• Về đầu trang
Thanh Yên
Thanh Yên

26 quyển nhật ký viết bằng mật mã, một tình yêu cấm kị, chẳng thể nhìn thấy ánh mặt trời (P2)

Lịch sử
Tình yêu không có hồi kết

Theo thời gian gia tộc Lister suy bại, nhà tổ Shibden cũng bị bán cho chính phủ làm toà nhà hành chính.

9

Trong quá trình sửa chữa dinh thự, những quyển nhật ký quý giá nọ đã được tìm ra và đưa đến Thư viện trung tâm Halifax.

Đó là vào năm 1982, giáo sư Helena vừa nhận được học vị lịch sử học, ở thư viên ngẫu nhiên lật xem số nhật ký này với mong muốn tìm ra vài điều thú vị trong đó.

11

Cũng như John, cô cũng chú ý tới những mật văn kì quái trong đó. Có khi là cả một tờ viết đầy mật mã, có khi thì chen lẫn vài câu tiếng Anh.

Helena rất muốn biết rốt cuộc Anne đang che dấu điều gì? Tại sao những quyển nhật ký này lại bị giấu đi và đã có ai phá giải được nó chưa?

10

Cô xin đi bản chụp của nhật ký, sau khi về nhà cô mày mò nghiên cứu. Trải qua một thời gian dài tìm hiểu, Helena phát hiện được một vài chi tiết.

Trong nhật ký của Anne, những đoạn bị mã hoá thường về chi tiêu. Ngoại trừ phần này, Helena còn khám phá ra được một cái tên Mariana, tên người phụ nữ này không ngừng xuất hiện trong nhật ký của Anne.

12

Bảng đối chiếu mật văn của Anne

Sau khi điều tra cẩn thận, Helena nhận ra rằng Mariana và Anne có mối quan hệ vô cùng thân mật, thứ quan hệ này có thể vượt lên trên tình bạn.

13

Trong nhật ký Anne từng mấy lần ghi lại những hành động thân mật giữa hai cô gái, thậm chí còn có những đoạn miêu tả hành vi tình dục.

Tới tận đây Helena xem như đã hiểu, nguyên nhân mà những cuốn nhật ký này không được công khai không phải vì không có ai giải được mật mã của nó, mà là con cháu của Anne sợ hãi mọi người phát hiện một bí mật mà vào thời bấy giờ có thể nói là “trơ trẽn” của dòng họ mình.

Anne yêu phụ nữMariana là người yêu của cô. Và cô không thể có được người con gái đó.

16

Khi còn sống, Anne luôn là một cô gái rất hấp dẫn, trong nhật ký có ghi, không ít thiếu nữ từng si mê cô, thậm chí không ít người trong số đó còn từng có quan hệ thể xác với cô.

Từ khi còn rất nhỏ Anne đã phát hiện ra giới tính của mình khác với mọi người, lần đầu tiên cô nếm thử mùi vị tình dục là vào năm 15 tuổi, ở trong trường học. Đối tượng là bạn cùng phòng của cô, hai người từng bí mật yêu đương dưới con mắt giám sát đầy khắt khe của các ma sơ.

17

Cũng từ lúc này, Anne bắt đầu dùng mật mã sáng tác chuyện tình của mình. Cô cao ngạo, thông minh và dành phần lớn thời gian cho các môn học kỳ quái.

Nhưng khi rời xa sách vở, cô lại dốc sức tìm hiểu về bí mật giới tính của mình. Đầu thế kỷ 19, đồng tính nữ là chuyện rất bất thường, thậm chí trong tiếng Anh còn chưa có từ Lesbian.

18

Anne lật hết cách sách về giải phẫu học, muốn biết rõ tại sao mình lại yêu con gái. Cô cũng không chán ghét hay tự ti về vấn đề này, chỉ đơn thuần không hiểu tại sao mình lại khác người thường.

Không tìm được đáp án qua sách vở, Anna quyết định cho rằng yêu con gái là món quà và quyền lợi thượng đế ban tặng. Cô cũng lợi dụng và tận hưởng nó triệt để.

Trong trường không ít cô gái bị Anne hấp dẫn, nhưng Anne chưa từng rung động vì ai, hoặc dừng chân vì ai. Thậm chí sau khi tốt nghiệp, mối tình đẹp đẽ nơi vườn trường cũng bị cô cắt đứt.

19

Nhưng Mariana “đáng yêu” theo lời Anne thì lại khác.

Anne quen Mariana khi Mariana 21 tuổi. Cha Mariana là bác sĩ, cô cũng coi như là một tiểu thư khuê các.

