗi lần đi câu cá… Tôi đang ở một mình trong căn nhà cũ và làm đồ ăn, thế rồi mùi hương xộc đến.

Lúc đó khoảng 9 rưỡi, và tôi thề mình nhìn thấy cái gì đó. Trong giây lát thôi, hơi cong cong… ở rìa mắt tôi. Tôi không dám nhúc nhích xíu nào, dĩ nhiên tôi đã biết… nhưng tôi sợ. Tôi gượng cười với bản thân mình và nói, “Cháu chào ông.”

mau_chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi_10

(Nguồn ảnh: Spiritual Unite)

Tôi tin vào những trải nghiệm này, chính ông nội tôi cũng là người rất tin vào những điều tâm linh. Ông có thể nhìn thấy những thứ tôi không thể, bố tôi cũng vậy. Ông đã kể những điều trông thấy ở căn nhà cũ mà tôi không thể giải thích được… nhưng đó là một câu chuyện khác.”

@tiffany-the-strong

17.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn ảnh: Realtor)

“Nhà tôi không phải nhà cổ, cha mẹ đã mua đất và xây nhà trên đó. Trước đây đó có thể là chỗ ở của ai khác (có thể là người Mỹ bản địa) tôi không rõ. Điều tôi biết đích xác là những hiện tượng xảy ra trong vài năm trở lại đây, chúng bắt đầu sau lần xây dựng đầu tiên nhưng tôi không để ý lắm. Tôi sẽ bắt đầu với những gì mình nhớ được.

Tai nạn đầu tiên là một mảnh bạc (loại mà các bà lớn tuổi hay có) bị di chuyển. Đồ đạc được sắp đặt như thế này: một chiếc sô pha dài, chiếc bàn gỗ cao, thon gọn nằm phía sau lưng. Có một khoảng trống để đi lại phía trước ghế rồi bên kia là lò sưởi. Xung quanh lò sưởi có hai cái ghế đẩu bọc da. Mảnh bạc bị di chuyển là một phần của chiếc bát bằng bạc. Nó là cái nắp bát nhưng không phải phủ lên trên mà được đặt bên trong bát với cái tay kéo hình xoắn ốc để giật lên. Vậy mà giờ cái nắp nằm trên mặt đất cách sô-pha khoảng hơn 1 mét, trông không hề có vết đứt gãy sứt mẻ gì.

Bố tôi thì nói: “Chắc con chó nhảy qua ghế rồi vô tình chân nó quờ vào lôi cái nắp ra”…Con chó nhà tôi rất bé, chẳng bao giờ nhảy qua được sô pha cả. Vả lại chiếc nắp được thiết kế nằm bên trong bát, nếu chẳng may do con chó thì cả cái bát cũng bị lôi xuống đất mới đúng.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn gif: Tenor)

Thế rồi phòng tôi. Đó là căn phòng duy nhất nhìn ra vườn. Căn nhà ở trên đồi cao cách xa đường lộ. Đôi lúc tôi nằm trên sàn nhà gần cửa sổ, đối diện với cửa ra vào.

Đang hí hoáy xem điện thoại thì cứ cảm thấy ai đó đứng ở cửa nhìn mình. Hễ nằm dưới sàn là tôi lại cảm thấy. Cũng rất nhiều lần tôi nghe tiếng chân đi lên lầu (không có người ở trên lầu), có một lần tôi còn nghe tiếng gõ phía bên kia tường (tường hướng ra cổng và con đường xuống lộ).

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn ảnh: dallasmoviescreenings)

Bây giờ tôi đã lớn tuổi nên ít gặp hơn, tuy thế không có nghĩa nó ngừng lại. Ví dụ khi nằm trên giường, cửa phòng vẫn mở, từ góc mắt tôi trông thấy ai đó đi vào phòng khách hướng về phía phòng em gái tôi và phòng ngủ cho khách (phòng này trước đây là của bà nội, điều này rất quan trọng tôi sẽ giải thích sau. Tôi hỏi em có phải nó không nhưng không, khi đó nó cũng đang nằm trên giường chơi điện thoại.

