Tại thời Trung cổ, thể loại tranh được phát triển nhất chính là các bức tiểu hoạ. Đây là những bức tranh có khuôn khổ nhỏ thường được dùng để minh hoạ trong các sách Kinh thánh. Những bản thảo đặc biệt này thường được vẽ bởi các tu sĩ và quá trình này tốn kém rất nhiều thời gian.
Đôi khi, các tu sĩ sẽ lấp đầy những trang Kinh thánh bằng các mẫu hoa và cây thường xuân tuyệt đẹp. Đôi khi, họ sẽ thêm chiều sâu cho những câu chuyện thần thoại bằng các hình vẽ minh hoạ. Và đôi khi, họ chỉ đơn giản vẽ những con mèo đang liếm mông của chúng. Nghe có vẻ khó tin, nhưng đây hoàn toàn là sự thật 100%. Đến nay, người ta cũng không biết rõ lý do tại sao mèo liếm mông lại trở thành chủ đề phổ biến trong nghệ thuật thời Trung Cổ.
Một giả thuyết cho rằng, các tu sĩ chỉ đơn giản thấy hình ảnh này hài hước. Giả thuyết khác thì cho rằng tại thời Trung Cổ, mèo được coi là hiện thân của Satan và thường liên quan đến những điều độc ác, xấu xa.
Không giống với những con vật nuôi khác trong thời kỳ này, mèo thường khó huấn luyện và thích hoạt động một mình. Thậm chí, khi ai đó được kết nạp vào dị giáo, họ phải tỏ lòng tôn kính với một con mèo đen. Chính những điều trên đã khiến loài vật này bị ghét bỏ, thậm chí còn bị đuổi cùng giết tận.
Hãy cùng Lost Bird chiêm ngưỡng những hình ảnh độc đáo này của "hoàng thượng" qua nét vẽ của các tu sĩ thời Trung cổ nhé.
Bình luận (0)
Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.