Anne chưa từng si mê ai tới vậy, Anne xưa nay làm việc bất chấp, lập tức biến thành một kẻ si tình. Hai người ở hai thành phố, Anne phải cưỡi ngựa đi hơn 40 dặm Anh để gặp Mary.

Chỉ cần chia xa, cả hai sẽ không ngừng gửi thư thổ lộ tình yêu say đắm của mình, mỗi cách vài ngày lại phải viết mấy bức thư. Anne thậm chí dẫn Mary đi làm một đôi nhẫn, mỗi người đeo một cái lên tay.

14

Câu chuyện tình không thể công khai này, đã được Anne miêu tả lại cực kì tỉ mỉ trong nhật ký. Nhưng Anne không chỉ khát vọng những thứ này, Anne ngày càng muốn nhiều hơn. Cô muốn vĩnh viễn ở bên Mary, muốn kết hôn tạo thành một gia đình với Mary.

Vào thời điểm ấy, đồng tính dù không phải một đề tài bị cấm, chuyện các cô gái có quan hệ ái muội cũng không phải điều mới mẻ, các bậc phụ huynh thường bỏ qua những hành vi vượt quá giới hạn của họ.

Trong lòng phụ huynh, đưa con gái đi làm bạn với một cô gái khác, thậm chí thành lập mối quan hệ thân mật hơn, còn thể diện hơn việc để con gái lén lút hẹn hò, có thai trước khi lập gia đình.

15

Nhưng sự “khoan dung” này là có điều kiện, đó là khi song phương kết hôn, họ phải cắt đứt mối quan hệ này một cách triệt để. Bất hạnh thay, tình yêu cuồng si của Anne và Mary sẽ kết thúc trong tiếng chuông nhà thờ linh thiêng.

Năm 1815, Mary đột nhiên tuyên bố mình sắp kết hôn, đối tương là một gã nhà giàu không vợ. Mà Anne thì không có quyền lựa chọn, cô thậm chí còn phải ngồi trong giáo đường, theo dõi cả quá trình người mình yêu kết hôn.

20

Trong nhà thờ York to lớn xinh đẹp, Anne ngồi trên hàng ghế, lòng đau như dao cắt, nhưng đó chưa phải là đỉnh điểm. Bởi vì trong phong tục kết hôn của Anh, bạn gái của tân nương sẽ phải cùng đi tham gia tuần trăng mật với đôi vợ chồng mới cưới.

Anne cứ thế bị kéo đi chịu đựng 1 tháng tra tấn tinh thần. Ngay khi trở về nhà, cô trút hết tức giận vào nhật ký của mình.

“Em ấy hiểu, em ấy biết, mỗi một tấc da của em ấy đều đang yêu tôi, ở bên tôi.”

“Nhưng em ấy cứ thế đã bán mình cho người đàn ông khác.”

Nhưng Anne cũng không muốn mang lại phiền phức cho người yêu, cô chủ động lùi về và giữ quan hệ bạn bè, nhưng mỗi một câu mỗi một từ trong nhật ký của cô đều như đang nhỏ máu.

21

“Chắc chắn sẽ không còn ai có thể cưng chiều em ấy như tôi từng làm…”

Không chỉ một mình Anne chịu cảnh tương tư, sau khi chia tay 1 năm, Mary từng viết thư cho Anne, hẹn gặp cô ở nhà mình.

Lúc Anne tới, Mary đang nằm trên giường bệnh.

“Có thể cho em một nụ hôn không?” Mariana hỏi. Anne vốn không muốn ở nhà của Mary làm chuyện nguy hiểm như vậy, nhưng cô lại cúi đầu trước ánh mắt cầu xin của Mary.

22

Từ cái hôn ấy, cả hai người đã không cách nào chia xa. Mấy năm kế tiếp, Anne vẫn bí mật hẹn hò với Mary và họ thường xuyên gửi thư tình cho nhau.

Trong văn bản giải mật của Helena, Anne viết: “Tôi cúi người hôn em ấy, em ấy trông rất vui. Chúng tôi quấn quít với nhau chưa tới 7 phút, nhưng cánh cửa trái tim đã mở choàng, chúng tôi lại quay về bên nhau.”

Trong những năm sau đó, hai người rất lâu mới được gặp nhau một lần, có khi sẽ qua đêm với nhau. Mary từng buộc Anne thề chỉ trung thành với mình cô, như thể cả hai đã là vợ chồng.

Và Anne đồng ý, cô khát vọng mình có thể trải qua cuộc sống hôn nhân tầm thường với Mary. Nhưng hy vọng này chẳng bao lâu sau đã tan biến.

