• Về đầu trang
Thanh Yên
Thanh Yên

Phiên bản đời thực 'Catch Me If You Can': Chàng thanh niên 'dắt mũi' toàn bộ giới chính trị Tây Ban Nha

Lịch sử

Francisco Nicolas Gomez Iglesias, 22 tuổi, người Tây Ban Nha, dù tuổi còn khá trẻ nhưng bản thân cậu lại ôm đồm rất nhiều “chức vị quan trọng”, như: cố vấn cho Đảng Nhân Dân Tây Ban Nha, cố vấn cho Phó Thủ tướng Soraya Sáenz de Santamaría, một điệp viên của cơ quan Tình báo Quốc gia CNI, người được vua Felipe đệ lục mời tới tham dự nghi thức đăng cơ của mình,...

Truyền thông Tây Ban Nha tung hô chàng trai trẻ này lên tận trời, dành muôn vàn lời ngợi ca cho cậu ta. Một thanh niên đầy triển vọng như vậy lại bị bắt vào năm 2014, rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu? Thực ra Francisco này là ai mà lại nắm giữ nhiều chức vị quan trọng thế?

Nghi vấn lớn nhất nằm ở thân phận của Francisco. Chàng trai đầy triển vọng này hoá ra chỉ là một sinh viên luật của trường đại học hàng đầu Madrid – CUNEF. Francisco xuất thân từ một gia đình trung lưu ở quận Chamartín phía bắc Madrid, cậu ta không có bất kì bối cảnh hay chỗ chống lưng gì cả, nhưng thay vì dành thời gian của mình trong thư viện hoặc trên băng ghế nhà trường, có vẻ cậu ta lại càng thích đi ăn trưa với các giám đốc, các chính trị gia.

Vậy cậu ta đã thực hiện phi vụ lừa gạt mang tầm thế kỷ này như thế nào? Tại sao lại có nhiều người tin tưởng cậu ta như vậy?

Buồn cười là Francisco không chỉ lừa gạt mọi người thành công, mà còn khiến cả Tây Ban Nha tin tưởng, mãi tới tận 5 năm sau người ta mới vỡ lẽ ra rằng tất cả mọi chuyện đều là do cậu ta bịa ra.

Mượn những thân phận như đã đề cập bên trên, cậu ta không chỉ dấn thân và trở thành một trong những thành viên của xã hội thượng lưu ở Tây Ban Nha, mà nhờ đó còn kiếm được một khoản tiền đáng kể, thậm chí trở thành một trong những thanh niên tinh anh được Đảng Nhân Dân Tây Ban Nha dốc lòng bồi dưỡng. Đến mức này có thể nói Francisco đã trở thành "danh bất hư truyền" trong giới lừa gạt.

Câu chuyện bắt đầu vào năm Francisco 15 tuổi, trong một dịp tình cờ người nhà Francisco giới thiệu cho cậu làm quen với quỹ phân tích và nghiên cứu xã hội FAES (Fundación para el Análisis y los Estudios Sociales) thuộc Đảng Nhân Dân của Tây Ban Nha, với hy vọng giúp con mình học hỏi được thêm những kiến thức hữu ích cho con đường tương lai của cậu.

Chẳng ai ngờ rằng, dựa vào khả năng xã giao có thể nói là thuộc hàng thiên tài của mình, Francisco đã nhanh chóng làm quen với người phụ trách của FAES. Không lâu sau đó cậu ta bắt đầu tham gia các buổi hội nghị, thậm chí còn đứng ra tổ chức một buổi hội nghị dành cho các thanh niên dưới 18 tuổi lớn nhất từng được FAES tổ chức.

Buổi hội nghị này mời tiền Thủ tướng kiêm chủ tịch vinh dự của Đảng Nhân Dân ở Tây Ban Nha lúc bấy giờ - ông José María Aznar đến diễn thuyết. Francisco lấy thân phận người đứng ra tổ chức hội nghị đã được vinh dự chụp ảnh cùng ông Aznar, từ đây, câu chuyện về Francisco bắt đầu rẽ sang hướng mới.

Chỉ bằng một tấm ảnh chụp chung này, Francisco đã trực tiếp cạy mở cánh cửa bước vào vòng vây quyền lực của Tây Ban Nha.

