• Về đầu trang
Chim Mỏ Rộng
Chim Mỏ Rộng

Cháo hành miễn phí (Kỳ 2): Dù thần trí chỉ như trẻ lên 3, bố vẫn nhớ con là con của bố

Cuộc sống

Cuộc sống sẽ có rất nhiều lần ném cho bạn bi kịch và khó khăn, nhưng việc gục ngã hay mạnh mẽ đối đầu thử thách sẽ quyết định bạn trở thành ai. Những câu chuyện giàu nghị lực và truyền cảm hứng chính là động lực giúp bạn tiếp tục tin tưởng cuộc sống và đừng bỏ cuộc dù đôi khi mọi chuyện xảy ra quá tàn nhẫn với bạn.

Câu chuyện dưới đây có thể làm bạn cảm thấy buồn, nhưng sự mạnh mẽ của cô gái đôi mươi cùng cách đương đầu với khó khăn khi tuổi còn rất trẻ của cô ấy sẽ tiếp thêm cho bạn sự dũng cảm trong cuộc sống này.

Gia đình chính là thứ quan trọng nhất trong tim mỗi người nhưng nếu một ngày gia đình bạn bỗng lung lay, bi kịch bỗng đổ ập xuống bạn thì dù mạnh mẽ đến đâu, cũng sẽ có lúc những suy nghĩ tiêu cực đến xâm chiếm bạn.

Cô bạn có tên Thiên Trân đã chia sẻ câu chuyện của chính mình trong nhóm Cháo Hành Miễn Phí với mong muốn sưởi ấm rất nhiều người đang gặp khó khăn trong cuộc sống. Câu chuyện không vui bắt đầu khi bố Trân gặp tai nạn lao động khi cô chỉ mới 15 tuổi. Tai nạn khiến thần trí của bố Trân không còn như trước, ông như trẻ lên ba, có khi quên mất chị em cô, ông mất hoàn toàn khả năng lao động và luôn cần gia đình chăm sóc.

Trong bài chia sẻ, Trân kể:

Thế là ngoài giờ đi học, nhiệm vụ của mình ở nhà là phụ giữ ba.

Ba quên mất đi nhiều thứ, như tên thật của mình và chị, ngày sinh của hai đứa. Đôi khi không nhớ cách gọi cái quay quay ra gió gọi là quạt, cái sáng sáng gọi là bóng đèn.

Nhưng mình nhớ lúc ba còn hôn mê trong viện, mẹ và chị túc trực ở bệnh viện còn mình phải đi học. Mình đã cầu nguyện chỉ cần ba còn sống, mọi thứ sao cũng được. Nên mình chấp nhận sự thay đổi của gia đình mình. Mình chấp nhận nhớ thay cho ba.

Đối với một thiếu nữ 15 tuổi, cú sốc này quá đột ngột khiến Trân mất nhiều phương hướng và niềm tin trong cuộc sống. Dù vậy, Trân vẫn rất dũng cảm tiếp tục đi học và chăm sóc ba, làm chỗ dựa tinh thần cho mẹ.

Khi Trân 17 tuổi, bố Trân mắc thêm bệnh động kinh nếu quá phấn khích tinh thần do di chứng của lần bị ngã. Có lúc bố quên tên Trân và chị gái nhưng ông không bao giờ quên họ là con gái mình.

Khi bước vào độ tuổi thiếu niên, Trân rơi vào trầm cảm như một điều khó tránh. Ở giai đoạn này, cô gặp rất nhiều khó khăn trong tinh thần như lời kể:

Sau khi tự tử không thành, nên quyết định sống cuộc đời trước đây chưa từng sống và làm những thứ chưa từng làm.

Can đảm sống tiếp trong nghịch cảnh cũng là một loại nghị lực phi thường của mỗi con người. Sau khi chống trả lại những suy nghĩ tiêu cực do trầm cảm, Trân quyết định dọn ra ngoài sống. Trân cũng kể rằng quyết định này dù không dễ dàng nhưng như một lối thoát cho cô khi cô mất phương hướng trong cuộc sống.

Trước lúc đi, mình ghé thăm ba, mình hỏi con đi xa ba có buồn và nhớ con nhiều không. Ba nói, có chứ, nhưng miễn con vui là được. Con học giỏi là ba vui.

Trân còn bảo bố viết vài chữ để đỡ quên, ông không biết viết gì, chỉ viết vài chữ nguệch ngoạc gửi gắm cho gia đình. Nhưng khi biết được câu chuyện này và đọc được những dòng chữ bên dưới, có lẽ ai cũng sẽ phải rưng rưng vì thứ tình cảm gia đình thiêng liêng ấy.

Trong giấy, dù nét chữ không đẹp nhưng bố Trân dốc hết tâm can để viết ngắn gọn:

Sony Mickey (tên ở nhà của hai chị em) vào cùng tôi. Ba thương tụi con hỉ. Ba thương mẹ nhiều!

Dù chỉ là những câu chữ lộn xộn không mấy dễ hiểu nhưng lại lan toả thứ tình yêu vô cùng chân phương về 2 tiếng gia đình. Dù gia đình đôi lúc sẽ lung lay nhưng chỉ cần bạn luôn tin tưởng và yêu thương, mái nhà vẫn sẽ mãi mãi là nơi chốn bình yên nhất.

Ở cuối bài chia sẻ, Trân viết khiến người đọc cảm thấy ấm lòng, không chỉ vậy, dù là câu chuyện buồn nhưng nước mắt rơi xuống đều là hạnh phúc và sự cảm ơn, chính những bi kịch này đã giúp Trân mạnh mẽ dù tuổi đời của cô vẫn rất trẻ.

Mình bây giờ 20 tuổi, bớt đi được nhiều nỗi buồn, sự tự ti, cùng những cơn ác mộng vây lấy bản thân mỗi đêm. Một phần vì dòng chữ ba viết cho hôm đó. Giờ ba mình vẫn như đứa trẻ, nhưng mình thấy không sao, miễn là tình yêu của ba còn chảy trong máu mình.

Đặt gối xuống đất, giơ tay lên trời. Cảm tạ trời cao cho con gian khổ và đơn độc, cho con gục ngã và tuyệt vọng. Để con biết mạnh mẽ và kiên cường, để con biết tha thứ và thấu hiểu, để con biết yêu và quý trọng cuộc đời này.

Câu chuyện giàu nghị lực này lập tức được rất nhiều cư dân mạng chia sẻ. Chưa đến một ngày, bài viết đã có hơn 4.600 lượt tương tác và gần 400 chia sẻ trong nhóm Cháo Hành Miễn Phí. Rất nhiều bình luận đều là những lời động viên, chia sẻ để Trân tiếp tục sống mạnh mẽ như thế.

Mong rằng câu chuyện ấm áp này sẽ giúp bạn nhận ra nhiều giá trị về gia đình hơn, từ đó trân trọng những thứ hoàn hảo và không hoàn hảo mà mình đang sở hữu.

Theo: Cháo Hành Miễn Phí
  • Bình luận
  • Lưu tin xem sau
  • Bình luận
  • Copy link
  • Chia sẻ facebook

Bình luận (0)

Trở thành người đầu tiên bình luận trong bài viết này.