25

Đó là một ngày tháng 8 năm 1823, Mary ngồi xe ngựa đi từ nhà mình đến nhà Anne để thăm cô.

Sau khi biết tin Anne vô cùng kích động, cô gần như điên cuồng thức trắng đêm. Cô quyết định sẽ cưỡi ngựa đón Mary, như vậy cả hai sẽ gặp nhau sớm hơn.

Mang theo nước và bánh, cô rời khỏi dinh thự, đi hơn mười dặm dưới trời mưa tầm tã, xuyên qua cánh đồng hoang vô tận ở York.

27

Một tiếng lại một tiếng, cô cưỡi ngựa đi tới gần vách núi. Con đường dài vô tận bên dưới từ xa hiện lên bóng một chiếc xe ngựa, đó là Mary.

Anne vui sướng không thèm để tâm việc mình đang dơ bẩn, cô lao tới, trèo lên xe ngựa của Mary. Lúc này Mary đang ngủ, bị tiếng động làm thức giấc, nhưng khi nhìn thấy Anne ở bên cạnh mình, cô không hề thấy vui vẻ.

Bởi vì trong xe ngựa còn có em gái cô, một hành khách khác và người hầu của người này. Mary lo lắng chuyện này sẽ càng thúc đẩy lời đồn bên ngoài, cô tức tối vô cùng.

26

Anne không ngờ sẽ gặp được phản ứng này của Mary. Tình yêu của cô mãnh liệt như lửa, nhưng ngọn lửa này, dường như đã uy hiếp tới Mary.

Sau mấy tuần, khi cả hai đang nằm trên giường. Mary nói cho Anne biết mình không muốn ở cả hai quá thân mật trước công chúng. Mary cảm thấy việc bị người ngoài nhìn thấy mình thân mật với một “con đàn ông” rất mất mặt.

Có lẽ là hôn nhân cũng có lẽ là quan niệm truyền thống đã thay đổi Mary. Ngọn lửa của Anne bị dập tắt, mà khi những giọt nước mắt của cô như trân châu đứt dây rơi xuống, Mary đã không dịu dàng an ủi cô như trước.

28

Quan hệ giữa họ đã không còn như xưa nữa.

“Con gái, con gái! Cuối cùng tôi lại bị một cô gái như thế thu hút, lúc nào thì tôi có thể không như vậy nữa?”

Một đám cưới nhỏ giữa hai người phụ nữ

Vài hôm sau, Anne viết đoạn mật văn này vào nhật ký rồi cô lên đường đi tới Châu Âu, đời này cô sẽ không bao giờ có quan hệ gì tới Mary nữa.

Trong những tháng ngày ở Châu Âu, Anne lại quay về cuộc sống mê loạn thời trẻ. Cô như một cánh bướm không ngừng thay tình nhân, chỉ để lại các bông hoa không ngừng khóc lóc.

34

Cô không ngừng đi xuyên qua các đất nước, không bao giờ nhớ về phong cảnh ở York nữa. Cô đi khắp mười mấy nước, ghi lại phong thổ tập tục của họ, điều này cũng giúp cô trở thành một nhà lữ hành nổi tiếng về sau.

Nhưng những cuộc lữ hành dài ngày này đã cuốn hết tài sản của cô, vì thế Anne bắt đầu mê hoặc các quý phụ giàu có, để họ tài trợ cho các chuyến đi của mình.

30

Nhưng Anne không chỉ là một lãng tử, mà còn là một cô gái đầy bụng học thức. Dã tâm của cô không dừng lại ở việc lữ hành mà cô đi hết những nơi mình từng đọc. Thậm chí cô còn trở thành cô gái đầu tiên trèo lên dãy Pyrénées.

Sau này cô trở về quê hương, nhận lấy sản nghiệp và dinh thự của gia tộc. Vì dòng dõi nhà Lister quá ít hậu duệ, cho nên cô trở thành người thừa kế và người quản lý duy nhất. Dưới sự điều hành của cô, một đế quốc khai thác mỏ dần dần hình thành ở York.

23

Những thương nhân quặng mỏ đều bị khí phách của Anne làm run sợ, họ tức tối oán giận: Tới tận giờ tôi chưa từng bị ai đánh, nhưng lại bị một tiểu thư đánh vào mặt…

40 tuổi, Anne dùng trí tuệ và lòng dũng cảm hơn người của mình sáng tạo nên một xí nghiệp đứng hàng đầu, chấn hưng dinh thự rách nát và dần nhận được sự tôn trọng của mọi người.

Không dừng lại ở đây, cô muốn Lister trở thành một quý tộc chân chính, không bị bất kì ai hạn chế. Cơ hội này tới khi cô gặp lại một người quen cũ - Ann Walker. Ann là người thừa kế một dinh thự khổng lồ nằm gần dinh thự Shibden, khi cả hai vừa gặp Ann chỉ mới mười mấy tuổi.

