Trước 22h (giờ Việt Nam), đã có thật nhiều hi vọng cho trận cầu được mong chờ nhất ở vòng bảng. Người ta đã mơ về một chiến thắng đậm đà, hay là những bàn thắng đẹp mắt sẽ được ghi, cùng các màn ăn mừng đầy cảm xúc.
Chẳng ai phải thất vọng hết, bởi mọi hi vọng đã thành sự thật.
Ngoại trừ những bóng ma áo trắng trên sân Luzhniki. Ngoại trừ những lữ đoàn trắng ngồi chật kín trên các khán đài. Và cả các gương mặt trắng bệch trước những màn hình nhỏ trên toàn thế giới nữa.
Trước khi bắt đầu, tôi rất muốn dành cho những chiến binh Aztec của Mexico những tràng vỗ tay tán thưởng nồng nhiệt nhất. Họ đã thi đấu đầy tự tin, quả cảm trước những nhà đương kim vô địch Đức.
Trên sân cỏ hôm nay, Mexico mới là người nằm ở chiếu trên, dạy cho các cầu thủ bên kia về lối đá phòng ngự phản công hợp lí, về cách tận dụng cơ hội sao cho hiệu quả và sự phối hợp nhịp nhàng trong từng pha bóng. Nghe ngược đời, bởi đây đã từng là đặc sản của Die Mannschaft (biệt danh cho đội tuyển Đức), nhưng hôm nay, họ đã không còn là chính mình.
Không chỉ riêng trong trận đấu này, người ta mới thấy được những tử huyệt trong hàng ngũ của nhà vô địch. Bốn năm sau khi Lahm từ giã đội tuyển, chưa có một gương mặt nào xứng đáng kế nhiệm trách nhiệm quá lớn lao mà đội trưởng tí hon này để lại. Một Kimmich thường xuyên dâng cao, hay một Draxler không được gắn kết với những thành viên khác trong cả mùa giải hẳn không phải là đáp án cho bài toán nan giải này.
Thế “lấy công bù thủ” thì đã sao? Đội ngũ chuyên môn dày dặn kinh nghiệm của tuyển quốc gia Đức chắc chắn không thể không nghĩ đến điều này, khi trong tay họ cũng đang có trong tay những hào thủ xuất sắc, như là Toni Kroos, Thomas Mueller hay cả Marco Reus. Nhưng trong một ngày chơi dưới sức, những cái tên được chờ đợi nhất lại luôn là những nỗi thất vọng to lớn nhất.
“Vua phá lưới” mùa giải trước, der Raumdeuter (kẻ chiếm hữu không gian), truyền nhân Gerd Mueller, Thomas Mueller lại không có đến một pha bóng đáng nhớ, ngoại trừ một thẻ vàng được rút ra ở cuối trận.
Trung phong cắm duy nhất của đội tuyển, Mario Gomez đã từ lâu sống vào hoài niệm xưa, sau khi bị huấn luyện viên Pep Guardiola loại khỏi đội hình Bayern Munich và ngụp lặn tại những đội bóng tầm dưới của châu Âu.
Oezil ư? Điều duy nhất khiến tiền vệ của Arsenal lên mặt báo trong những ngày trước thềm giải đấu đều đến từ những lí do ngoài sân cỏ, như cô bạn gái xinh đẹp, hay bức ảnh tai hại cùng tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ, Erdogan.
Khi xem trận đấu này, tôi chẳng thấy gì ngoài một tập thể rệu rã, bế tắc ngay khi Lozano ghi bàn ở phút thứ 32. Tuyển Đức cứ mải miết tấn công, cứ sở hữu bóng trong chân, tung ra đến hơn 20 cú sút vào khung thành của Ochoa. Nhưng có hiệu quả không? Không. Có đáng khen không? Không. Và có bàn thắng nào được ghi không? Cái đó, ta có thể thấy ngay trên bảng điểm điện tử kết thúc trận đấu.
Trong phút bù giờ cuối cùng, cầu thủ áo xanh duy nhất trong tuyển Đức cũng đứng ở khu vực cấm địa của đối phương. Thật không có khoảnh khắc nào làm cho tôi thấy đáng nhớ hơn việc một thủ môn từ bỏ vị trí quen thuộc của mình, sắm vai trò ghi bàn. Hẳn đã có ai đó nghĩ rằng, vai trò tiền đạo bất đắc dĩ dành cho Neuer cũng có thể là một phần trong một chiến thuật bí mật của huấn luyện viên Loew, hay là nỗi tuyệt vọng đến cùng cực của một đội trưởng mang nặng trách nhiệm với đội tuyển quốc gia. Chẳng có ai giải thích được cho kẻ ngoại đạo này về những câu hỏi trên, trừ khi chính người trong cuộc lên tiếng.
Càng xem đến đây, các khán giả mới thấy World Cup hấp dẫn đến độ nào. Ngày hôm qua, đội tuyển Iceland nhỏ bé lần đầu tham dự ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh, cầm hòa cả Argentina của Messi. Thì đến hôm nay, những nhà đương kim vô địch còn phải nhận lấy một thất bại đầy chua chát trước một đội bóng được tập hợp từ các cầu thủ vô danh, phần lớn đang thi đấu cho những câu lạc bộ nhỏ trên khắp châu Âu. Đặc biệt hơn, giải đấu đang được diễn ra trên xứ sở Bạch dương, nơi mà những người dân Nga kiên cường chiến thắng tất cả những khó khăn muôn trùng về kinh tế, thời tiết, cùng các lệnh trừng phạt từ phía phương Tây.
Một trận đấu mở màn vẫn còn là quá vội vàng để có thể tiên đoán về một tương lai trước mắt cho cả hai đội. Rất có thể, đây chỉ là một phút huy hoàng trước khi vụt tắt của người Mexico. Hoặc người Đức đã nhận được một liều thuốc thử liều cao trên hành trình bảo vệ ngôi vương. Cứ chờ đi rồi sẽ thấy.
Bình luận (0)
Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.