Cuối cùng, đó là một lần cả nhà tụ tập trong phòng khách. Tôi không nhớ thật rõ gồm những ai có mặt có lẽ là bố mẹ và em gái.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn ảnh: Dissolve)

Tôi nhìn bâng quơ ra lò sưởi (hàng ghế sô pha ngay gần đó, một số đồ đạc đã được sắp đặt lại), bỗng thấy cái chìa khóa bằng bạc dùng để bơm gas vào lò đang nằm trong ổ cắm.

Chúng tôi Không Bao Giờ dùng đến cái khóa ấy nên luôn để trên nóc tủ đồ. Tôi hỏi mẹ có phải bà lấy nó xuống không bà nói không. Tôi hỏi bố, cũng không. Em tôi cũng vậy, chẳng ai nhét chìa khóa vào ổ vậy thì tại sao nó ở đó.

Cách giải thích duy nhất mà tôi có chính là:

A) Trên nền mảnh đất này có xảy ra án mạng

B) Ông bà tôi từng sống ở đây vài năm trước khi ông mất vào năm 2009 và bà tôi vào năm 2011. Tôi nhớ rõ không phải từ khi ông bà mất các sự kiện mới bắt đầu xảy ra, nhưng thi thoảng tôi tin là họ, đặc biệt trong vụ bóng người trong phòng khách, chắc là bà tôi đi vô phòng của mình.

Mẹ tôi không thích ý nghĩ này, bố cũng thế vì họ là dân sùng Đạo. Họ không tin các linh hồn bị mắc kẹt ở trần gian nhưng nếu không phải thế thì tôi chẳng biết giải thích kiểu gì nữa.

Từ khi đi học Cao Đẳng tôi đã chuyển ra ngoài. Mỗi cuối tuần tôi lại về nhà, không còn thấy gì lạ, nhưng sang tuần sẽ là kì nghỉ đông dài cả tháng nên biết đâu được đấy?”

@pandabride

18.

“Nói trước là tôi không tin vào Chúa trời hay thần thánh..v.v.v. gì cả. Nhưng cái định kiến đó đã bị lung lay ít nhiều.

Chuyện bắt đầu vào hai hay ba tháng trước, tôi không thể dám chắc. Khi đó đã rất muộn, gần nửa đêm hay 1 giờ đêm, tôi đang gọi điện cho bạn bằng oovoo. Vì lí do riêng tư hãy gọi bạn này là Sky.

Khi đó thấy bạn gọi tôi nghe ngay mà chẳng nghĩ ngợi gì. Sky là loại bạn thường gọi vào lúc nửa đêm để nói mấy thứ ngớ ngẩn. Nên tôi nhấc máy và chẳng nghi ngờ gì việc chắc chắn là cô ấy ở đó. Tôi cũng không dùng đến não mà nói liền, “Sky à? Muộn thế này em còn muốn gì hả?” Thế mà thay vì hai tiếng xin chào tôi lại nghe một tràng cười, một tràng cười the thé. Giọng cười bạn thường nghe của một cô nhóc.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn ảnh: Higgypop)

Không biết nói gì hơn, lại còn đang rợn tóc gáy, tôi hỏi mày muốn gì, kiểu như hơi thô lỗ chút. Lần này thứ mà tôi nghe thấy là “Sky không có ở đây”, vẫn là giọng bé gái đó. Thế là xong, tôi ngắt tín hiệu cuộc gọi và tắt máy tính đi nhanh nhất có thể.

Khoảng một tuần sau tôi hỏi Sky về cuộc gọi. Lần trước tôi cúp máy vì tin chắc ấy là một trò đùa ác. Nhưng Sky lại bảo tôi “Hôm đó em không có nhà, làm sao gọi anh được.” Sau đó tôi gần dạng như bị ngáo và cứ hỏi về chuyện đó mãi, tôi biết được rằng trong nhà Sky không ai mở được laptop của cô ấy cả.