32

Đó là một cô gái dịu dàng nhã nhặn, có chút cô độc. Năm Ann 29 tuổi họ gặp lại nhau. Lúc ban đầu Anne đến với Ann chỉ vì địa vị và tài sản của cô.

Nhưng dần dà bước chân cô gái ngạo mạn một lần nữa dừng lại, lúc này đây Anne đã thực hiện giấc mơ nhiều năm trước với Mariana.

Ann không thèm quan tâm ánh mắt thế tục, cô và Anne giống nhau, không có người nhà, không lập gia đình và trên hết cô chân thành đáp lại tình yêu của Anne.

33

Anne viết trong nhật ký:

“Tôi cảm thấy mình đã yêu em ấy thật sự, em làm tôi vui sướng nhiều hơn những gì kẻ từng làm ngọn lửa trong tôi bùng cháy, mang tới cho tôi.”

Ann bỏ qua lời cầu hôn của các chàng trai, ở lại với Anne trong dinh thự, hai cô gái có quyền thế nhất yêu nhau, ai nấy đều hoảng sợ. Thậm chí cả hai còn lập di chúc, để người còn lại có quyền tự do chi phối tài sản của mình nếu một trong hai qua đời trước.

Anne không còn kích động như trước, nhưng cô vẫn run rẩy báo cho dì, em gái và người cha già của mình tin này. Người nhà cô không khiếp sợ, vì cả đời họ đã chứng kiến tình yêu trầm luân của Anne, giờ phút này họ chỉ mong cô hạnh phúc.

7

Ann cầu hôn Anne.

Ann lặng lẽ mua nhận kim cương tặng cho Anne, Anne thì mua cho Ann một chiếc nhẫn mã não xinh đẹp.

Vào giây phút đó, Anne tin rằng mình đã bỏ qua được chấp niệm với Mary suốt bao năm nay, Ann đã cứu cô khỏi nỗi đau vô tận.

Vào lễ Phục sinh năm 1834, ở nhà thờ Trinity, hai cô gái cúi đầu quỳ gối dưới cổng vòm của nhà thờ thời trung cổ. Chung quanh là ánh nến rực rỡ, các cô đi về phía thánh đàn. Trong mắt người bên ngoài có lẽ đây là tiệc thánh bình thường, nhưng với hai cô gái đây là một hôn lễ trọn vẹn.

6 năm sau, Anne và Ann tham gia chuyến lữ hành đi Nga trong mơ, họ xuyên qua dãy Caucasus nhìn St. Petersburg, xem Moskva.

“Đồi núi cao cao kéo dài về phương Bắc, lưng núi thi thoảng lại có vài cụm cây xanh. Người dân ở đây sẽ uống trà vào 8h25p và ngủ vào lúc 9h30p.”

Tiếc rằng đây là câu cuối cùng trong nhất ký của Anne. Sáu tuần sau, Anne qua đời vì một cơn sốt cao. Ann thì bất lực bị nhốt ở một đất nước xa lạ cách người mình yêu 4500 dặm.

35

Ann tốn hết mấy tháng đầy cực khổ mới đưa được thi thể và nhật ký của Ann trở về Halifax. Dựa theo di chúc của Anne, Ann kế thừa dinh thự Shibden.

Sau đó không lâu, cô lại bị đám thân thích đưa vào cục cảnh sát, luật sư và cảnh sát xông vào căn phòng lớn cô độc, kéo Ann nhỏ bé bất lực ra. Bên cạnh cô đặt một cây súng và mấy tờ giấy.

Vài năm sau, dinh thự này được cha và các anh em họ của Ann tiếp nhận. Và sau nữa John Lister dọn trở về dinh thự Shibden và phát hiện những quyển nhật ký phủ đầy tro bụi của Anne.

Hơn 200 năm sau, nội dung trong nhật ký mới được công bố…

36

Hiện giờ nhật ký của Anne đã trở thành một tư liệu lịch sử có tính tham khảo cực cao về lịch sử văn học và nghiên cứu về nữ giới.

Tháng 7 năm 2013, khi nước Anh và Wales tuyên bố hợp pháp hoá hôn nhân đồng tính, ở nhà thờ nhỏ nơi Anne và Ann từng cầu nguyện, người ta lập một cái bia màu cầu vồng, với lời tựa:

Anne Lister 1791-1840

Lễ phục sinh năm 1834 kết hôn với Ann Walker trong nhà thờ này.

37

Theo: Sohu
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.