Thập niên 60 của thế kỉ trước là một khoảng thời gian đáng nhớ trong xã hội Mỹ. Không chỉ vì vụ ám sát tổng thống nổi tiếng năm nào, mà còn vì những tiếng nói đầy thống thiết đòi sự bình đẳng giữa các màu da. Nhờ đó, rất nhiều ông chủ Mỹ đã thay đổi luật chơi, chấp nhận tuyển dụng người da đen vào làm việc tại công ty, doanh nghiệp của mình.
Tom Floyd sinh năm 1929 tại Gary, Indiana là một trong những nhân viên da màu đầu tiên (và cũng là duy nhất trong những năm đó) làm việc trong môi trường toàn người da trắng.
Sau khi điều hành một công ty quảng cáo nhỏ của riêng mình, Tom bắt đầu công việc của một nhà thiết kế tại công ty Inland Steel Company. Mà tại đây, ông đã có những hiểu biết đầu tiên về cái gọi là "hội nhập". Để sau đó, chính ông đã vẽ nên bộ truyện tranh đầy hài hước và cũng đầy chua cay về môi trường làm việc của mình: "Integration is a B*tch" (tạm dịch: "Hội nhập là một con khốn").
1. Mọi chuyện bắt đầu năm 1964 khi Đạo luật mang tính bước ngoặt về dân quyền ra đời
Tiêu đề VII của Đạo luật Dân quyền năm 1964 là luật liên bang cấm người sử dụng lao động phân biệt đối xử với nhân viên trên cơ sở giới tính, chủng tộc, màu da, nguồn gốc quốc gia và tôn giáo. (Thường áp dụng cho các nhà tuyển dụng có 15 nhân viên trở lên, bao gồm cả chính phủ liên bang, tiểu bang và địa phương.)
2. Hãy nhìn vào mắt anh da đen
3. Không phân biệt nhưng vẫn chia nhóm các chủng tộc...
4. Sếp quả là một người tuyệt vời
5. Có cả hình nộm người da màu cơ á?
6. Giá như tôi biết được điều gì
7. Sự thật mất lòng: cậu không được thuê để làm việc
8. Chà, giờ thì câu hỏi đã có lời giải đáp
9. Truyền thống của người dân các anh tôi cũng phải theo luôn hả??
10. Chỉ cần là da đen thì không làm gì sai vẫn sẽ bị đánh
11. Trớ trêu thay...
12. Chẳng ai tin tôi cũng có chỉ số IQ bình thường
13. Trong một buổi giới thiệu công ty...
14. Rất mừng cho tóc vàng hoe
15. Có những người họ lấy mình ra làm trò đùa thì được, nhưng mình lấy họ làm trò đùa thì ...
16. Thật buồn khi cảnh này không phải chỉ diễn ra ngày xưa mà cả ngày nay, và không phải chỉ với da đen
17. Ừ thì chắc cô ấy không thấy
18. Thảo nào anh ấy lúc nào cũng kè kè gói thuốc
19. Chúng ta dường như có chút sự "công bằng" ở đây rồi đấy
20. Hẳn không chỉ anh ấy bị như thế này đâu
21. Chà thật là đơn giản quá đi
22. Thật là một quý cô tử tế và tốt bụng
23. Vậy là mọi người đều bị lãng tai hay họ thích được chào tập thể hơn nhỉ?
24. Cái cửa sổ đúng tiêu chuẩn của người "đại diện hình ảnh"
25. Chỉ cần chào hỏi nhau rồi nhờ xích chỗ qua là được mà
26. Ơ hay?
27. Tham gia xã hội mới, cần phải dạy họ tiếp thu mới được
28. Quả là một quá trình để thay đổi suy nghĩ và cách nói năng
29. Hẳn cô ấy phải hỏi cả những người khác rồi chứ nhỉ?
30. Giờ thì anh chàng quen với việc này rồi
31. Các bác đang theo dõi đó
32. Thị phi chốn công sở
33. Nhớ gửi ảnh đi nhé, cả nước Mỹ cần biết điều này, cả cộng đồng những người da màu nữa
34. Có thêm người mới nè
35. "Cùng thành thực nào"
36. Ờ thì nó cũng không phải con chó đầu tiên tôi gặp như thế đâu
37. Thật lạ là có những người lại cười
38. Cảm ơn, tôi tự trả cà phê của mình rồi, anh giữ lấy tiền đi
39. Một câu hỏi dành cho cả xã hội
40. Ui cha, thật đúng là bạn bè tốt mà, thấy tôi không thèm ăn dưa hấu nên chuẩn bị sẵn phần cho tôi
41. Hội nhập là một con khốn
42. "Hắn có màu da giống anh chàng đấy, chắc anh chàng biết hắn," trích suy nghĩ của tóc vàng hoe
43. Ừ thì tôi hiểu... cơ mà có gì không?
44. Dân tụi tui đa số ở trong rừng cơ mà tui có sống trong rừng đâu?
45. Again... liên quan gì tôi nhỉ? Con tôi trên đó hay sao, sao nó không nói gì với tôi..
46. Anh có duyên lắm đấy
47. Khoảnh khắc khi có đứa trông giống y hệt mình
48. Hi vọng anh không bị thương gì cho đến lúc đó
49. Lúc làm việc thì không nói năng với nhau một lời, toàn ngó lơ mà vẫn ham ăn lắm đấy...
50. "Chắc tui quan tâm"
51. Chắc mấy người chưa từng trễ
52. Chậc, làm đến bạc đầu luôn rồi...
Bộ truyện của tác giả Tom Floyd vẫn còn rất nhiều và dài hơn nữa. Tất cả đều là về những cảnh tượng hài hước nhưng cũng đầy thâm sâu về xã hội nước Mỹ đầy biến động của quá khứ. Tác phẩm là tiếng nói chân thật và cay nghiệt mà Tom, hơn ai hết, mong muốn cả cộng đồng nước Mỹ sẽ lắng nghe để nhìn nhận, thay đổi chính mình.
Trái ngược với mong đợi của ông, năm 1969, chủ đề của bộ truyện vẫn còn quá nhạy cảm và nó liên tiếp bị các nhà xuất bản từ chối. May mắn thay, ngày nay mọi thứ đã thay đổi. Tác phẩm của Tom được đông đảo người biết đến. Nhiều trong số họ cho biết, những tình tiết mà Tom đưa ra, vẫn còn hiện hữu đến tận giờ.
Xin được gửi đến bạn đọc, lời bình luận sâu sắc về quãng thời gian mang đầy tính bước ngoặt, mà không ai khác, thuộc về chính tác giả:
"Là một nhân viên cổ cồn trắng NGƯỜI DA ĐEN, với sự tận tâm và thiện chí trở thành một phần trong công cuộc định hướng lại xã hội nước Mỹ... tham gia cuộc thử nghiệm 'hội nhập'... tôi cảm thấy mình buộc phải tổng kết lại kinh nghiệm cá nhân và có lẽ là của cả những người da đen khác qua câu nói: 'HỘI NHẬP LÀ MỘT CON KHỐN'"
Bình luận (0)
Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.