Cuối cùng, Sky kể với tôi gần đây cô nghe tiếng sột soạt trong tủ đựng đồ của mình. Ban đầu cô nghĩ do thú cưng nghịch ngợm nhưng một đêm cô nghe thấy âm thanh như cái gì bị quăng quật ở trong tủ. Và đây là điều khiến cả hai đứa bọn tôi choáng vì ngày hôm sau Sky quyết định mở tủ ra. Bên trong cánh cửa đầy vết xước xát, đồ đạc thì lộn lung tung.

Hai đứa quyết định kể với một nhóm nhỏ những người bạn, thế quái nào một đứa trong nhóm nói rằng khoảng tuần trước cô cũng bị các vết xước bí ẩn đó. Ban đầu trông nó chỉ là chấm đỏ như vết côn trùng cắn, nhưng gần đây các vết xước trông giống như ai dùng dao cạo cứa lên.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn ảnh: Human Anatomy Picture and Labelled)

Tôi biết có thể cô bạn đang nói dối nhưng tôi đã quan sát vết xước trên tủ đồ của Sky và trên da người bạn kia. Tôi dám cược cả đời mình rằng họ nói thật, hơn nữa chúng tôi chơi với nhau đã lâu rồi. Tôi biết họ sẽ không làm những trò kiểu như thế.

Tôi nghĩ có cái gì đó đang hoạt động. Đêm qua, tôi nghĩ tôi đã nhìn thấy nó.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn ảnh: Scary Ghost Video)

Tỉnh dậy lúc 1 giờ sáng, tôi thấy một thứ đứng trên giường mình. Tôi không thể, cho đến bây giờ vẫn không thể định hình nó là cái cc gì. Trông đường nét thì như con người nhưng phần còn lại thì lờ mờ có thể nhìn xuyên thấu. Giống như khói bay lên từ món nướng vậy, tôi thấy nhưng đồng thời có thể nhìn xuyên qua.

Thật khó tả nhưng tôi thề tôi cảm thấy nó đang cười. Giống như khi bạn đang ở bên một người cực kì hạnh phúc, bạn có thể cảm nhận thấy niềm vui toát ra từ họ. “Thứ đó” rất bình tĩnh, tôi có thể nhảy dựng lên và la hét, nhưng tôi cảm thấy hoàn toàn an toàn và bình tĩnh.

Hôm nay chưa có gì xảy ra nhưng tôi sợ không dám ngủ, sợ thay cả cho mấy đứa bạn. Và nói thật, tôi không nghĩ đêm qua là lần cuối thấy cái đó. Tất cả những điều này đều là sự thật.”

@iflostreturntomcr

19.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn ảnh: 123 RF)

“Tôi lúc nào cũng nghe nhạc trước khi đi ngủ và không bao giờ tỉnh giấc giữa đêm. Nhưng có một lần tôi giật mình bật dậy và biết có gì đó không ổn. Tôi chống người bằng khuỷu tay và mở mắt, thật kinh ngạc. Cái ghế bành nằm trong góc đang ở giữa phòng và quay mặt về hướng tôi nằm.

Có một cô bé chừng 16 tuổi, có thể nói là đang đứng trên đó. Cô mặc váy trắng trông như người ở đầu thế kỷ 19, 20. Tôi nhận biết rõ sự hiện hữu của cô bé và im lặng chờ cho cô nói.

Cô bé váy trắng không hề cử động trừ mấp máy môi nói, “Xin chào, Greg.” Nghe xong tôi hoảng liền, vội lui về sau chụp cái gối lên đầu, cố ru mình ngủ tiếp.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn gif: Hypebeast)

Nhưng đến đây mới là đoạn không thể tin được và vẫn chưa có ai tin mỗi khi tôi kể lại. Tôi cảm nhận được cô ấy đẩy vai tôi để thu hút sự chú ý. Lúc đó nếu bỏ gối ra, chắc chắn là mặt tôi và mặt cô ta đối diện nhau rất gần! Chắc chắn là tôi không bỏ gối ra rồi! Tôi không biết rõ sau đó xảy ra chuyện gì, hình như tôi bị ngất thì phải. Có lẽ cô ấy muốn nói với tôi điều gì đó… nhưng tôi đã không để cô làm vậy.