Dựa vào kinh nghiệm từng tổ chức hội nghị thanh niên và bức ảnh chụp chung với chủ tịch Aznar, Francisco tiếp tục ở lại quỹ FAES để phát triển mạng lưới quan hệ với Đảng Nhân Dân. Dần dà không ít người trong Đảng Nhân Dân đều biết đến cậu thanh niên tài giỏi mới 16 tuổi này. Lúc này Francisco còn làm cho Jaime García-Legaz – một nhà kinh tế học nổi tiếng của Tây Ban Nha đồng thời cũng là cựu giáo sư tại CUNEF chú ý, ông tỏ ra rất yêu thích Francisco và nhận cậu ta làm học trò của mình.

Sau này khi García-Legaz trở thành bộ trưởng thương mại Tây Ban Nha, Francisco lại càng có nhiều cơ hội tiếp xúc với các doanh nhân và các chính trị gia khác nhau.

Ở giai đoạn này, việc Francisco ham thích nhất vẫn là chụp ảnh chung với những người nổi tiếng trong giới chính trị và thương gia để có thể đóng gói bản thân một cách hoàn mỹ. Lúc bấy giờ cậu ta còn chưa làm bất kì việc gì vi phạm pháp luật, không những vậy đây cũng là cách làm quen thuộc của những tay mơ không có bối cảnh vừa bước vào giới chính trị.

Tuy nhiên, Francisco chưa bao giờ thoả mãn với việc chụp những bức ảnh khoe mẽ. Cậu ta thường xuyên mượn cớ lấy hình chụp để mượn điện thoại của những chính chị gia hay danh nhân ấy, để lật tìm danh bạ rồi ghi nhớ những số điện thoại của các nhân vật quan trọng khác.

Sau khi tích luỹ không thiếu những tấm ảnh chụp với các nhân vật cộm cán ở Tây Ban Nha. Francisco tự xưng là cố vấn cao cấp của chính phủ, hoặc là điệp viên tình báo, đại biểu phó Thủ tướng, người của phía đầu tư cao cấp,... để thường xuyên ra vào các hội nghị, các chương trình đàm phán cao cấp.

Cậu ta cố gắng ghi nhớ thông tin khách khứa trao đổi với nhau, để khi tham gia buổi tiệc, hội nghị khác, cậu ta sẽ vô ý tiết lộ, làm người khác không nghi ngờ gì về thân phận của mình. Sau khi tham gia các hội nghị, tiệc dùng dạng này càng nhiều, tích luỹ được số lượng người quen nhất định, thì mặc nhiên không còn ai nghi ngờ về thân phận thật của Francisco.

Dần dà, Francisco vốn không có thành tích gì nổi bật lại được bồi dưỡng như một trong những lãnh tụ lớp thanh niên của Đảng Nhân Dân. Đáng châm chọc là từ đầu đến cuối Francisco chưa hề gia nhập Đảng Nhân Dân, nhưng không một ai trong Đảng lại không biết Francisco.

Làm một trong những lãnh tụ của lớp thanh niên trong Đảng Nhân Dân, Francisco còn từng được mời tham gia lễ thoái vị của vua Juan Carlos I và lễ đăng cơ của vua Felipe VI, còn bắt tay với vị vua mới.

Sau khi đủ kinh nghiệm, Francisco lúc này đã 20 tuổi, quyết định dùng những gì mình đã tích luỹ được để tăng thêm thu nhập cho mình, nhằm mục đích đủ tiền chi trả cho các hoạt động ngoại giao sắp tới.

Cách Francisco kiếm tiền cũng đủ để khiến bất kì ai cũng phải ngả mũ thán phục. Cậu ta gửi điện tín cho Juan Carlos I tuyên bố mình có thể giúp Cristina - Nữ Công tước xứ Palma de Mallorca và chồng mình rửa sạch hiềm nghi rửa tiền cũng như tội lừa gạt quốc dân.

Không ai biết Juan Carlos I có đồng ý với điện tín này không, chỉ biết sau đó Francisco đã gặp mặt và hội đàm với kiểm sát trưởng phụ trách vụ án này và đưa ra yêu cầu rút đơn kiện. Đồng thời hứa hẹn có thể giúp ông vay 9 triệu Euro từ ngân hàng Paris.

Sau đó không lâu, Francisco bắt đầu dùng các mối quan hệ của mình trong Đảng Nhân Dân để bán các tin tức quan trọng và trợ giúp một vài thủ tục giấy tờ cho cho các doanh nghiệp, chủ đầu tư, còn mình thì chỉ việc đứng chính giữa nhận từ vài chục đến vài trăm nghìn Euro xem như thù lao.

Tích luỹ được một lượng tài chính nhất định, Francisco ngay lập tức mua một khu nhà cao cấp ở trung tâm thành phố Madrid – nơi nổi tiếng dành cho người giàu có. Vì để thân phận của mình càng thêm đáng tin, cậu thuê không ít bảo vệ và các đoàn xe tuỳ tùng hào nhoáng. Không dừng lại ở đây, để tỏ ra mình đặc biệt và có địa vị quan trọng, Francisco thường xuyên dùng giấy phép lái xe và xe cảnh sát giả để chạy siêu tốc, vượt đèn đỏ.

Ngoài ra cậu còn thường xuyên lấy thân phận cố vấn cao cấp của chính phủ để ra vào khu ghế VIP của sân vận động Santiago Bernabéu để xem các trận đấu của câu lạc bộ bóng đá Real Madrid.

Francisco còn thường xuyên nhận phỏng vấn từ các đài truyền hình, bày tỏ quan điểm chính trị và góc nhìn của mình với các sự kiện và tình hình chính trị của Tây Ban Nha.

Không lâu sau, Francisco tìm đến các nhà đầu tư nổi tiếng ở Tây Ban Nha, cậu ta nói rằng mình có ý định đầu tư vào các dự án của họ, rồi khoác lác mình có thể bỏ ra vài trăm ngàn Euro để đầu tư các hạng mục quan trọng này, còn đề nghị các nhà đầu tư lấn sân sang Nga, dối xưng Putin là bạn thân của mình, nếu xảy ra rắc rối gì ở Nga, Putin sẽ giúp cậu ta xử lý sạch sẽ.

Có lẽ sau khi trà trộn trong giới chính trị Tây Ban Nha quá lâu mà vẫn chưa bị phát hiện, lá gan Francisco ngày càng lớn, cậu dần không kiêng nể bất kì điều gì nữa.

Thế cho nên cậu ta bắt đầu phạm lỗi. Năm 2014, Francisco định lẩn vào tiệc rượu ở đại sứ quán Mỹ, nhưng hiển nhiên về mặt an ninh và cảnh giác, người Mỹ làm tốt hơn chính phủ Tây Ban Nha rất nhiều. Francisco lập tức bị phát hiện và mời ra ngoài, điều này cũng làm cảnh sát Tây Ban Nha bắt đầu nghi ngờ và triển khai điều tra Francisco.

Lúc này họ mới hiện Francisco từng làm giả không ít giấy tờ quan trọng, trong đó có không ít văn kiện của cơ quan tình báo. Họ lập tức lấy danh nghĩa làm giả văn kiện chính phủ bắt giữ Francisco. Tuy nhiên họ không tìm được thêm bất kì tội chứng nào khác của Francisco, các nhà đầu tư rót tiền cho Francisco đều tự nhận mình xuất phát từ ý nguyện tự thân, không hề có ý định khởi kiện.

Vụ án của Francisco gây tiếng vang cực lớn ở Tây Ban Nha, các chính khách từng chụp ảnh chung với Francisco lập tức phủi sạch mọi quan hệ. Còn người nhà của Francisco thì tỏ ra không hề hay biết gì, khi được biết Francisco sẽ bị khởi kiện, họ cho rằng cậu ta bị hãm hại và tin rằng đây là chuyện không thể xảy ra.

Ngay cả thẩm phán thụ lý vụ án này bà Mercedes Pérez Barrios cũng trả lời với truyền thông rằng: "Chính bản thân tôi cũng không hiểu nổi, bằng cách nào một chàng trai trẻ chỉ mới hai mươi mấy tuổi, chỉ dựa vào miệng lưỡi và chính thân phận của mình để ra vào các hội nghị chính phủ quan trọng như thế được".

Câu chuyện đầy châm biếm này phần nào cũng thể hiện mạng lưới quan hệ phức tạp và rắc rối của giới chính trị ở Tây Ban Nha. Một cậu bé 15 tuổi chỉ dựa vào miệng lưỡi đã có thể như cá gặp nước, còn có thể nguỵ tạo quan hệ với với hoàng thất Tây Ban Nha. Chỉ trong vài năm ngăn ngủi cậu ta đã đũa giỡn hầu hết giới thượng lưu Tây Ban Nha trong tay mình.

Thật không biết nên gọi cậu là truyền kì hay là sự chế giễu cực điểm cho chính phủ đất nước này.

Theo: k.sina
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.