Greg (Paranormal.About story archives, March 1999)

20.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn gif: giphy)

“Tôi là người lớn nhất trong ba anh em và dĩ nhiên khi chuyển vào một căn nhà mới, chiếc giường dưới tầng hầm thường do tôi sử dụng. Tôi rất thích thế, là con lớn trong nhà nên tôi được có nhiều không gian riêng tư hơn. Tôi đã dành khoảng 5 năm ở phòng ngủ dưới hầm trong căn nhà cuối cùng ở chung với gia đình.

Trong năm năm đó, giật mình lúc nửa đêm và bóng đè là chuyện xảy đến như cơm bữa. Có một vài lần đột nhiên tôi tỉnh dậy và thấy tủ đồ nằm phía xa hơi hé mở, tôi nhìn chằm chằm vào nó, tôi biết chắc mình đã đóng nó rồi. Cửa tủ chỉ hé ra một chút xíu, và rồi dường như nó chậm rãi đóng lại, không gây một tiếng động. Cánh cửa hoàn toàn không đóng lại một cách bình thường, tốc độ ấy chậm rãi như thể hàm chứa điều gì bên trong.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn ảnh: pinterest)

Có hai đêm tôi tỉnh dậy, không phải là giật mình sực tỉnh mà chỉ đơn giản là lăn người qua một bên, rồi nhìn thấy dưới chân giường một cô gái đang đứng đó. Trông cô ta rất trẻ, tóc đen, váy đen, cô ta không cử động, không tạo ra âm thanh gì, không thể nhìn rõ khuôn mặt. Cả hai lần tôi lập tức biến thành đứa bé 5 tuổi, giấu mặt dưới tấm chăn trong khi tim đập như vận động viên chạy nước rút. Sau cùng thường là tự tôi cảm thấy thứ đó đã bỏ đi, khi bỏ chăn ra nhìn thì đúng là nó đã bỏ đi thật.

Cha mẹ tôi không phải người tin vào tâm linh nên tôi không bao giờ nói điều gì kẻo họ lại bảo tôi bị điên. Tôi cố gắng chịu đựng nỗi sợ khi đêm đến, các cơn ác mộng cực kỳ chân thực trong khi trí não gần như tê liệt. Thế rồi tôi chuyển đi xa, em trai kế thừa căn phòng tầng hầm và chắc là cũng “nếm mùi”.

chuyen_ma_Tumblr_phan_cuoi

(Nguồn ảnh: Millennial Vybe)

Một lần tôi trở về thăm nhà trong kì nghỉ, lượn xuống phòng đó để lấy cái ghế thì bắt gặp cửa tủ đóng từ bên ngoài. Tôi cũng chẳng nghĩ gì mấy. Không lâu sau tôi lại có dịp về nhà nên xuống kiểm tra cái tủ, thì thấy nó đã bị khóa trái, trên nóc tủ để một bó xô thơm và ở cửa thông gió nữa.

Tôi thu hết can đảm hỏi mẹ về chuyện dưới tầng hầm. Thì bà miễn cưỡng nói em trai tôi đã thấy “cái đó” đi ra và đi vào tủ đồ, một đứa con gái xuất hiện dưới chân giường, cùng vô số lần bị nhát ma khác. Giờ đây, nói thật, tôi vẫn không kể họ nghe những gì tôi biết bởi tôi không muốn họ chuyển ra ngoài hay lo lắng bởi cái tầng hầm, con cái đã chuyển ra ngoài hết, cha mẹ tôi trông vẫn vui vẻ. Nhà tôi đã dọn dẹp và tân trang tầng hầm cho mới hoàn toàn, sau đó tôi có về thăm cùng vợ, không còn gì đáng ngại nữa cả.”

@Guyfromthenorth

Theo: www.postize.com
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.